Thẩm Diệp Anh lập tức vịn vai đỡ Đường Chính ngồi dậy, nàng
không tin được gọi một tiếng: “Vương gia…”
Đường Chính không còn sức lực, gác đầu lên vai nàng.
Hắn cố gắng giữ thần trí tỉnh táo, nhưng mí mắt nặng trịch,
có cố thế nào cũng không nâng lên nổi.
Chỉ là, nơi này không an toàn, chẳng ai biết giây tiếp theo
sẽ còn tên thích khách nào đứng lên nữa hay không, đợi đến lúc hắn không gắng
gượng nổi, sẽ không còn ai bảo vệ nàng.
Cơ thể của hắn đã đến cực hạn, chút lý trí còn sót lại bảo hắn
phải kiên trì, ít nhất phải dỗ được thê tử của hắn chạy.
Hắn đè nén đau đớn trên thân thể, nhẹ giọng nói với nàng: “Bản
vương không đi nổi, nàng đến chỗ Lương Nhi xin thêm chi viện, có được không?”
Tim Thẩm Diệp Anh như bị ai liên tục giáng cho mấy đòn, nước
mắt lập tức trào ra, nàng gào lên với hắn: “Bình thường thiếp ngây ngây ngô ngô
nên chàng tưởng thiếp bị ngốc thật có đúng không? Muốn dụ thiếp đi chỗ khác để
chết một mình ở đây sao, chàng đừng có mơ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT