Đường Chính và Đường Lương đứng trước sân,
phía trước là một căn nhà không thể đơn sơ hơn. Thậm chí còn xập xệ hơn cả nhà
lão đại phu lưng còng ở thôn nọ.
Hàng rào trước nhà miễn cưỡng chỉ cao bằng
nửa người Đường Chính. Hai người đàn ông cao lớn đứng trước sân nhìn kiểu gì
cũng thấy hơi chật chội.
Nữ dược sư cũng cảm thấy hơi ngại ngùng:
“Nhìn vậy thôi nhưng bốn người chúng ta ngủ vẫn vừa, nam tử hán có thể ngồi ngủ
mà đúng không? Đây chỉ là nơi ta ở tạm, ở kinh thành ta có một y quán lớn hơn.”
Đã nhờ vả người khác thì không nên đòi hỏi
nhiều, Đường Chính bế Thẩm Diệp Anh vào nhà, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
Đường Lương từ đầu đến cuối luôn giữ lễ nghi, phong thái ôn tồn
nho nhã, hắn mỉm cười với nữ dược sư: “Đường lên núi hiểm trở, cô nương có cần
ta giúp gì không?”
“Không cần đâu, trả cho ta nhiều tiền chút là được rồi. Ta đi sắc
thuốc cho nàng ấy trước mới đi hái thảo dược. Ngươi có thể giúp ta canh lửa đấy.”
Nữ dược sư không khách sáo, trực tiếp tìm việc cho Đường Lương làm.
Nàng đưa Đường Lương vòng qua nhà chính đến sân sau, nơi nàng nấu
thuốc có thể gọi là... một cái chồi. Một cái chồi nhỏ được lợp mái rơm tránh
mưa tránh nắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT