Hôm nay phủ Thừa tướng rất đông đủ, sau một loạt động tác hành lễ
và những lời lẽ khách sáo, Đường Chính cho người mang lễ vật vào trong, sau đó
là một bữa cơm ‘gia đình’.
Bữa cơm này không cần nói cũng biết là diễn ra trong bầu không khí
yên tĩnh đến mức một sợi tóc rơi xuống cũng tạo ra tiếng động. Ăn xong lại uống
trà, đa phần đều là Đường Chính và Thẩm thừa tướng trò chuyện với nhau về chuyện
triều chính, Thẩm Khải Uy thỉnh thoảng chen vào vài câu.
Ba người Thẩm Diệp Anh, Lương Thụy, Thẩm phu nhân từ đầu tới cuối
một mực giữ im lặng.
Thẩm Diệp Anh nghe đến nhức đầu. Thì ra hai người ở phe đối lập lại
còn nhiều chủ đề chung để nói như vậy. Nhìn bề ngoài nào có giống kẻ thù ngươi
chết ta sống đâu chứ, rõ ràng rất hòa hợp.
Trong lòng nàng thầm nghĩ, đây mới là đỉnh cao của giả tạo, so với
nàng ở kiếp trước phải cao hơn một bậc. Không, cao hơn hai bậc.
“Ta và vương gia đến thư phòng bàn chuyện một lúc.”
Câu nói của Thẩm thừa tướng làm thần kinh đang căng như dây đàn của
Thẩm Diệp Anh được thả lỏng. Chỉ ăn một bữa cơm, uống một chén trà mà mất hơn một
canh giờ, lại còn bàn chuyện chính sự như đang ngồi dự hội nghị. Nàng im lặng
lâu đến nổi nghĩ bản thân mất luôn khả năng ngôn ngữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT