“Cái này gọi là thuốc nhuộm tóc. Đây, vương gia giúp ta có được
không?” Nàng đưa cối gỗ cho hắn.
Đường Chính đưa tay đón lấy: “Thuốc nhuộm tóc?” Là thứ gì?
“Thuốc nhuộm tóc chính là thứ để nhuộm tóc, cũng giống như thuốc
nhuộm vải, như tóc của ta này, từ tóc đen biến thành tóc đỏ.” Thẩm Diệp Anh móc
một lọn tóc của mình nghịch nghịch, nói.
Đường Chính biết màu tóc của nàng từ sau khi ngã vách núi liền biến
thành màu đỏ. Tuy nhiên chuyện kỳ lạ này hắn cũng không để trong lòng, có lẽ vì
không mấy để tâm, hoặc có lẽ vì hắn thấy khá đẹp nên không thấy nó kỳ lạ.
Nàng đưa cái đầu nhỏ của mình tới, chỉ vào chân tóc: “Vương gia
ngài xem, đã bắt đầu ra chân đen rồi, phải nhuộm lại thôi.”
Nàng đưa đỉnh đầu nhỏ xíu đến trước mặt hắn, khoảng cách gần như vậy,
hắn có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng trên tóc nàng. Giống hương hoa, lại
không nồng như hương hoa. Mùi hương thật dễ chịu!
Nàng thấy hắn vẫn im lặng, trong mắt có chút ngẩn ngơ thì không bất
ngờ lắm. Ở thời đại này, hắn ắt hẳn là người đầu tiên nghe về thuốc nhuộm tóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT