Trong lòng Thẩm Diệp Anh rơi lộp bộp, nói đi
nói lại mạng của nàng vẫn nằm trong tay hắn, xem ra chuyện lấy lòng hắn vẫn
không thể gác qua một bên.
Nhìn nét bối rối của nàng, hắn khẽ cười, tiếng
cười trầm thấp: “Nàng lấy gì để trao đổi điều kiện?”
Nàng nói lí nhí:
“Ta không phải đang trao đổi điều kiện, là ta
đang cầu xin vương gia.” Sau đó giọng nàng có phần cứng rắn hơn: “Ta sẽ cố gắng
ngăn Thẩm thừa tướng phát động binh biến.”
Lúc này hắn mới xoay người sang mặt đối mặt với
nàng, khẽ khom người về trước, một tay chống bên hông nàng, một tay đưa lên vuốt
ve nốt chu sa trên trán nàng, những ngón tay thon dài từ trán mơn trớn xuống gò
má mịn màng, sau đó dùng sức bóp lấy làm nàng kêu lên một tiếng.
“Đừng có không tự lượng sức mình, không phải
nàng yêu quý cái mạng nhỏ của mình lắm ư?” Hắn thả tay ra, khóe môi khẽ cong
lên: “Bản vương buồn ngủ rồi.”
Nàng cảm thấy có chút rối loạn, chưa kể hành
động trêu chọc vừa rồi của hắn, hắn tâm tư kín đáo, những lời hắn nói chắc chắn
có ý tứ sâu xa. Nhưng nàng cũng rất thức thời, nhanh chóng dịch người vào trong
để hắn nằm xuống. Sau một thoáng mơ màng, nàng nằm xuống bên cạnh, hai mắt dán
lên trần nhà nghe nhịp thở của hắn dần trở nên ổn định.
“Vương gia, sau này ta sẽ đối xử tốt với
ngài.” Không chỉ vì lấy lòng, mà vì lúc nãy hắn không trực tiếp từ chối thỉnh cầu
của nàng, tức là nàng vẫn còn cơ hội cứu Thẩm gia. Nàng cảm thấy con người hắn
thật ra cũng khá tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT