Chương 321

Anh linh cảm sắp có chuyện chẳng lành nên đã tăng tốc, không ngờ lại trùng hợp nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của Lâm Bảo Châu và ly rượu vang đỏ đang giơ lên trong tay cô tai Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nhìn Lâm Bảo Châu đang sợ tới choáng váng.

Lâm Bảo Châu lật đật ném ly ra xa.

Ly rượu vỡ tung toé khắp sàn thu hút sự chú ý của mọi người, nhà hàng cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều.

Tô Thư Nghi đứng bên cạnh Cố Mặc Ngôn, lo lắng hỏi: “Cố Mặc Ngôn, anh có bị thương ở đâu không? Để em xem nhé?”

“Anh không sao.”

Quý Trung Khánh bước tới quan sát sơ lược tình hình, sau đó nói với mọi người trong nhà hàng: ‘À, không có gì không có gì đâu, chỉ là bất cẩn làm rơi ly rượu thôi.

Mọi người cứ tiếp tục, mọi người cứ tiếp tục đi!”

Thấy không có tranh chấp xảy ra, mọi người tiếp tục chủ đề nói chuyện của mình, nhà hàng trật tự trở lại.

Quý Trung Khánh đưa khăn lụa của mình cho Cố Mặc Ngôn lau cánh tay.

Quý Trung Khánh hỏi: ‘Ai da, có chuyện gì thế, Cố tổng anh uống rượu vang đỏ lên người mình luôn à? Ha ha, tôi phải nói chuyện với quản lí nhà hàng này để bảo họ sau này đừng nhập rượu vang đỏ nữa mới được, xui thật.”

Cố Mặc Ngôn nhận lấy khăn lụa tự lau.

Quý Trung Khánh nhìn động tác của anh, ánh mắt chợt đờ đẫn, dường như nhớ lại điều gì đó.

Lâm Bảo Châu cảm thấy sự việc đi hơi xa, bèn vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi anh, Cố tổng, người tôi hắt không phải anh, à không, tôi không cố ý.”

Tô Thư Nghỉ ý thức được rằng Lâm Bảo Châu đang nhằm vào cô.

Lúc này Cố Gia Huy cũng chạy lại đây.

Anh ta đã uống rất nhiều rượu, năm lấy tay Tô Thư Nghi, cuống quýt hỏi: “Tô Thư Nghị, em có bị thương không?”

Vừa nhìn thấy là Cố Gia Huy, Tô Thư Nghi vội vàng rút tay ra, cúi đầu trả lời: “Tôi không sao.”

Cố Gia Huy nhìn Tô Thư Nghỉ, nhất thời ngơ ngác.

Thấy Cố Gia Huy làm mình mất hết thể diện trước mặt mọi người, Lâm Bảo Châu tức giận đến nồi giậm chân.

Tất cả mọi người đều đang nhìn họ, một số người biết chuyện đã châu đầu ghé tai bàn tán.

Trong số đó có người nói: “Thấy chưa? Chú cháu nhà họ Gố có vẻ không hoà thuận lắm.

“Người cháu này có vẻ rất quan tâm đến thím út của mình, anh quên vừa rồi trong buối đấu giá, cậu ta cũng là một trong số những người đấu giá bùa bình an à?”

Cố Mặc Ngôn không thích Cố Gia Huy đến gần Tô Thư Nghi, giọng nói lạnh lùng của anh vang lên khiến người ta không rét mà run.

Cố Mặc Ngôn nói: ‘Cố Gia Huy, tốt nhất là cậu nên coi chừng vợ chưa cưới của mình đi”

Cố Mặc Ngôn công khai khiêu khích khiến Cố Gia Huy hơi giật mình.

Anh ta không ngờ Cố Mặc Ngôn lại không nể mặt nhà họ Cố, quở trách anh ta và Lâm Bảo Châu ngay trước mặt nhiều người như vậy. Con hổ này đã tỉnh giấc rồi, điệu bộ như đang sắp nhào tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play