Diệp Thu Hàm về nhà, cơm nước xong thì về phòng mình. Nằm trên giường, bản thân còn đang suy nghĩ tài năng như thế nào thì mới đi theo Trình Sở Tiêu học tập được? Dựa vào quan hệ với chủ nhiệm cũng không tốt vì khoa lý còn có một vài danh y trong viện và bác sĩ điều trị có thâm niên công tác đã lâu, như thế nào cũng không tới phiên mình. Nếu làm cho chú hai trực tiếp tìm viện trưởng cùng Trình Sở Tiêu bàn chuyện làm cho anh ta chủ động nhận mình cũng không có khả năng.

Trình Sở Tiêu là người luôn luôn giải quyết việc công tư rõ ràng, làm gì có chuyện lại để thể diện cho người khác. Nếu làm không tốt thì tương lai phía trước có khi là tắt đường luôn. 

Càng nghĩ càng không tin tưởng, cuối cùng vẫn cảm thấy chỉ có thể bằng biểu hiện tốt mới khiến cho Trình Sở Tiêu công nhận năng lực của mình. Hơn nữa, bản thân mình còn có cơ hội tiếp xúc với anh ta, nếu vận khí tốt có lẽ Trình Sở Tiêu sẽ bằng lòng mang mình theo không chừng. Cho dù cuối cùng không thành công thì tốt xấu gì bản thân cũng đã nỗ lực hết sức rồi, cũng không còn gì hối hận. 

Quyết định như thế, Diệp Thu Hàm trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, liền ngủ thiếp đi một lúc. 

Ngày thứ hai đi làm, Diệp Thu Hàm nhanh chóng đến bệnh viện, 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play