Trans: Thanh Long
Hai vòng chơi, nhóm của Đoạn Nhạc Nhạc, Từ Tử Dục và nhóm của Khương Đào, Thẩm Chi Diễn đều thuận lợi lấy được 1500 tệ ngân sách du lịch, chỉ có nhóm Tang Linh và Tần Ngộ, vất vả một ngày, mới cay đắng lấy được 300 tệ.
Theo như cách nói của tổ chương trình, đợt du lịch của tập tiếp theo, tất cả chi phí của bọn họ đều lấy từ trong ngân sách ra, có thể tưởng tượng ra hai người bọn họ sẽ thảm thương đến mức nào.
May mà vẫn còn vòng chơi thứ ba.
Kiều Thi Thi nói: “Vòng chơi thứ ba, mức độ ngân sách du lịch của chúng ta sẽ tăng lên, cho dù cặp đôi có ngân sách tương đối ít hiện tại, thì cũng có thể ở vòng này lật ngược được tình thế ~”
[Hahaha, đạo diễn Kiều không bằng cô nói thẳng tên của CP EQ là được]
Kiều Thi Thi: “Vòng chơi thứ ba, cặp đôi giành được vị trí số một sẽ lấy được 2000 tệ ngân sách du lịch, vị trí số hai là 1000 tệ, vị trí số ba là 500 tệ, mọi người cố lên.”
Vòng chơi thứ ba gọi là mê cung tình yêu.
Cặp đôi hai người sẽ lần lượt từ hai đầu của mê cung tổ ong đi vào, đi vào từng căn phòng của mê cung sẽ có đề trắc nghiệm, trong căn phòng mê cung tổng cộng có năm cánh cửa, một cánh cửa là cửa bọn họ đi vào, còn bốn cánh cửa khác, lần lượt tương ứng với sự lựa chọn khác nhau của bọn họ.
Sau khi cả hai bên đồng thời lựa chọn, một cánh cửa nào đó trong căn phòng sẽ mở ra chỉ dẫn bọn họ đi vào một căn phòng khác.
Mãi cho đến khi hai người thoát khỏi mê cung.
Thắng lợi dựa vào số phòng mê cung mà hai bên đi qua, phòng đi vào càng ít, chứng tỏ tính cách hai bên càng phù hợp, điểm cũng càng cao.
Tất cả các câu hỏi trong mê cung, đều là dựa theo nghiên cứu của các chuyên gia tâm lý thiết kế ra, thế nên nếu lựa chọn giống nhau thì có thể càng nhanh chóng gặp mặt.
Trước khi đi vào mê cung, Kiều Thi Thi lại phỏng vấn ba cặp đôi.
Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục vô cùng tự tin: “Chúng tôi nhất định có thể giành được vị trí số một.”
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn: “Hoàn thành nhiệm vụ này thì có thể đi ăn pizza!”
Tang Linh và Tần Ngộ đã từ bỏ: “Không sao, về thứ ba cũng có 500 tệ.”
[Hahaha,CP EQ đừng từ bỏ! Mau đứng lên đi!]
[Không biết vòng này, hai nhóm của Nhạc Nhạc và Khương Khương, ai sẽ lấy được vị trí số một đây?]
Nhiệm vụ bắt đầu.
Đôi đầu tiên vẫn là Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục.
Hai người đứng ở hai cửa vào, đợi Kiều Thi Thi hô bắt đầu, đồng thời cùng đi vào.
Mấy câu hỏi trước hai người trả lời vô cùng thuận lợi, mãi cho đến căn phòng thứ tư.
Nếu như có một ngày, người yêu của bạn vì cứu bạn, lại phải rời khỏi thế giới, anh/cô ấy hy vọng bạn có thể thay anh/cô ấy sống thật tốt, bạn sẽ chọn —
- Nghe lời anh/cô ấy, cố gắng sống tốt.
- Thà rằng chết cùng anh/cô ấy.
Đoạn Nhạc Nhạc sững sờ.
Từ Tử Dục ở bên kia cũng nhíu chặt mày.
Mãi lâu sau.
Đoạn Nhạc Nhạc nói: “Tôi lựa chọn, nghe theo lời anh ấy, cố gắng sống tốt, sinh mệnh này đã không còn phải là của riêng tôi, tôi sẽ mang theo phần của anh ấy, cố gắng đi hết cuộc đời này.”
Mà gần như cùng lúc.
Từ Tử Dục cũng mở miệng: “Tôi sẽ chết cùng cô ấy, cô ấy là chỗ dựa tinh thần của tôi, không có cô ấy, tôi không biết nên sống như thế nào, so với việc sau này mỗi ngày sống trong đau khổ, tôi thà rằng cùng người mình yêu ôm nhau chết đi.”
“Xin lỗi, tôi không dũng cảm như vậy.”
[Loại lựa chọn này không có đúng, không có sai, lựa chọn của hai người đều khiến tôi xúc động]
[Huhuhu, chị và anh rể nhất định phải êm đẹp]
[Nếu như là tôi, có thể cũng sẽ lựa chọn cùng chết với người mình yêu, sống cuộc đời của mình đã rất vất vả rồi, tôi không có cách nào cõng theo của cuộc đời của một người khác. Nghĩ như vậy, chị Nhạc Nhạc thật kiên cường, là cô gái ngoài mềm trong cứng!]
Hai người đi đến căn phòng số chín cuối cùng mới đi cùng nhau.
Khoảnh khắc nhìn thấy nhau đó, Đoạn Nhạc Nhạc nhào vào lòng Từ Tử Dục, hai người ôm chặt lấy nhau, tuy không nói lời nào nhưng tình cảm của hai người dường như cũng ở sau mê cung lần này tăng lên.
Hai người nắm chặt tay nhau đi ra ngoài.
Tang Linh nhìn vệt nước mắt ở khóe mắt của Đoạn Nhạc Nhạc, kinh ngạc hỏi: “Đây….Đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?!”
Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục nhìn nhau cười nói: “Chị Tang Tang, tự chị đi thử xem sẽ biết.”
Tang Linh nhìn Tần Ngộ một cái, tuy không nói gì cả, nhưng ánh mắt ghét bỏ đã thể hiện tất cả.
Tần Ngộ: “...”
Nghĩ tức giận nhưng lại không có lập trường.
[Hahaha, không ngờ rằng chị Tang và anh Tần lại đều biết chọc cười như vậy!]
[CP EQ sẽ không đi đến trời tối cũng không gặp nhau đấy chứ]
[Hahaha đậu! Sẽ không nhọ như vậy chứ!]
Tang Linh và Tần Ngộ đứng ở trước mê cung.
Sau khi bắt đầu, hai người đi vào căn phòng đầu tiên.
“Cái gì thế này??”
“Đây đều là câu hỏi quỷ quái gì vậy!”
Hai người vừa làu bàu vừa trả lời câu hỏi, thế nhưng không ai ngờ rằng, bọn họ lại là đội nhanh nhất, đến căn phòng thứ năm là đã đi ra.
Kiều Thi Thi kinh ngạc vui mừng: “Chị Tang, anh Tần, chúc mừng hai người, trước mắt hai người là cặp đôi đi ra ngoài nhanh nhất, xem ra hai người thực sự rất phù hợp!”
Tang Linh & Tần Ngộ: “Với anh ta/cô ta?”
Gần như là không thể tin nổi thốt ra.
[Wow!! cặp đôi EQ là nhanh nhất, đây là điều mà tôi ngàn lần không thể ngờ đến!]
[Hahaha, biểu cảm ghét bỏ của hai người quả thật giống nhau y như đúc!! Thừa nhận đi! Hai người là trời sinh một đôi ~!]
[Lúc đi vào mê cung, tần suất làu bàu của hai người đều như nhau, mau chóng bên nhau đi hahaha]
Bởi vì chuyện ngoài ý muốn của hai cặp đôi trước, vì vậy mọi người càng thêm mong chờ đối với cặp đôi của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn.
Khương Đào nghĩ, đây là nhiệm vụ cuối cùng rồi, hoàn thành xong sẽ có thể đi ăn pizza, thế là biểu hiện vô cùng tích cực, còn không ngừng thúc giục Thẩm Chi Diễn.
Kiều Thi Thi vừa hô bắt đầu, cô đã mở cửa.
Mấy câu hỏi đầu trả lời rất nhanh, đến câu thứ sáu.
— Nếu như có một ngày, thế giới sắp bị hủy diệt, bạn lựa chọn cứu thế giới nhưng sẽ mất đi sinh mệnh, hay là cùng người mình yêu, cô độc ở trên thế giới này?
- Cứu thế giới
- Cùng người mình yêu ở bên nhau
Bước chân của Thẩm Chi Diễn dừng lại.
Sau khi quay xong bộ phim, anh đã từng đi tìm bác sĩ tâm lý.
Lập luận của đối phương là, mọi thứ mà chúng ta từng thấy đều sẽ lưu lại trong bộ não, phần lớn thời gian, mấy cái kí ức không quan trọng sẽ được lưu vào chỗ sâu nhất của bộ não, nhưng có lúc, bộ não sẽ tiến hành tự mình chỉnh lý, đụng đến một thời cơ nào đó, thì sẽ lấy đoạn ký ức đó ra, khiến cho người ta có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Đây có thể là cách giải thích khoa học nhất.
Nhưng Thẩm Chi Diễn lại có chút hoài nghi, anh cũng từng xem các cuốn sách liên quan, nếu chỉ là một hai đoạn thì còn có thể giải thích được, nhưng cái kiểu có tính liên kết này, thậm chí mỗi một đoạn ký ức lúc xuất hiện, cái cảm giác khắc cốt ghi tâm đó, tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Anh thậm chí còn có cảm giác, có thể anh đã từng là một người khác, mà mấy cái ký ức này, chính là anh ở thế giới trước.
Ví dụ như lúc này.
Trong đầu của anh, lại lần nữa xuất hiện ra mấy mảnh vụn ký ức kỳ lạ đó.
Hơn nữa lần này, xuất hiện không phải là cô gái mặc áo đỏ có vẻ ngoài giống Khương Đào nữa.
Anh đứng trên đài cao được làm bằng bạch ngọc, trên đầu là bầu trời đầy sao không ngừng thay đổi.
Có rất nhiều thanh âm từ khắp mọi nơi truyền đến.
“Ngươi và trời đất là cùng sinh, nếu có thể vượt qua được đại nạn này, thiên hạ này có thể tiếp tục yên bình một thời gian, nếu như ngươi phẩy tay không quan tâm, ngươi sẽ khiến cho trời đất lại lần nữa trở nên hỗn loạn, đợi chờ lần trùng sinh tiếp theo.”
“Đất trời đối với vạn vật đều công bằng, ngươi lại là người cùng sống thọ với đất trời, thiên địa lại quay về hỗn loạn vốn chính là luật trời, ngươi hà tất gì phải vì bọn họ lấy thân mình ra mạo hiểm? Nếu như thất bại, ngươi có thể sẽ biến mất khỏi thế gian!”
“Tiên Tôn! Cầu xin ngài cứu thiên hạ!”
“Hừm! Tiên Tôn! Hắn ta cao cao tại thượng, làm sao sẽ quan tâm đến sự sống chết của những con người bình thường chúng ta!”
Anh lại lần nữa quay trở lại Thương Lan Sơn, lại đi thăm con thú nhỏ hung hăng nhà mình đang trốn lén ăn kẹo hồ lô, vừa thấy anh quay lại, vội vàng nhét cả xiên hồ lô vào trong miệng, làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
“Ta không hề chạy ra ngoài!”
Anh vừa tức giận vừa buồn cười, dùng tay nhẹ nhàng lau vệt đường dính trên khóe môi cô.
“Ta tuy là lén trốn ra ngoài mua đường ăn, nhưng ta không hề bị người khác phát hiện ra thân phận!” Cô gái mặc đồ đỏ giơ ba ngón tay lên thề: “Ta có thể thề!”
Anh nhìn thấy đôi mắt không ngừng đảo qua đảo lại của cô, đột nhiên hỏi: “Ngươi rất thích thế giới hiện tại sao?”
Cô gái mặc đồ đỏ mút sạch đường dính trên ngón tay, hàm hồ nói: “Thích.”
“Vì sao?”
“Bởi vì có kẹo hồ lô, thịt heo kho tàu, đầu cá ớt băm nhỏ, bánh nhân thịt…”
Cô bẻ ngón tay đếm những đồ ăn mình thích.
Anh nhìn nụ cười hạnh phúc trên mặt cô, trong lòng hạ quyết tâm: “Ta hiểu rồi.”
Thẩm Chi Diễn tỉnh táo lại.
Anh khẽ day trán.
Vì nhìn thấy nụ cười đó.
Cho dù sống lại lần nữa, anh chắc chắn cũng sẽ lựa chọn giống như vậy.
Anh nói: “Tôi chọn cái đầu tiên, cứu thế giới.”
Nhưng sau khi anh nói xong câu này, cửa không hề mở ra.
Anh sững sờ.
Điều này có nghĩa là, Khương Đào còn chưa đưa ra đáp án.
Khương Đào ở bên này, cô chống cằm, vô cùng khổ não.
“Cả hai cái tôi đều không muốn chọn.”
Giọng nói của Kiều Thi Thi từ trong loa truyền ra.
“Không được, nhất định phải lựa chọn.”
Khương Đào nhíu chặt mày, biểu cảm thù hận vô cùng.
Kiều Thi Thi chỉ đành phải nói tiếp: “Khương Khương, cô nghĩ một chút xem, nếu như thế giới này của chúng ta sắp bị phá hủy, cô nguyện ý cứu thế giới hay là nguyện ý cùng với người mình yêu đơn độc sống ở trên thế giới này?”
Khương Đào càng buồn bực.
Nếu như là cô của lúc trước, có thể sẽ không chút do dự lựa chọn ở cùng với Lương Thực Dự Trữ.
Bởi vì ở thế giới đó, chỉ có Lương Thực Dự Trữ là không chán ghét cô, sẽ cho cô ăn cảm xúc ngọt ngào, cho dù anh tức giận thì mùi vị cũng ăn ngon hơn so với người khác.
Thao Thiết nhỏ có trái tim và mắt nhỏ như thế, nên sẽ không vì mấy cái người không quan trọng đó, đánh mất Lương Thực Dự Trữ của cô.
Không có đồ ăn cũng không sao, chỉ cần có Lương Thực Dự Trữ ở bên là tốt rồi.
Nhưng hiện tại, dường như không giống lắm.
Cô do dự một lúc mới hỏi: “Người yêu…Chỉ có thể chọn một sao?”
Kiều Thi Thi: “...”
[Hahaha, bảo bối Khương bé đang nghĩ cái gì vậy!]
[Anh Thẩm cũng không biết, vì sao trên đỉnh đầu mình đột nhiên lại mọc xanh rồi hahaha]
Kiều Thi Thi tàn nhẫn phá vỡ ảo tưởng của Khương Đào: “Đúng vậy, chỉ có thể lựa chọn một!”
Khương Đào bĩu môi, lại bắt đầu bẻ đầu ngón tay.
“Đồng Đồng, Hạ Hạ, Nhiễm Nhiễm, chị Tang Tang, Nhạc Nhạc, Thẩm Chi Diễn…Còn có các Thao Thiết nhỏ của tôi…”
Cô đếm hết một lượt những người mình thích, vừa đếm vừa than thở.
[Hóa ra trong lòng của Khương Khương, bạn đời là ý này hahaha]
[Hahaha, anh Thẩm thế nhưng không lọt vào trong top năm, khóc ngất trong nhà vệ sinh…]
[Hóa ra Khương Khương để ý đến Thao Thiết chúng ta như vậy, cảm động quá huhuhuhu]
Khương Đào thực sự không đưa ra lựa chọn được, cuối cùng chỉ có thể tủi thân nói: “Thế thì tôi lựa chọn cứu thế giới vậy.”
Kiều Thi Thi: “Nhưng cô sẽ mất đi sinh mệnh?”
Khương Đào vểnh môi: “Thế thì cũng đành chịu, tôi có một mình, so với bao nhiêu người như thế, vẫn là người nhiều hơn thì được lời hơn.”
Kiều Thi Thi: “...”
Trả lời xong, cửa bên cạnh của hai người mở ra.
Ngoài dự đoán của mọi người, bọn họ lại đi qua rất nhiều phòng, cuối cùng mới có thể đi đến chỗ gặp nhau của mê cung.
Khoảnh khắc Thẩm Chi Diễn mở cửa nhìn thấy Khương Đào đó, lại có cảm giác như cách xa mấy đời.
Khương Đào xoa xoa bụng.
“Đói rồi, chúng ta đi ăn pizza đi.”
Một câu này, kéo Thẩm Chi Diễn quay trở lại hiện thực.
Hai người quay lại địa điểm ghi hình bên ngoài mê cung.
Tần Ngộ khó hiểu nói: “Sao hai người lại lâu như vậy?”
Thẩm Chi Diễn cười, không nói.
Tần Ngộ: “Trừ phi, hai người đi qua rất nhiều phòng sao? Là xếp cuối cùng?”
Khương Đào ý thức được, bọn họ trở thành cặp đôi lấy được ngân sách du lịch ít nhất, lập tức buồn bực.
Thấy Tần Ngộ còn đang cười trên nỗi đau của người khác, cô hung hăng trừng mắt nhìn anh ấy một cái: “Sớm biết có đồ tồi như anh, tôi đã không lựa chọn cứu thế giới rồi!!”
Tần Ngộ: “???”
“Cứu thế giới cái gì? Sao chúng tôi không làm câu hỏi này?”
Thẩm Chi Diễn lại sững sờ.
Anh dường như nghe thấy trong lòng truyền đến một tiếng thở dài.
Ngũ vị tạp trần.
Ba cặp đôi đều hoàn thành xong mê cung tình yêu, hiện tại đến lúc công bố kết quả.
Nhưng Kiều Thi Thi lại nói: “Trước khi công bố kết quả, tôi nói trước một chuyện.”
“Thực ra mê cung tình yêu này không phải tất cả các phòng đều có thể đi đến cuối cùng, một lựa chọn sai lầm, có thể sẽ dẫn đến kết quả hoàn toàn đi ra khỏi mê cung, trở thành người lạ không hề giao nhau.”
Cô ấy nói xong thì bỏ bản vẽ nhìn từ trên cao xuống của mê cung.
Cho dù là Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục, cũng đi đến phần rìa mép của mê cung, nếu như mở sai một cánh cửa, hai người sẽ rời khỏi mê cung, giống như tất cả những gì Kiều Thi Thi nói, từ đó trở thành người lạ không hề giao nhau.
Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục kinh ngạc nhìn lựa chọn đó.
Không giống với cảm xúc sâu sắc của câu hỏi đó, đây chỉ là một lựa chọn vô cùng nhỏ bé tầm thường, ai có thể ngờ rằng, bọn họ có khả năng chút nữa thì tách ra.
Nghĩ lại, bọn họ đã từng cãi nhau, đều không phải là vì chuyện lớn hiểm nguy gì, mà chỉ là mấy chuyện nhỏ gom lại.
Hóa ra, thực sự chỉ một chút nữa, bọn họ cũng giống như trong mê cung này, chia tay, đi sang một con đường xa lạ.
Kiều Thi Thi tiếp tục nói: “Thực ra trước nhiệm vụ này, chúng tôi đã tiến hành thử nghiệm, lựa chọn ra một nghìn cặp đôi đi vào mê cung tình yêu này, nhưng cuối cùng có thể đi ra cùng nhau lại không đến 10%.”
“Điều khiến tôi kinh ngạc là, tuy sáu người các vị đi qua nhiều hay ít căn phòng nhưng cuối cùng đều đi ra cùng nhau.
Đạo diễn lại phát video ở mê cung của Tang Linh, Tần Ngộ và Thẩm Chi Diễn, Khương Đào.
Tang Linh và Tần Ngộ gần như là một đường thẳng tiến, dùng khoảng cách ngắn nhất đi đến cùng nhau.
Mà con đường của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn lại ngoằn ngoèo hơn rất nhiều, có mấy lần, bọn họ đều đi đến rìa mép mê cung, nhưng cuối cùng lựa chọn của hai người lại khiến cho bọn họ lần nữa đi trở lại.
[Hahaha, tôi lại lần nữa tin tưởng vào tình yêu rồi!]
[Bát cơm chó tự chọn này ngon quá!!]
[Tôi mới đầu còn cảm thấy mê cùng này rất điêu, nhưng hiện tại, tôi cũng muốn đi cùng với bạn trai một lần!!!]
[Tôi cũng vậy!!]
[Tôi cảm thấy mê cung này rất thú vị, giống như có người thì vừa gặp đã yêu, có người thì lại dây dưa với nhau hơn nửa đời người, nhưng họ đều là tình yêu]
[Vừa gặp đã yêu? CP EQ à??]
[Hahaha]
Tang Linh và Tần Ngộ rõ ràng không muốn chấp nhận kết quả này.
“Mê cung này chắc chắn có sai số!!”
Đoạn Nhạc Nhạc che miệng cười: “Tôi cảm thấy rất chuẩn, nếu không hai người thử trước một chút?”
Tang Linh: “Thế thì tôi thà rằng cùng chó sống cả đời!”
Tần Ngộ: “...Không cần thử, tôi sợ tôi bị cao huyết áp sớm!”
Khương Đào chớp chớp mắt: “Nhưng vừa nãy, sau khi Nhạc Nhạc nói, anh rõ ràng có một khoảnh khắc xuất hiện cảm xúc rung động!”
Tần Ngộ: “!!!”
“Cô đừng nói linh tinh!!”
Thẩm Chi Diễn bổ thêm một dao: “Cậu của hiện tại nhìn giống như là thẹn quá hóa giận.”
Tần Ngộ: “!!!”
“Thẩm Chi Diễn cậu im miệng!”
[Hahaha, anh Tần anh cứ nghe theo đi!]
[Khụ khụ, gặp được chị Tang cảm thấy chị rất tốt]
Kiều Thi Thi phớt lờ cặp đôi tự lừa dối bản thân này, công bố kết quả cuối cùng.
“Cặp đôi đi qua ít căn phòng nhất là chị Tang Linh và anh Tần, chúc mừng hai người, giành được 2000 tệ, tổng cộng là 2300 tệ.”
“Thứ hai là chị Nhạc Nhạc và anh Từ, hai người giành được 1000 tệ ngân sách du lịch, tổng cộng là 2500 tệ.”
“Cuối cùng là Khương Khương và anh Thẩm, hai người giành được 500 tệ ngân sách du lịch, tổng cộng là 2000 tệ.”
Khiến người ta kinh ngạc đó là, cuối cùng ba cặp đôi gần như tương đương nhau.
Kiều Thi Thi cười nói: “Như vậy đó, mọi người hôm nay vất vả rồi, cũng cảm ơn tất cả khán giả đang xem phát sóng trực tiếp, hẹn mọi người ở tập chuyến du lịch tiếp theo, tạm biệt!”
[AAAA đừng mà! Sao kết thúc nhanh như vậy!!]
[Huhuhu tôi vẫn còn muốn xem nữa!! Vì sao phát sóng trực tiếp này ngắn như vậy!]
[Các chị em, giờ này tuần sau chúng ta lại cùng nhau đẩy thuyền tiếp!!]
[Tôi quá thích show này rồi!! Video lúc nào thì được đăng, tôi phải giới thiệu cho các bạn tốt của tôi, tuần sau sẽ kéo các cô ấy cùng nhau xem trực tiếp, như vậy người nhảy hố sẽ không chỉ có mình tôi!]
[Hahaha, bạn xấu xa quá!]
Trong tiếng tiếc nuối của khán giả, tập đầu tiên của “Tiến hành yêu đương” kết thúc hoàn mỹ.
Đã có những fan nhanh tay cut video ra “CP giới giải trí — Đây là dáng vẻ của tình yêu đẹp nhất”, “CP EQ — Thích oan gia” và “CP Sinh Khương — Câu nói ngọt ngào nhất chính là ăn sạch anh” …
Đều là trai xinh gái đẹp, không dầu không ngấy, mỗi cặp đôi ở chung với nhau đều không giống nhau, sẽ có CP mà bạn yêu thích.
Thời gian nửa ngày, đã nhanh chóng xây ra một siêu thoại, hơn nữa còn chiếm giữ siêu thoại của mấy CP trước.
Đặc biệt là siêu thoại của Sinh Khương, đây là siêu thoại xây sớm nhất, chỉ là bởi vì quá ít người, vẫn luôn không được hot, bây giờ nháy mắt vùng lên, các fan CP mới vào, nhìn thấy đường vụn ở bên trong được moi ra, kêu lên kho báu.
[Mọi người thế mà lại tập hợp sớm như vậy!!]
[Wow! Tôi từng xem video này, lúc đó chỉ cảm thấy rất hợp! Hóa ra tôi sinh ra chính là phải thành fan của CP Sinh Khương!!]
Mà lúc này, trong nhóm CP Sinh Khương vui mừng hớn hở.
Mọi người vui vẻ giống như là đón năm mới.
Tập “Tiến hành yêu đương” này quả thật giống như là cơn mưa đường vậy, ngọt đến khiến cho tim gan các cô ấy run rẩy, tay cut video cũng đang run.
Nhiều đường quá, đều không có cách nào lựa chọn.
Làm gì giống như đường trước kia đều là miễn cưỡng moi, nhớ lại chính là giọt nước mắt đắng cay.
Lê Tư Uyển đã rất lâu không vào nhóm CP Sinh Khương.
Cô bé vẫn không thể vượt qua được rào cản trong lòng đó, rất hối hận chuyện hùa theo của bản thân lúc đầu.
Thế nên tuy vẫn âm thầm quan tâm đến chuyện liên quan đến CP Sinh Khương, lại giống như đà điểu không dám vào nhóm CP Sinh Khương.
Sau khi tập đầu tiên của “Tiến hành yêu đương” bắt đầu phát, cô bé vui vẻ đi xem.
Mỗi lần nhìn thấy chút đường đều khiến cô bé phải kêu lên, vui vẻ muốn tìm người chia sẻ, lại gian nan nhẫn nhịn.
Nhóm trong lớp cũng đang thảo luận về CP Sinh Khương.
[Nghe nói có một nhóm CP Sinh Khương, hiện tại ở trong siêu thoại mấy video và tư liệu đó đều là do các cô ấy làm, giỏi quá!!]
[Nghe nói các cô ấy đã bắt đầu đẩy thuyền CP Sinh Khương từ lâu, ánh mắt quá chuẩn rồi!]
Lê Tư Uyển: “...”
Tôi cũng thế!
Nhưng cô bé không thể nói.
Sự kìm nén như vậy sắp làm cô bé uất ức chết mất.
Ngày nghỉ, cô bé dứt khoát đi tìm chị họ Sở Nhược Dư chơi, dù thế nào chị họ của cô là một người phụ nữ mạnh mẽ chắc chắn sẽ không đẩy thuyền CP!
Ai biết được, cô vừa mới đến nhà của Sở Nhược Dư, đối phương lại vội vàng muốn ra ngoài.
“Chị họ, chị đi đâu vậy?”
Sở Nhược Dư vội vàng nói: "Nhãn hàng của bọn chị tài trợ cho "Tiến hành yêu đương", mấy ngày nay phải quay quảng cáo, Khương Khương không phải người phát ngôn của bọn chị sao? Thế nên mời cô ấy và Thẩm Chi Diễn cùng nhau quay."
Cô ấy đột nhiên nhớ cái gì: "Không phải em là fan của hai người họ sao? Em có muốn đi xem không, chỉ cần đừng quấy rầy đến việc quay chụp bình thường, chị có thể dẫn em vào.”
Lê Tư Uyển: “...”
Chị họ! Vì sao đến cả chị cũng đâm chọc vào trái tim của em huhuhuhu!
Thế là, Lê Tư Uyển vẫn không thể nào kìm nén nổi sự khát vọng trong lòng, trong đêm khuya âm thầm vào nhóm CP Sinh Khương.
Lúc này đã rất muộn rồi.
Nhưng trong nhóm vẫn khí thế ngất trời.
[Hahaha, các chị em, tôi đã luyện tập Pamela một tháng rồi! Nhiều năm như vậy tôi vẫn luôn không kiên trì được, cảm ơn Sinh Khương!! Hy vọng hai người họ có thể không ngừng tiến lên, Pilates gì đó không chỉ còn là lời nói nữa!]
[Chị em giỏi quá!! Một tháng này tôi cũng không uống trà sữa nữa! Tôi vẫn luôn cho rằng bản thân không cai được trà sữa, mỗi lần muốn uống, tôi lại mở video Sinh Khương mà tôi thu thập ra, hiện tại mỗi ngày uống nước ấm, mụn trên mặt đã đỡ hơn chút rồi!]
[Giỏi quá!! Các chị em thật sự quá thành kính! Sinh Khương có mọi người thật tuyệt vời!!]
Trái tim của Lê Tư Uyển lung lay.
Thực ra vòng tuần hoàn tình yêu rất đơn giản.
Đeo khẩu trang nhảy cũng sẽ không chết.
Đây là cặp đôi đầu tiên trong cuộc đời mà bản thân đẩy thuyền đó! Chẳng lẽ không đáng để bản thân vì hai người họ nhảy một bài vòng tuần hoàn tình yêu à?!
Cô bé hạ quyết tâm, ở trong nhóm bình luận.
[Các chị em, tôi quyết định ngày mai sẽ đi nhảy vòng tuần hoàn tình yêu! Chúc tôi may mắn đi!]
[Cố lên!! Em gái đậu hà lan!]
[Em gái dũng cảm quá!! Cho em lời khen!!]
Lê Tư Uyển cho rằng bản thân sẽ trằn trọc mất ngủ, không ngờ rằng đầu vừa dính đến gối đã ngủ mất rồi.
Vừa tỉnh lại, trời đã sáng.
Chiếc váy nhỏ để nhảy vòng tuần hoàn tình yêu treo ở trên đầu giường, nhắc nhở cô bé tối hôm qua đã ra quyết định gì.
Lê Tư Uyển: “!!!”
Nhưng nếu đã nói khoác rồi, cô bé chỉ có thể cắn răng thay quần áo, lại đeo khẩu trang.
Đến quảng trường nhộn nhịp nhất ở Bắc Kinh.
Bởi vì là ngày nghỉ, người qua lại rất nhiều, cũng có không ít người đánh đàn hát hò hoặc biểu diễn nghệ thuật.
Lê Tư Uyển cảm thấy đỡ hơn chút.
Cô bé tự an ủi bản thân: “Không sao, không phải chỉ nhảy một bài thôi sao? Không phải chỉ là vòng tuần hoàn tình yêu thôi sao? Mình không xấu hổ, xấu hổ là người khác!!”
Cô bé kết nối âm thanh qua bluetooth trên di động, sau đó run rẩy ấn vào nút phát.
Đột nhiên, âm nhạc vui vẻ vang lên.
Cơ thể của Lê Tư Uyển tự nhiên nhảy theo tiếng nhạc.
Người vây xung quanh xem nhiều lên, nhưng biểu cảm của mọi người đều rất thiện ý, còn vỗ tay cổ vũ cô bé.
Lê Tư Uyển yên tâm hơn chút.
Cơ thể cứng ngắc cũng dần dần trở nên mềm mại.
Nhập tâm say sưa nhảy xong, cô bé không quên câu nói quan trọng nhất đó.
Hai tay để ở bên miệng, hô lớn: “CP Sinh Khương là thật!!”
Làm xong tất cả điều này, cô bé hài lòng thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay về nhà.
Đột nhiên nghe thấy từ phía sau có một giọng nói đầy nghi ngờ: “Uyển Uyển, con ở chỗ này làm cái gì vậy?”
Lê Tư Uyển cứng ngắc quay đầu, nhìn thấy mẹ mình đang xách mấy túi mua sắm đi qua.
Lê Tư Uyển: “!!!”
May thay cô bé nhớ ra mình vẫn đeo khẩu trang, vội vàng giả vờ không quen, vừa xua tay vừa định chạy.
“Bác bác bác, bác nhận nhầm người rồi!”
Mẹ Lê nhíu mày: “Sao có thể, con gái mẹ, đừng nói là đeo khẩu trang, mẹ nhìn dáng người cũng có thể nhận ra con! Mẹ đứng từ xa, đã cảm thấy là con rồi…”
Lê Tư Uyển tháo khẩu trang xuống vẻ mặt sắp khóc: “Mẹ con sai rồi, con không nên lừa mẹ…”
Mẹ Lê: “Mẹ không biết hóa ra con thích nhảy, có cần cho con đi học lớp chuyên dạy nhảy không, đến năm mới cũng có thể nhảy cho bà nội, bà ngoại của con xem.”
Lê Tư Uyển vẻ mặt đau khổ.
Quay về nhà, cô bé mệt mỏi rã rời nằm ở trên giường.
Vào lúc mà cô bé cảm thấy mình đã mất mặt đến chết rồi, đột nhiên nhận được tin nhắn, cô bé mở ra, phát hiện là Hải Diêm chi sĩ, bên trong còn có một video weibo.
Lê Tư Uyển đột nhiên có một dự cảm chẳng lành.
Hải Diêm chi sĩ: [Đậu hà lan, đây có phải là cậu không?]
Lê Tư Uyển: Vì sao tớ đeo khẩu trang rồi mà cậu vẫn nhận ra tớ! Còn có, sao cậu có thể lướt thấy cái weibo này!!!
Hải diêm chi sĩ còn săn sóc nhanh chóng trả lời lại cô: [Cậu lên hot search!]
Lê Tư Uyển:!!!
A! Tôi vẫn nên đi chết đi.