Editor: Quýt

Nhiệm vụ thứ ba sẽ bao gồm tất cả các khách mời cùng tham gia, sẽ được chưa làm hai đội: Đội khách nam và đội khách nữ.

Mỗi đội đều sẽ có một quốc vương hoặc vương hậu, mục đích chính là để tìm ra quốc vương và vương hậu của đội đối phương.

Ở mỗi một vòng, hai đội sẽ đưa ra câu hỏi cho nhau, chỉ định một người trả lời, người trả lời chỉ được nói có hoặc không, nhưng không được hỏi lại một người nào đó. Quốc vương và vương hậu không được nói dối, đội nào đoán đúng thì sẽ giành chiến thắng, nếu đồng thời cùng đoán đúng thì được tính là hòa.

Vào lúc Kiều Thi Thi tuyên bố quy tắc xong, hai đội bắt đầu thảo luận.

Khán giả cũng sôi nổi phát biểu trên màn hình bình luận.

[Nhà trai có anh Thẩm, khả năng thắng cũng khá lớn nhỉ?]

[Nếu liên quan đến vận động, nhà gái có Khương Khương, phần thắng sẽ lớn hơn nhiều!]

[Chỉ có tôi cảm thấy, trí nhớ của anh Thẩm rất lớn, thể lực của Khương Khương tốt, CP Sinh Khương là liên hợp cường cường sao?]

[Nói thì nói như vậy nhưng nếu bởi vì nguyên nhân là anh Thẩm mà nhà gái thua, Khương Khương sẽ tức giận mà bắt nạt anh Thẩm sao?]

[Là loại bắt nạt nào vậy người chị em! (Đầu chó)]

Phía bên nhà trai, Tần Ngộ đã vỗ vai Thẩm Chi Diễn, nắm chắc phần thắng: “Người anh em, lần này dựa cả vào cậu!”

Thẩm Chi Diễn bất đắc dĩ nói: “Đối tượng là Khương Khương, chúng ta không có phần thắng.”

Tần Ngộ: “Không phải chứ, còn chưa kết hôn mà cậu đã bị vợ quản nghiêm vậy sao?”

Thẩm Chi Diễn biết anh ấy hiểu lầm, nhưng cũng không biết giải thích như thế nào.

Khương Đào cực kỳ nhạy cảm với cảm xúc, việc nói dối rõ ràng có sự dao động trong cảm xúc, cô rất dễ phát hiện ra.

Người khác đều cảm thấy phần thi này hoàn toàn là chuẩn bị cho anh, chỉ có anh mới biết, đây là sân nhà của Khương Đào.

Nhưng Thẩm Chi Diễn cũng không định nằm yên như vậy, nếu chỉ có mình anh, nằm thì nằm nhưng lưng anh lại gánh trọng trách thắng thua của toàn bộ trận đấu, đây không còn là chuyện của một mình anh nữa rồi.

Cho dù việc thắng rất khó nhưng anh vẫn muốn dùng hết sức mình.

Thẩm Chi Diễn thấy mọi người đều đợi mình lên kế hoạch, đảo mắt qua mọi người, chậm rãi nói: “Tôi đề xuất tôi làm quốc vương.”

Tất cả mọi người đều ngây người.

Quốc vương là vị trí nguy hiểm nhất, nếu không may đối phương đã hỏi trúng anh ngay vòng đầu tiên, nhỡ đâu bại lộ chuyện gì đó thì có thể trực tiếp chọn anh.

Từ Tử Dục do dự nói: “Hay đổi thành ai luôn bình tĩnh thành quốc vương đi.”

Thẩm Chi Diễn: “Đổi thành bất cứ ai cũng bị Khương Khương nhìn ra thôi.”

Anh nói xong, lại nhìn về phía Bùi Hàn Dữ: “Anh Bùi có biết cách nói dối không?”

Bùi Hàn Dữ lắc đầu.

Anh nhân tiện nói: “Vậy anh và Tần Ngộ cùng nói thật, những người khác có thể tự do lựa chọn nói dối hoặc nói thật, làm nhiễu loạn phán đoán của bọn họ.”

Anh nói xong, Chu Chí Lan sửng sốt: “Làm vậy á? Không sắp xếp kỹ càng hơn sao?”

Thẩm Chi Diễn lắc đầu: “Sắp xếp càng kỹ, càng dễ bị nhìn ra, như vậy là đủ rồi.”

“Tôi sẽ mau chóng tìm ra vương hậu của đối phương.”

Mà ở bên đội nhà gái đối diện cũng đang thảo luận sôi nổi.

Phó Yến Phi hỏi: “Mọi người có tính toán gì không? Ai sẽ đảm nhiệm làm vương hậu?”

Tang Linh thở dài: “Thầy Phó, loại trò khảo nghiệm đầu óc thế này thì cháu không có cách nào đảm nhiệm được.”

Đoạn Nhạc Nhạc cũng đi theo nói: “Cháu cũng vậy, Từ Tử Dục quá hiểu cháu, nếu cháu làm vương hậu, anh ấy chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.”

Những người khác cũng sôi nổi bày tỏ mình không làm được, cuối cùng ánh mắt mọi người đều dừng trên người Khương Đào.

Khương Đào sửng sốt một chút: “Để tôi làm vương hậu á?”

Phó Yến Phi cũng cảm thấy như vậy áp lực hơi lớn, liền hỏi nói: “Khương Khương có ý tưởng gì không?”

Khương Đào chậm rì rì nói: “Con có thể thấy được ai nói dối, à… ngoại trừ Thẩm Chi Diễn.”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Phó Yến Phi vui mừng: “Đây chính là ưu thế cực lớn! Không phân biệt được lời nói của Thẩm Chi Diễn thì không hỏi cậu ta là được!”

Vì để đảm bảo tính thú vị, cho nên khi hai bên bàn bạc, micro trên người đều tắt, khán giả chỉ có thể thông qua hình ảnh, ở trên phần bình luận cùng suy đoán rốt cuộc ai là vương hậu, ai là quốc vương.

Chẳng mấy chốc, thời gian thảo luận kết thúc, hai bên đứng yên.

Lúc này Thẩm Chi Diễn mới phát hiện ra, trùng hợp anh và Khương Đào đứng cùng một vị trí.

[Tuy rằng không biết quốc vương và vương hậu là ai, nhưng không thể không nói, tôi get được đường vị trí này rồi!]

[Fans của cặp đôi tự phát đường CP giúp mình thế này quá hạnh phúc! Sinh Khương YYDS!]

[Đầu tôi đột nhiên nảy số, nếu cuối cùng phát hiện ra quốc vương và vương hậu chính là hai người bọn họ, có phải Sinh Khương của chúng ta cùng chung tần sóng não không?]

[Bởi vì quá hiểu nhau, cho nên có những lựa chọn giống nhau, đột nhiên có mùi vị yêu nhau lắm cắn nhau đau.]

Hai bên đều viết tên quốc vương và vương hậu lên giấy rồi đưa cho Kiều Thi Thi.

Kiều Thi Thi cho hai tờ giấy vào chiếc hộp trước mặt, mới tuyên bố bắt đầu.

Hai bên phải cử một người đứng ra chơi kéo, búa, bao, quyết định người hỏi trước ở vòng thứ nhất là ai.

Phía nhà gái vẫn là Phó Yến Phi như trước, Chu Chí Lan bên nhà trai bị bắt xuất chiến, lúc này cậu không còn may mắn như lần trước, thua dưới tay Phó Yến Phi.

Phó Yến Phi lập tức nói: “Bọn họ hỏi trước.”

Đây cũng là chiến lược của bọn họ, câu hỏi vòng thứ nhất là quan trọng nhất, trước tiên xem Thẩm Chi Diễn dùng cách gì để đoán bên bọn họ, sau đó bọn họ sẽ dùng cách y chang, có máy phát hiện nói dối Khương Đào ở đây, bọn họ chắc chắn không thua kém đối phương, tệ nhất cũng là hòa.

Hai người quay về đội của mình.

Thẩm Chi Diễn hỏi đầu tiên, anh nhìn về phía Phó Yến Phi ở chính giữa, hỏi: “Thầy Phó, vương hậu ở bên trái thầy sao?”

Phó Yến Phi không ngờ anh lại hỏi ông đầu tiên, nhưng dù sao ông cũng là một diễn viên chuyên nghiệp, rất nhanh đã bình ổn được cảm xúc, sau đó đáp: “Đúng!”

Thẩm Chi Diễn gật gật đầu, mỉm cười quay về đội.

Đến lượt Phó Yến Phi hỏi, nhưng ông liếc nhìn vị trí của đội đối diện thì ngẩn người.

Bởi vì thực tế có hai người đứng ở giữa, Thẩm Chi Diễn và Bùi Hàn Dữ.

Ông nghĩ đến lời Khương Đào nói, cô không đoán được Thẩm Chi Diễn nên hỏi Bùi Hàn Dữ: “Tiểu Bùi, quốc vương ở bên trái sao?”

Bùi Hàn Dữ ghi nhớ sự sắp xếp của Thẩm Chi Diễn, gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Kiều Thi Thi cười nói: “Vòng hỏi thứ nhất đã kết thúc, hai bên có thể thảo luận có đoán vương hậu hoặc quốc vương hay không, tôi nhắc lại một lần nữa, chỉ có một cơ hội đoán thôi nha!”

Phó Yến Phi hỏi Khương Đào: “Cậu ấy nói dối không?”

Khương Đào lắc đầu.

Phó Yến Phi nhíu mày, bên trái chính là Thẩm Chi Diễn, không ngờ là vẫn đụng phải anh. Ông kỳ thật rất muốn đoán là Thẩm Chi Diễn nhưng lại sợ lãng phí cơ hội duy nhất này.

Ông lại nhìn về phía Khương Đào: “Khương Khương, tới lượt hỏi thứ hai thì con hỏi nhé?”

Khương Đào gật gật đầu.

Mà phía bên nhà trai, đám người Tần Ngộ cũng nhìn về phía Thẩm Chi Diễn: “Sao rồi?”

Thẩm Chi Diễn: “Không thành vấn đề, tiếp tục làm theo kế hoạch cũ.”

Nếu anh đã nói vậy, mọi người cũng yên lòng, đợi lượt thứ hai bắt đầu.

Đợt thứ hai, Khương Đào đứng dậy, cô đã chắc chắn quốc vương ở bên trái Bùi Hàn Dữ, cũng chính là bốn người bên Thẩm Chi Diễn, dựa theo kế hoạch, cô chỉ cần tiếp tục hỏi một trong bốn người này, qua hai vòng là có thể xác định được quốc vương rốt cuộc là ai.

Mà khi cô nhìn thấy vị trí của đội đối phương thì lại ngẩn người.

Bởi vì vị trí của nhà trai đã thay đổi.

Đội nhà gái đều ngẩn người: “Như… như vậy cũng được à?”

Kiều Thi Thi thở dài một hơi: “Tổ chương trình không tuyên bố quy tắc, chính là có thể lợi dụng.”

Trong vòng đấu thứ nhất, Phó Yến Phi cũng dùng phương pháp như vậy, khiến Thẩm Chi Diễn trả lời giúp ông, chưa bao giờ nghĩ tới trong vòng thi thứ ba, chính mình cảm nhận được cảm giác á khẩu không trả lời được thế này.

Ánh mắt Thẩm Chi Diễn dừng trên người Khương Đào, rất nhanh lại rời đi, anh nói với Phó Yến Phi: “Xin lỗi mọi người, chỉ là chiến lược trò chơi thôi.”

[Anh Thẩm trâu bò quá! Cái này gọi là tôi đi guốc trong bụng bạn!]

[Tuy rằng là vậy, nhưng không lưu tình với bạn gái như thế, không sợ Khương Khương giận sao?]

[Cái này gọi là tôn trọng quy tắc trò chơi, có gì mà giận?]

Tất cả thành viên đội nhà gái đều lo lắng nhìn Khương Đào.

Điều này có nghĩa là gần như toàn bộ manh mối ở vòng đầu của họ đều vô ích, trước mắt chỉ có thể loại trừ Bùi Hàn Dữ, còn lại đều vô dụng, tất cả lại bắt đầu lại từ đầu.

Hơn nữa Thẩm Chi Diễn nghiêm túc cũng khiến mọi người lo lắng liệu Khương Đào có khó chịu hay không.

Nhưng Khương Đào lại không để lộ chút vẻ buồn bã nào, ngược lại, từ lúc bắt đầu cô đã cảm thấy Thẩm Chi Diễn sẽ làm vậy.

Cô rất có hứng thú ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua tám người ở đối diện, cuối cùng dừng ở trên người Thẩm Chi Diễn.

“Chiếc lược trò chơi ư?”

Cô nở nụ cười tươi, lại nhìn về phía Tần Ngộ: “Thẩm Chi Diễn là quốc vương sao?”

Tần Ngộ mở to hai mắt nhìn, chỉ có thể làm bộ hoảng loạn trả lời câu hỏi của Khương Đào: “Đúng vậy.”

Thẩm Chi Diễn nhìn kỹ thuật diễn vụng về của anh ấy, bất đắc dĩ đè trán, biết bọn họ thua rồi. Nhưng anh vẫn tiếp tục hỏi theo kế hoạch.

Chỉ là khi Kiều Thi Thi lại hỏi bọn họ có muốn đoán quốc vương và vương hậu hay không một lần nữa, Khương Đào đã giơ tay lên: “Tôi đoán, quốc vương là Thẩm Chi Diễn.”

Kiều Thi Thi hỏi cô có chắc chắn không, Khương Đào rất chắc chắn nói: “Tôi chắc chắn.”

Kiều Thi Thi mở tờ giấy viết tên quốc vương trong chiếc hộp, sau đó giơ lên màn hình, phía trên quả nhiên viết Thẩm Chi Diễn.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, không biết Khương Đào đoán ra bằng cách nào.

Chỉ có Thẩm Chi Diễn nhìn Khương Đào, khóe miệng lộ ra nụ cười ngọt ngào bất đắc dĩ, vào lúc Khương Đào hỏi câu kia, anh đã biết mình sẽ thua.

Anh dùng chiến lược để đoán toàn bộ đội đối thủ nhưng trên thực tế Khương Đào chỉ đoán một mình anh.

Cô hiểu anh nhiều hơn anh nghĩ.

Quả nhiên khi Kiều Thi Thi hỏi Khương Đào là tại sao có thể đoán Thẩm Chi Diễn là quốc vương khi mới hỏi hai câu.

Khương Đào mỉm cười giống như một con mèo mới vừa ăn vụng cá: “Bởi vì Thẩm Chi Diễn biết tôi có thể nhận ra ai trong số họ nói dối trừ anh ấy. Cho nên chúng tôi sẽ hỏi anh ấy cuối cùng, nếu qua câu trả lời người đó không phải quốc vương, cùng lắm tôi chỉ cần hỏi năm lần là có thể tìm ra quốc vương, nếu tôi hỏi đúng phải quốc vương thì càng nhanh hơn.”

“Cho nên trên thực tế tôi chỉ cần xác nhận Thẩm Chi Diễn có phải quốc vương hay không là được.”

[Tôi hiểu rồi, cho nên vòng thứ nhất là thử, cố ý làm nhiễu loạn đối phương!]

[Lúc này mới là tôi đi guốc trong bụng bạn này! Khương Khương có trăm triệu điểm ngầu!]

[Xem ra cho dù thế nào thì nhà trai cũng thua!]

[Tuy rằng yêu nhau lắm cắn nhau đau, nhưng loại cảm giác em chỉ cần xác nhận có phải anh không cũng ngọt quá đê áu áu áu!]

Kiều Thi Thi miễn cưỡng lấy lại tinh thần trong nỗi khiếp sợ, hỏi Thẩm Chi Diễn: “Bên nhà trai cũng đoán một lần đi, nếu đoán đúng thì sẽ hòa.”

Thẩm Chi Diễn nhìn Khương Đào đang đắc ý, trong lòng đã có suy đoán.

Khương Đào đoán được bước đi của anh, anh lại không có cách nào đoán được cô.

Chỉ là…

Anh nhìn về phía mấy người Tần Ngộ, “Tôi chịu thôi, mọi người đoán đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play