Chiến lợi phẩm của đế vương – Hôi Cốc

Chương 17: Xin xâm


2 năm

trướctiếp

Mùng ba tháng hai được nghỉ học, hoá ra hôm đó phần lớn trường học đều cho nghỉ, để đám học sinh đi bái Văn Xương đế quân.
Vân Trinh trải qua ba đời, mặc dù mỗi đời đều rất ngắn, nhưng vẫn luôn không có hứng thú với văn chương, vốn định ở nhà tiếp tục luyện cung, thứ này mà không luyện một ngày sẽ cứng ngắc, hắn đặt một đồng tiền lên khuỷu tay kéo cung rất lâu, cũng chỉ giữ vững được hai nén nhang, bây giờ đang là lúc hăng say.
Nhưng Chu Giáng lại kì kèo đòi hắn nhất định phải đi, Vân Trinh thấy hơi phiền, nhớ rõ ràng lúc trước hắn ta cũng không có hứng thú với chuyện này mà.
Chu Giáng lại nói: “Đừng nói nữa, vốn dĩ ta cũng muốn vào trong thành xem đấu vật với ngươi, nhưng nghe nói có hai tên phiền phức là Cơ Hoài Thanh, Cơ Hoài Thịnh đưa thiếp mời đến Quốc Công phủ, mời ta hôm nay đi cúng Văn Xương đế quân, tham gia văn hội của hắn ta, ai muốn đi tham gia văn hội gì với hắn ta chứ! Nhưng bọn họ đều là hoàng tôn, không đắc tội được. Lão gia nhà chúng ta nhất định phải bắt ta đi, ta không thể làm gì khác hơn là lấy lệ nói ngươi đã sớm hẹn ta, cũng đi miếu Văn Xương đế quân thắp hương, nếu đã đồng ý, đến lúc đó gặp phải sẽ rất xấu hổ. Cha ta nghĩ lại, cảm thấy cũng không có can đảm đắc tội ngươi, ngươi lại chơi thân với ta từ nhỏ, lúc này mới thôi. Dù sao ngươi cũng phải giúp ta lần này, ta không muốn đi với với những người kia đâu.”
Chu Giáng nói liên miên lải nhải: “Ngươi suy nghĩ đi, văn hội bỏ đi gì đó, động một chút là lại muốn làm thơ, đối câu, phạt cũng phải phạt làm thơ! Hiếm khi được nghỉ, tội gì phải thế! Còn không bằng hai chúng ta đến miếu đế quân cho có, đối phó với gia đình xong rồi lại đi xem đấu vật?”
Vân Trinh bật cười, nhớ hai đời trước rõ ràng mấy con cháu họ Cơ như Cơ Hoài Thanh, Cơ Hoài Thịnh đều không có một ai coi trọng hai tên ăn chơi đàng điếm trong đám huân quý là mình và Chu Giáng, đời này lại chạy theo như vịt: “Nhắc tới mới nhớ, trưởng sử trong phủ chúng ta cũng đưa thiếp mời tới, mà ta lười đi, nên cũng từ chối. Lại nói lần trước nghe nói ta từ chối thiếp mời của hắn ta, có lẽ hắn ta cảm thấy ta không biết điều, không còn mời ta nữa, đến tiệc sinh nhật hôm kia hắn ta mới bình thường lại. Ngươi nói hai tên ăn chơi như chúng ta, sống phóng túng ngang ngược, sao có thể vào được mắt bọn họ nhỉ?”
Chu Giáng khinh miệt nhếch miệng: “Còn không phải là thấy ngươi rất được thánh sủng sao? Mấy hôm nay, ai ở trong cung mà không biết tiểu Chiêu Tín Hầu rất được lòng vua chứ.” Hắn ta hạ giọng: “Ngay cả Quốc Công gia gia nhà chúng ta còn hóng chuyện từ ta đây.” Lời đồn mấy ngày nay khiến địa vị ở nhà của hắn – bạn từ nhỏ của Chiêu Tín Hầu thutăng lên không ít.
Lão gia không còn bắt bẻ với hắn nữa, nói đến việc học cũng không còn bị châm chọc khiêu khích, đến lúc mở tiệc cúng tổ tiên, Quốc Công gia cũng đặc biệt gọi hắn đến hỏi chuyện học hành, ngay cả quà lễ trong nhà nhận được năm cũng nhiều hơn bình thường rất nhiều, bình thường lợi tức hàng tháng luôn trễ hơn nửa tháng, đưa tới tay còn thiếu, bây giờ lại đầy đủ mọi thứ.
Mặc dù hắn ta cẩu thả, nhưng cũng biết đây là do Vân Trinh, trong lòng của hắn ta có chút không được tự nhiên, nhất là cảm giác gần đây Vân Trinh xa lánh mình hơn lúc trước, việc giữ đạo hiếu dường như khiến hắn biến thành người khác vậy

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp