Chiến lợi phẩm của đế vương – Hôi Cốc

Phiên ngoại 2: Đi Giang Nam (5)


2 năm

trướctiếp

Có thể mượn về mười xe lương ngay lập tức, lần này ngay cả Chương Diễm cũng đều không thể bắt bẻ. Nhưng sau khi hỏi qua quá trình, hắn ta liền kéo Vân Trinh sang hỏi kỹ càn, ánh mắt sắc bén giống như dao đao cắt thịt. Vân Trinh ngược lại đối đáp rất trôi chảy chi tiết: “Từ nhỏ ta ở phía bắc, phụ thân là người Vĩnh Châu, mẫu thân là người Giang Nam. Trong nhà có tước vị nho nhỏ, không phải làm gì cả. Bắn cung là học với hộ vệ nuôi trong nhà, dáng dấp của mẫu thân rất giống đại tỷ tỷ. Khi ta theo người nhà về quê thăm người thân lại bị rơi xuống sông giữa chừng, đến khi tỉnh lại đã ở đây rồi. Ngọc bội là do một người họ hàng trước kia tặng.”

Chương Diễm lại hỏi hắn tứ thư ngũ kinh — vậy mà cũng có thể đáp trơn tru. Hắn ta lại không biết mình hỏi tới hỏi lui cũng chỉ về mấy quyển hắn ta thích nhất, Vân Trinh bị hắn ta dạy dỗ nhiều năm, đã sớm quen thuộc rồi.

Chương Diễm nhìn hắn vài lần, biết gia thế nhà hắn không tầm thường. Nhưng ổ sơn phỉ bọn họ lại nghèo rớt mồng tơi, lão đại còn là nữ nhân, tướng mạo thường thường… thực sự không có gì để hắn nhăm nhe cả. Nhìn hắn cười tủm tỉm đúng là mang đến cho người ta cảm giác thân thiết khó hiểu. Mấy ngày kế tiếp ở trong sơn trại hắn đã thân quen với nhiều người hơn, nhất là Tiểu Vu chăm ngựa. Bình thường giống như cục đá, không ngờ lại có thể nói chuyện được với tên nhóc này, nào là nuôi ngựa thế nào, nào là loài ngựa nào chạy nhanh nhất, đạo lý vô cùng rõ ràng.

Đa số thời gian Vân Trinh đều đi săn với Phàn Tuệ Tuệ, về sau lại bị Chương Diễm bắt viết sổ tính toán. Dù sao trong ổ thổ phỉ trên núi hoang vu này, tuy có rất nhiều người biết đi săn nhưng lại chỉ có mỗi Chương Diễm biết chữ biết tính sổ. Bây giờ đột nhiên có thêm một người nữa, Chương Diễm dứt khoát bắt hắn ở lại đăng ký tên người, phân phối lương thảo, tính toán các khoản tiền, sắp xếp các khoản chi tiêu.

Vân Trinh lại biết Chương Diễm sợ mình gây bất lợi cho Phàn Tuệ Tuệ, nhưng trên mặt vẫn chỉ là cười ngồi xuống với Chương Diễm. Mấy ngày kế tiếp đã sửa được cả tính tình động một cái là xù lông của Chương Diễm — ít nhất mình nói cái gì vẫn có người nghe hiểu được.

Vân Trinh lại càng thêm nhớ nhung Cơ Băng Nguyên.

Một ngày kia, có người vọt vào, bối rối bẩm báo: “Chương tiên sinh! Lão đại lại cứu một nhóm người, kết quả bị quân Bắc Ngụy bao vây rồi! Lão đại thấy tình thế không ổn liền phái chúng ta chạy về báo tin, nói là lần này gây họa lớn, chọc đại quân Bắc Ngụy đến vây, bảo Chương tiên sinh mau dẫn người trong sơn trại đi trốn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp