CHƯƠNG 46

Lần này Nhan Nhã Tịnh mang theo Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ rời đi, nhưng Hách Trung Văn cũng không cưỡng ép giữ lại.

Anh ta đã dần hiểu ra rằng quấn quít chặt lấy cũng không chiếm được trái tim Nhan Nhã Tịnh, nếu anh ta làm vồn vã quá sẽ chỉ làm cho Nhan Nhã Tịnh cách mình càng ngày càng xa.

Sau khi Trương Vân đến tìm, anh ta đã làm xét nghiệm quan hệ ba con với đứa con của Trương Vân, đứa trẻ đó không phải của anh ta.

Anh ta cũng đã làm kiểm tra quan hệ ba con với Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, chúng cũng không phải là con của anh ta.

Nếu hai đứa nhỏ không phải là con của anh ta, thì rất có thể chúng sẽ là con của cậu nhỏ.

Mọi người trong nhà họ Lưu đều đã lưu mẫu gen, anh ta lặng lẽ lấy mẫu gen của Lưu Thiên Hàn để làm xét nghiệm quan hệ ba con với hai đứa trẻ.

Kết quả xét nghiệm quan hệ ba con được trả vào chín giờ sáng nay, đêm qua anh ta gần như đã thức trắng đêm, sáng sớm mang theo đôi mắt gấu trúc vội vàng chạy đến bệnh viện, hồi hộp chờ đợi kết quả xét nghiệm quan hệ ba con.

Hách Trung Văn đã sống 26 năm, nhưng anh ta chưa bao giờ hoảng loạn như vậy, Nếu như hai đứa nhỏ thật sự là con của cậu nhỏ, anh ta không biết mình nên làm gì nữa.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đã đến chín giờ, khi nhìn thấy kết quả xét nghiệm quan hệ ba con, tay anh ta liền run lên, tờ kết quả xét nghiệm quan hệ ba con trên tay anh ta trượt mạnh xuống đất.

Dựa trên việc phân tích kết quả từ 15 locus gen khác nhau, thì xác suất mối quan hệ cha con sinh học này có tỉ lệ là 99,9999%.

99,9999% ư, hai đứa nhỏ chắc chắn là con của cậu nhỏ!

Hách Trung Văn ủ rũ ngồi sụp xuống đất, ôm chặt đầu, bất lực như một đứa trẻ lạc đường.

Làm thế nào đây! Rốt cuộc anh ta phải thế nào đây?

Xoắn xuýt hồi lâu, cuối cùng Hách Trung Văn vẫn gọi đến số di động của Lưu Thiên Hàn.

Lưu Thiên Hàn và Nhan Vũ Trúc vừa đến cửa uỷ ban, Nhan Vũ Trúc đang ôm cánh tay Lưu Thiên Hàn, như con chim nhỏ rúc vào trong ngực, thẹn thùng khôn xiết. Bước qua cánh cửa này là cô ta sẽ trở thành bà Lưu được người người cực kỳ hâm mộ.

Cánh tay Lưu Thiên Hàn cứng đờ, anh âm thầm rút cánh tay ra, trả lời cuộc điện thoại của Hách Trung Văn.

“Có chuyện gì?”

“Cậu nhỏ, cháu luôn thấy An Bảo và cậu trông rất giống nhau. Có đôi lúc cháu cảm thấy An Bảo thực ra là con của cậu. Cho nên cháu đã lặng lẽ lấy mẫu gen của cậu làm xét nghiệm quan hệ ba con với An Bảo.”

Nghe thấy những lời này của Hách Trung Văn, ngón tay Lưu Thiên Hàn bất giác siết chặt lại, anh biết Nhan An Bảo không thể nào là con của anh, nhưng lại nảy sinh một kỳ vọng kỳ lạ không thể giải thích được trong lòng.

Giọng Hách Trung Văn vẫn tiếp tục vang lên: “Kết quả xét nghiệm quan hệ ba con đã có rồi, cậu nhỏ, cậu đoán thử xem kết quả là gì?”

“Là gì?”

Trên khuôn mặt đẹp trai vốn luôn bình tĩnh và tự chủ của Lưu Thiên Hàn hiếm khi xuất hiện dao động, trong giọng nói của anh cũng mang theo sự rung động không dễ nhận ra.

“Ha ha ha ha, kết quả đương nhiên là cậu và An Bảo không thể là ba con!” Hách Trung Văn giả bộ nhẹ nhàng nói tiếp: “An Bảo là con trai bảo bối của cháu, làm sao có thể là con cậu nhỏ chứ? Cháu cũng đã làm xét nghiệm quan hệ ba con với hai đứa rồi, tỷ lệ trùng khớp là 99,9999%.”

Tính cách của Hách Trung Văn trước giờ luôn khinh thường nói dối, nhưng để bảo vệ tình yêu quý giá nhất của mình, anh ta chỉ có thể nói ra lời nói dối trắng trợn thế này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play