Chương 1727
Tô Thu Quỳnh thực sự nhìn nhìn được cảnh Cung Tư Mỹ đắc ý trước mặt Nhan Nhã Tịnh như vậy: “Cung Tư Mỹ, cô thật đúng là không biết xấu hổ, cưới chồng của người khác còn có thể tự tin như vậy, da mặt cô làm bằng sắt sao? “
“Cung Tư Mỹ, nếu như tôi mà là cô, làm nhiều chuyện xấu xa như vậy thì tôi chắc phải giấu mình đi thật kỹ, tránh ra đường dọa người khác! Mà cô thì sao? Cô thì tốt rồi, hận không thể cho cả thế giới này thấy cô ghê tởm ra saol “
“Cung Tư Mỹ, cô nói cô có thể đắc ý cái gì chứ? Tôi không tin cậu Lưu cả đời này đều không nhớ lại được! Đợi đến khi anh ấy hồi phục lại trí nhớ rồi thì tôi phải xem xem cô còn đắc ý kiểu gì được nữal “
“Còn có, giấy đăng ký kết hôn của cô sau này sẽ ghi tên Lưu Gia Thành, ngày ngày ở cùng anh ấy trên một cuốn sổ, chẳng lẽ cô không sợ anh ấy quay về đòi mạng cô sao?l “
Nghe lời này của Tô Thu Quỳnh, khuôn mặt của Cung Tư Mỹ lập tức trắng như tờ giấy, nhưng trong chớp mắt cô ta đã khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh.
“Tô Thu Quỳnh, cô đừng có ở đây mà ăn nói lung tung! Anh Gia Thành vẫn còn sống bình yên đó, tôi đã mang thai con của anh ấy, chúng tôi sắp sửa kết hôn rồi, anh ấy sao có thể tìm tôi đòi mạng. cái gì được chứt”
Cô ta không thèm để ý Tô Thu Quỳnh nữa mà quay mặt sang nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, tám giờ sáng ngày mai chúng ta không gặp không về! nếu như cô thật sự không định chừa mặt mũi cho bà nội thì cũng đừng nói với tôi, trực tiếp nói với bà ấy! “
Loại hành vi dùng bà nội Lưu để ép người này thật sự rất ghê tởm.
Nhan Nhã Tịnh không thể để cô ta cứ làm mình ghê tởm mãi được, vậy nên cô phải phản kích lại.
Cho dù trong lòng có chật vật thế nào đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không để Cung Tư Mỹ kiêu căng như vậy.
Cô nhấc mí mắt lên, trên khuôn mặt là sự chế giêu không thèm che giấu: ‘Cung Tư Mỹ, thực ra tôi khá khâm phục dũng khí của co đó, vậy mà dám đến tìm tôi đi thử Váy cưới cùng cô. “
“Nhan Nhã Tịnh, lời này của cô là có ý gì? “
Cung Tư Mỹ cảm thấy, mình là người thắng cuộc thì không nên có loại cảm xúc bất an như thế này, nhưng không biết vì sao mà khi nghe Nhan Nhã Tịnh nói lời này, trong lòng cô ta không hiểu sao lại sinh ra một chút cảm giác hoang loạn.
“Làm gì có ý gì đâu, tôi chỉ là đơn thuần khâm phục dũng khí của cô mà thôi. “
Nhan Nhã Tịnh không nhanh không chậm mở miệng, trong mắt cô là ánh sáng lấp lánh bất tận, không khiến người khác cảm thấy khó chịu hay ngạo mạn gì nhưng lại khiến người ta cảm thấy phải ngước nhìn.
“Cung Tư Mỹ, kết hôn thì nên chọn những cái may mắn. nếu như tôi là cô thì tôi nhaats định hy vọng buổi hôn lễ này không xảy ra bất kỳ sai sót gì, sẽ không tự tìm nhục nhã vào người. “
“Hình như cô đã quên mất, trước đây tôi đã từng đi thử váy cưới với cô. Ồ, đó có lẽ là lúc cô đính hôn. Tôi thảo mãn tâm nguyện của cô cùng cô đi thử lễ phục. Kết quả thì sao? Buổi lễ đính hôn cô ngày ngày mong chờ lại bị hủy mất rồi. “
“Cung Tư Mỹ, hiện giờ cô còn trăm phương ngàn kế bắt tôi đi thử váy cưới cùng cô, cô không sợ buổi hôn lễ mà cô dùng hết cách cầu lại được này cũng sẽ bị hủy mất sao?!
“Nhan Nhã Tịnh, cô! ” Nghĩ đến lần đính hôn mà cô bắt Nhan Nhã Tịnh đi thử lễ phục cùng mình đó, cuối cùng tâm tư của Lưu Thiên Hàn lại bị Nhan Nhã Tịnh hút đi hết thì cô ta lại hận đến ngứa răng.
Chỉ sợ lần này để Nhan Nhã Tịnh đi thử váy cưới cùng cô, cô không những không làm nhục Nhan Nhã Tịnh được mà cuối cùng còn tự chuốc lấy nhục nhã!
Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh vẫn còn đang tiếp tục vang lên: “Cung Tư Mỹ, chuyện thử váy cưới này không phải nên là người đàn ông của cô đi cùng với cô sao?
Người đàn ông của cô không muốn gặp cô đến mức nào mà chuyện này còn rơi vào đầu tôi vậy? “