Chương 1719
‘Anh hai, em đã phá bỏ đứa bé của chúng ta, cho nên, về sau giữa chúng ta, không có quan hệ gì nữal”
“Em sẽ sống tốt với Cung Trí Cương, em sẽ điều dưỡng thân thể mình cho tốt, phải, ban ngày hôm nay ở bệnh viện em cũng đã nói qua, em sẽ làm tốt công tác chuẩn bị mang thai. Anh hai, như anh mong muốn, về sau, chúng ta đường ai nấy đi!”
“Anh hai, Cung Tư Mỹ có thai con của anh, em thừa nhận, em thật sự rất khó chịu, nhưng mà bây giờ em đã nghĩ thông suốt rồi, chỉ cần anh vui là được. Anh hai, lúc ban ngày, em đã chúc phúc anh và Cung Tư Mỹ, anh còn chưa chúc phúc cho em, chúc phúc em bắt đầu cuộc sống hoàn toàn mới đâu!”
Cái miệng nhỏ của Nhan Nhã Tịnh, vẫn luôn cử động không ngừng, cô lải nhải không ngừng nói rất nhiều.
Phía sau cô lại nói gì đó, anh đều không nghe rõ, bây giờ, trong đầu anh cứ vang vọng lặp đi lặp lại, chỉ có một câu.
Cô đã phá bỏ đứa bé của bọn họ!
Cô đích thực đã có thai, rồi lại phá bỏ đứa bé của bọn họI Cô vì muốn sánh đôi với Cung Trí Cương, tàn nhãn phá bỏ đi đứa bé của bọn họ!
Lưu Thiên Hàn ra sức ôm lấy lồ ng ngực mình, nơi này của anh, đang bị người dùng dao cùn cắt xẻo từng chút từng chút một, mà người cầm dao, chính là cái người phụ nữ không có trái tim này!
Trong lòng cô quả thật không có Lưu Gia Thành anh một chút xíu nào! Cô coi anh là thế thân thì cũng thôi đi, cô ngay cả cốt nhục thân sinh của mình cũng từ bỏ!
Sao cô có thể ác như vậy!
“Nhan Nhã Tịnh!”
“Anh hai, anh không tin lời em nói đúng không? Anh hai, anh không cần không tin, em có chứng cứ.”
Nói đoạn, Nhan Nhã Tịnh liền tìm phiếu phá thai mà cô đã nguy tạo từ trong túi xách ra, cô châm biếm cười một tiếng, đoạn đập mạnh tờ phiếu đó lên mặt anh.
“Anh hai, đây là phiếu đăng ký phá thai của eml Em đã phá bỏ đứa bé đó rồi, cho nên, không cần phiền anh phải đích thân ra tay!”
Nói xong lời này, Nhan Nhã Tịnh không muốn để ý đến Lưu Thiên Hàn nữa, cô sợ, cô còn ở lại đây thêm nửa phút nữa thôi, cô sẽ nhịn không được mà sụp đổ phát điên.
Cô sợ mình sẽ nhịn không được cuồng loạn gào lên, anh hai, đó là cốt nhục thân sinh của anh, sao anh lại tàn nhãn như đến như vậy, nhất định phải dồn nó vào chỗ chết!
Cô sợ, sẽ triệt để mất đi chính mình, bất chấp tất cả mà quỳ mọp xuống bên chân anh, khẩn cầu anh, anh hai, em thật sự rất thích anh, anh đừng cưới Cung Tư Mỹ, trở về bên cạnh em có được không?
Anh không thể nào trở lại bên cô, Cung Tư Mỹ còn mang thai đứa bé của anh, anh chỉ muốn cùng mẹ con bọn họ ở bên nhau, cho nên, mọi níu kéo của cô thực sự đều là †ự rước lấy nhục.
Lưu Thiên Hàn ngay lúc đó không nói gì, tờ phiếu đăng ký phá thai mỏng manh đập lên mặt anh, lại khiến thân hình cao lớn của anh nhịn không được lảo đảo.
Tờ giấy đó, từ trước mắt anh, từng chút từng chút bay xuống, cuối cùng rơi xuống bên chân anh.
Anh cứng ngắc cong eo, đem tờ giấy dưới đất nhặt lên.
Vì đầu ngón tay anh vô cùng run rẩy, anh phải ra sức tóm mấy lần mới nhặt được tờ giấy đó lên.
Anh từng chút từng chút một, tỉ mỉ vuốt phẳng tờ giấy, chính là tờ giấy này, đã †uyên cáo cái chết thảm của con anh.
Lúc anh và cô ở bên nhau, có dùng biện pháp an toàn, anh thực không ngờ cô sẽ có thai.
Anh nói, đừng nói cô chưa có thai, cho dù cô có thai rồi, anh cũng sẽ không để đứa bé đó sống.
Lời này, anh nói đến nghiến răng nghiến lợi, thực ra, anh rất rất muốn Nhan Nhã Tịnh mang thai con của anh, nằm mơ đều muốn.