Chương 990:

Nhưng mà vẻ mặt Sở Vân Tỉ vẫn bình tính, trong lòng thầm nghĩ, bây giò ° đề cho hắn xem, một lát nữa thôi thì hắn cùng Hà Gia Vinh sẽ đi gặp Diêm Vương thôi!

“Vạn Hiểu Nhạc, sao lại chưa đến nữa?” Lý Thiện Hủ ‘không khỏi liếc xuống nhìn đồng hồ, nhìn thấy đã gần đến giò hẹn, đại diện của Vạn gia Vạn Hiểu Nhạc vẫn chưa đến, không nhịn được có chút sốt ruột.

“Tôi cứ tưởng là Vạn Duy Thần sẽ đến chào hỏi chúng † ta, không ngờ lại đựa đứa con trai khốn nạn của ông ta đến đây!” Sở Vân Tỉ vừa híp mát, nhẹ nhàng gõ bàn.

Hắn tưởng rằng, Van Hiểu Nhạc này là một kẻ bắt tài, hắn căn bản không xứng đáng đề ngồi cùng với hai nhân vật trong *Kinh thành tam kiệt” là hắn và Lý Thiên Hủ, nhưng thật đáng tiếc, sau đêm nay, , Kinh thành tam kiệt sẽ biến thành Kinh thành song kiệt.

Thậm chí, sắp trở thành Kinh thành nhất kiệt!

Dù sao thì, sau khi Trương Dịch Hồng của gia tộc Trương gia bị đuôi khỏi nơi đóng quân, tương lai của anh ta đã bị hủy hoại một nửa và anh ta không còn ảnh hưởng như trước nữa. Vì vậy, trong số thế hệ trẻ ở thủ nộ ph) có thể là Sở Vân Tỉ hắn lớn nhất!

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi quay đầu liệc nhìn Lâm Vũ, nếu nói như vậy, hắn thật sự phải cảm kích tên Hà Gia Vinh này!

Nhưng kiếp này không có cơ hội, kiếp sau thôi!

“Anh Lý, anh Sỏ, thật ngại quá, tôi đến muộn!”

Đột nhiên, Vạn Hiểu Nhạc từ ngoài cửa vội vàng bước vào, tóc có chút âm ưót, rõ ràng là bị dính nước mưa.

“Vạn đại thiếu, cậu thật phô trương, đề hai người chúng tôi đợi cậu lâu như vậy!” Sở Vân Tỉ nhíu mày, không nhanh không châm gõ gõ bàn.

Tuy là đêm nay Sở gia và Vạn gia được coi là quan hệ hợp tác, nhưng Sở Vân Tỉ lại xem tên phá gia chỉ tử Van Hiều Nhạc không làm nên trò trồng gì.

“Thật ngại quá, trên đường nhận được cuộc gọi, là chủ nhiệm Trọng, người quản lý danh ngạch cho dự án này. Như các cậu cũng đã biết, cha của chủ nhiệm Trọng luôn có môi quan hệ tốt với ông tôi!” Vạn Hiểu Nhạc cười nói, có gắng giả vò thoải mái. Nhưng biểu hiện của hắn ta lại có chút căng thẳng.

Những lời này là do cha hắn dạy hắn nói, hăn ở nhà học thuộc thần thái rất tự nhiên. Nhưng mà, sau khi đối mặt với Lý Thiên Hủ và Sở Vân Tỉ, hắn không khỏi cảm thấy hơi lo lắng. Mặc dù hẳn và họ bằng tuổi nhau, nhưng họ và hắn vốn dĩ không cùng một đẳng cấp.

Thật ra cha hắn tối nay có thể đích thân đến, lý do ông ây không đến là vì ông ây muốn rèn luyện hắn, để hắn bàn chuyện công việc. Dù cho chuyện buôn bán này cỏ thỏa thuận thành công hay không cũng không sao, cái chính là muôn hăn cọ xát.

Bởi vì cha hắn biết, địa thiếu gia Lý gia, Lý Thiên Hủ hôm nay sẽ đến đây!

Dù sao Vạn Duy Thần biết mình có đến cũng chẳng có tác dụng, cho nên không nói ra chuyện Lý Thiên Hủ và Hà Gia Vinh mai phục, tránh cho hắn quá hoảng sợ lộ ra chuyện.

“Vạn đại thiếu, cậu không cần dùng những lời đó áp chế chúng tôi, dù cho chủ nhiệm Trọng và các người quan hệ tốt đến đâu, nhà các người cũng không có gan ăn hết hạng mục này đâu!” Sở Vân Tỉ bình thản liệc hắn một cái.

“Đúng, đúng, đúng, Sở đại thiếu nói đúng!” Vạn Hiểu Nhạc mang theo trợ lý bước nhanh đến, vệ sĩ bền cạnh thì đứng ngoài cửa.

Không ngờ, sau khi Vạn Hiểu Nhạc đi vào, lại ngôi vào vị trí gân Lý Thiên Vũ nhất, có thê hắn cảm thấy nói chuyện với Lý Thiên Vũ thân thiết hơn chút.

Nhưng hắn là đối thủ nhà họ, Lý Thiên Hủ không mây mặn mà với hắn ta, thậm chí còn không chào hỏi với hẳn ta.

“Vậy thì nói cho tôi biệt, chủ nhiệm.

Trọng gọi điện thoại cho cậu, ông ây nói với cậu như thê nào?” Sở Vấn Tỉ liếc hắn ta một cái rồi nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play