Chương 455:

Hà Cần Dụ lập tức mở cửa xuống xe, có chút thấp thỏm bắt an nói: “Cha, anh…anh ta có thể sẽ không xuống cùng con..

“Con nói với cậu ta, cha Hà Tự Khâm đích thân ở dưới lậu đợi cậu ta.”

Hà Tự Khâm uy nghiêm nói, ngữ khí có chút kiêu ngạo.

Đừng nói đối với Lâm Vũ, ngay cả với đa số những người có chức có quyên mà nói, có thê khiên cho đường đường là cục trưởng cục An Bình quốc gia đích thân đợi dưới lầu cũng đều là những nhân vật cực kì hiển hách.

Hà Cần Du lúc này mới nuốt nước bọt, khập khiếng bước vào cửa.

Vừa ra khỏi thang máy, cậu có chút căng thắng tìm cửa nhà Lâm Vũ, sau đó gõ cửa “cốc cốc côc”.

Lúc này những người trong phòng đang ăn uống, tán gầu, bâu không khí vô cùng vui vẻ, sau khi nghe thầy tiếng gỗ cửa không khỏi giật mình.

“Tôi đi mở.”

Lâm Vũ đứng dậy chạy ra mở cửa, sau khi nhìn thầy Hà Cần Du có chút bắt ngờ, cười nói: *Ô, Hà đại thiếu gia, ngài sao lại đến đây?”

Hà Cần Du nhìn Lâm Vũ, ánh mắt có chút né tránh,.gật đầu tiu nghỉu nói: “Tình hình của chị tôi khá nghiêm trọng, muốn mời anh qua gÌúp xem sao.

“Hà đại thiếu gia, cậu coi tôi là gì vậy?

Hà gia các người kêu thì đến đuôi thì đi à?” Lâm Vũ lạnh giọng, `Xin lỗi, tôi hiện tại rất bận, mời cậu về cho.”

Anh nói xong liền muốn đóng cửa, Hà Cần Du lập tức năm chặt cửa, gấp gáp nói: “Hà Gia Vinh, tôi đã gọi điện cho bên cục Công thương rồi, văn kiện phúc đáp cho công ty các anh rất nhanh sẽ đưa xuống.

Lâm Vũ liền hơi do dự, đây quả thật là một điều kiện trao đôi không tệ, nhưng nghĩ lại văn kiện phúc đáp này vốn dĩ do Hà gia ngăn cản mới không thê đưa xuống, đột nhiên liền thây tức giận, lạnh nhạt nói: “Đơn xin của công ty chúng tôi vôn dĩ hợp lý hợp pháp, không cân mang cái này ra ép buộc tôi.

Nói xong anh lại muốn đóng cửa, Hà Cần Du liền lách người, ôm chặt cửa, oán hận nói: “Hà Gia Vinhl Tôi nói cho anh biết, anh đừng có mà không biết điều, cha tôi đích thân đến, hiện tại đang đợi dưới lầu kìa.”

“ÔI Hà Tự Khâm cũng đến rồi?” Lâm Vũ có chút bât ngờ.

“Láo xược! Tên của cha tôi anh cũng dám gọi ra?” Mắt Hà Cần Du nhìn chằm chằm Lâm Vũ, cả khuôn mặt đày tức giận, đừng nói Lâm Vũ, cả toàn thành phô Bắc Kinh này dám gọi thẳng tên cha cậu, cũng không có mây người.

“Được được được, vậy mời cậu và cục trưởng Hà vệ chol” Lâm Vũ không nói hai lời liền đóng cửa.

“Đừng đừng đừng.”

Hà Cần Du nhìn thây căn bản không dọa được Lâm Vũ, đột nhiên hoảng hốt, nếu lại đắc tội Lâm Vũ, cha cậu chắc chắn giết cậu cũng không hả giận, giọng cậu lập tức mêm đi mây phân, nói: ‘Có gì từ từ nói, có gì từ từ nói, tôi xin lỗi anh chuyện lúc chiều có được không?”

*/ậy tôi hỏi cậu, vậy tên của Hà Tự Khâm tôi gọi có được không?”

Mặt Lâm Vũ mang theo ý cười nhìn cậu nói.

“Cái này…” Hà Cần Du trong lòng kêu khổ không thấu, lập tức gật đâu nói: “Gọi được, gọi được…

“Vậy được, nếu Hà Tự Khâm đã đến, tôi liền cho ông ta mặt mũi vậy, muốn tôi trị cho chị cậu cũng được, kêu cha cậu đích thân lên đến cửa cầu xin KG) tôi.

Lâm Vũ ưỡn ngực, thách thức nói.

“Cầu…cầu…cầu?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play