Chương 2279

Hình như là Cửu Cửu đã nghe hiểu, con bé nâng bàn tay nhỏ đưa lên lau lau nước mắt, nhẹ gật đầu, còn mang theo chất giọng nghẹn ngào: “Cháu hiểu rồi, dì Kiều.” Sau đó lại quay đầu nói với Anna: “Dì Anna ơi, dì đi nhanh lên đi, cháu không muốn bị ba mang đi đâu…”

Cùng lúc đó trên ghế sofa trong phòng khách ở lầu một, Bắc Minh Quân đang ngồi ở trên ghế sofa, nhưng mà bên cạnh của anh không phải là Hình Uy đang đứng, mà là Trình Trình.

Đối với tiếng kêu đang truyền đến từ trên lầu, Bắc Minh Quân và Trình Trình cũng không có chút phản ứng nào.

“Trình Trình, con ngồi xuống bên cạnh ba này.” Bắc Minh Quân dựa lưng ở trên ghế sofa, gương mặt vô cùng bình tĩnh.

Có rất ít lần anh để cho con trai của mình ngồi cùng một chỗ với mình, điều này cũng làm cho Trình Trình cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng mà cậu vẫn rất nghe lời, ngồi xuống bên cạnh ba mình.

“Chẳng lẽ mẹ của con không muốn để ba gặp em gái của con như vậy à?”

Trình Trình quay đầu nhìn thoáng qua ba của mình, cậu có thể cảm nhận được trong giọng nói của ba mình mang theo chút thất vọng và bất đắc dĩ rất rõ ràng, nhưng dường như còn mang theo một chút hi vọng.

Cậu không trả lời thẳng thắn mà là hỏi ngược lại Bắc Minh Quân một câu hỏi: “Ba ơi, con muốn biết tại sao lúc trước ba lại thưa kiện mẹ, cướp Dương Dương từ bên cạnh mẹ đi vậy ạ?”

Bắc Minh Quân hơi ngồi thẳng người dậy, quay đầu nhìn thoáng qua con trai, sau đó lại quay đầu trở lại, hai tay khoanh lại đặt ở dưới bụng, hai ngón tay cái đang không ngừng đan xen vào nhau.

Một lát sau anh mới đưa ra câu trả lời: “Muốn bắt Dương Dương về, hiện tại xem ra có lẽ đây là quyết định sai lầm lúc ấy của ba, chỉ có điều là lúc ấy ba cần phải làm điều này.”

Nhận được câu trả lời như thế này, hình như Trình Trình vẫn còn chưa hiểu rõ: “Ba ơi, con thấy là kể từ sau khi mẹ xuất hiện thì ba liền bắt đầu trở nên không giống như trước kia nữa.”

Bắc Minh Quân nghe thấy lời đánh giá của con trai đối với mình, anh không khỏi cảm thấy bất ngờ, anh ngồi thẳng người dậy quay đầu lại nhìn Trình Trình: “Con nói thử xem thay đổi như thế nào?”

Trình Trình nhìn ba, muốn mở miệng nhưng mà lại không biết nên nói như thế nào.

Bắc Minh Quân nhìn cậu, khóe miệng hơi cong lên: “Sao vậy, có phải là cảm thấy đối mặt với ba thì không biết phải mở miệng như thế nào không?”

Trình Trình gật đầu rồi sau đó lại lập tức lắc đầu: “Ba, kể từ khi con được sinh ra thì con đã không sống cùng với mẹ, vẫn luôn ở cùng với ba, đối với mẹ con không có bất cứ cảm nhận nào. Nhưng mà đối với ba thì con lại có rất nhiều cảm nhận, trước đó khi mà mẹ chưa từng xuất hiện ba vẫn luôn bận rất nhiều chuyện, mặc kệ là đối với người nào, cho dù là với ông nội ba cũng chưa từng cười, nhưng mà kể từ sau khi mẹ xuất hiện thì con phát hiện trên mặt của ba đã bắt đầu có nụ cười, mặc dù là rất ít, nhưng mà nó vẫn có. Con biết giữa ba và mẹ xảy ra rất nhiều chuyện không muốn để cho con và Dương Dương biết được, nhưng mà bắt đầu từ khoảng khắc mẹ xuất hiện, hai người đã khó tách rời. Cho dù có gặp chuyện như thế nào thì cũng sẽ liên kết hai người lại với nhau, nhưng mà ở cùng một chỗ không đến bao lâu thì lại có quá nhiều nguyên nhân để tách ra, nhưng mà phận làm con, con lại không muốn nhìn thấy ba và mẹ cứ tiếp tục như vậy.”

Nghe xong lời nói của con trai, Bắc Minh Quân biểu thị đồng ý, gật gật đầu, sau đó giơ tay lên nhẹ nhàng khoác lên trên bờ vai nhỏ của Trình Trình: “Trình Trình, con nói không sai, trước lúc bọn con chưa ra đời thì ba và mẹ của con có một bắt đầu, sau đó sai lầm này nối tiếp sai lầm khác, có lẽ là trước khi ba cướp Dương Dương đi thì ba đã có một suy nghĩ muốn kết thúc sai lầm, nhưng mà lại gây ra nhiều sai lầm hơn nữa…”

“Ba ơi, ý của ba nói là sự xuất hiện của con và Dương Dương, còn có Cửu Cửu đều là một sai lầm?” Trình Trình thật sự không muốn hỏi câu hỏi như vậy, nhưng mà cậu lại không thể nhịn được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play