Chương 2263

Biểu cảm trên mặt của Hình Uy tương đối phức tạp, xấu hổ, sợ hãi, thần phục…

“Sao vậy, không có ý định để cho tôi vào nhà?” Mọi người chỉ im lặng trong chốc lát, sau đó vẫn là Bắc Minh Quân mở miệng.

Giọng nói của anh trầm thấp, lại để cho người ta không có cách nào từ chối.

Không đợi Anna nói chuyện, Cố Tịch Dao đi đến bên cạnh cô ta, im lặng nhìn người đàn ông ở bên ngoài: “Nếu như anh chỉ muốn vào đây ngồi một chút thì không cần thiết đâu, đã trễ như vậy rồi, anh đừng làm phiền người khác nghỉ ngơi.”

Nhìn thấy Cố Tịch Dao một lần nữa, ánh mắt của Bắc Minh Quân híp lại, lúc này tâm trạng có chút phức tạp.

Anh cố gắng khống chế tâm trạng của mình: “Tôi không phải đến nhà để làm khách, em biết mà, thời gian của tôi rất quý giá, huống hồ gì em cũng không phải là chủ nhân của căn nhà này, không có lý do từ chối cho tôi đứng ở ngoài cửa.”

Nói xong, anh mở rộng bước chân đi vào trong phòng, Anna đứng ở cửa nhìn thấy Hình Uy không có phản ứng gì cũng chỉ đành nhường một con đường.

Cô ta hiểu mặc dù nơi đây là nhà của Hình Uy, nhưng mà dù sao anh ta cũng chỉ là cấp dưới của Bắc Minh Quân, là một người cấp dưới sao có thể ngăn cản bước đi của ông chủ mình được chứ.

Bắc Minh Quân cũng chẳng thèm để ý đến Cố Tịch Dao có phản ứng gì, càng không thèm để ý đến mình vào nhà có phải là thuận tiện không.

“Được đó, cách trang trí trong căn nhà này tôi rất thích, so với lúc vừa mới chỉnh sửa lại thì cao hơn mấy cấp.” Bắc Minh Quân giống như là một lãnh đạo đang đi thị sát, chắp tay sau lưng vừa đi vào trong phòng khách vừa quan sát bốn phía.

Hiện tại Trình Trình đã dẫn Cửu Cửu đi lên lầu, Cố Tịch Dao cũng không cần phải lo lắng Bắc Minh Quân sẽ phát hiện ra bọn nhỏ, ít nhất là hiện tại như thế này cố gắng không để anh đi lên lầu là được.

Dương Dương nhìn thấy ba đột nhiên đến thăm còn tưởng rằng tìm mình để tính sổ, lúc Bắc Minh Quân còn chưa đi vào phòng khách thì đã nhanh chóng chạy đi lên lầu.

Bắc Minh Quân đột nhiên đến nhà, Trình Trình và Cửu Cửu đang ở trên lầu cũng chưa nhận ra.

Giờ phút này.

Trình Trình đang bên cạnh Cửu Cửu, một người ngồi trên một cái ghế nhỏ đối diện với cửa sổ thủy tinh nhìn lên bầu trời.

“Đây là chòm Liệp Hộ, em nhìn xem, ba ngôi sao nằm thành một đường chéo đó chính là thắt lưng của người đi săn…” Cậu vừa nói vừa dùng tay chỉ chỉ

Trước kia bất kể là đối diện với bầu trời đầy sao ở Sabah hay là đối diện với những vì sao lấp lánh ở đây, mỗi khi nhìn lên trời chưa từng có ai kể cho con bé nghe những câu chuyện thiên văn thú vị như thế này.

Thời gian càng lâu con bé càng cảm thấy là những ngôi sao nhỏ lấp lánh này giống như là những viên ngọc trai rải rác trong mái vòm màu xanh đậm.

“Dạ… Anh ơi, lúc chúng ta ngồi ở đây thì những ngôi sao đó lớn như vậy, nhưng mà chúng ta ngồi trên máy bay, lúc đám mây đặt ở dưới lòng bàn chân của chúng ta, em muốn đưa tay ra bắt bọn chúng lại nhưng mà vẫn không với tới được, bọn chúng vẫn to lớn như thế… Rốt cuộc là những ngôi sao nhỏ này xa chúng ta bao nhiêu vậy ạ? Phải làm như thế nào em mới có thể bắt được bọn nó?”

Cửu Cửu chớp đôi mắt to, trên mặt lộ ra một biểu cảm rất nghiêm túc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play