Chương 2255

Sau khi Lạc Kiều nghe thấy câu này, mới xem như là hài lòng mà gật đầu.

Cô giương lông mày mà xoay đầu nhìn đứa bé, kế bên cái giường nhỏ chính là cửa sổ, cô khẽ nhìn lên trên, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Ơ…chuyển đến đây lâu như vậy, nhưng từ trước đến nay vẫn chưa từng nhìn thấy tòa biệt thự đó sáng đèn, vốn còn cho rằng không có ai ở cơ. Thật là muốn nhìn thử người sống trong tòa biệt thự đó là ai, xây căn nhà vừa cao vừa to lớn như thế.”

Hình Uy vẫn chưa lấy lại tinh thần, lại gần Lạc Kiều, anh ta mờ mịt mà nhìn ra ngoài cửa sổ, trước mắt anh ta chẳng qua chỉ là vài ánh đèn ở xa xa và màu đen của màn đêm: “Em đang nhìn tòa nào?”

“Chính là tòa đó, tòa ở trên sườn núi đó.” Lạc Kiều nói rồi giơ tay chỉ cho Hình Uy nhìn.

Hình Uy thuận theo mà nhìn qua, trên mặt cũng hiện ra chút ngạc nhiên. Điều làm anh ta ngạc nhiên không phải là ở đó cuối cùng cũng đã sáng đèn mà là trong lòng anh ta cảm thấy bất ngờ.

Người có thể vào tòa biệt thự đó, ngoại trừ cô Cố ra chỉ có ông chủ. Cô Cố là không có khả năng đến đó, lúc đó ông chủ tặng biệt thự cho cô, bị cô trực tiếp từ chối rồi.

Bây giờ người ở bên trong chỉ có thể là ông chủ.

Hình Uy biết hôm nay là ngày ông chủ mở phiên tòa, anh ta từ đầu đến cuối đều tin chắc rằng ông chủ là bị oan, bây giờ xem ra quả thật là như thế. Vậy vì sao đã giờ này rồi, ông chủ còn đến đây, mà không phải là trở về nhà tổ nhà họ Bắc Minh.

Anh ta như thế nào cũng nghĩ không thông. Có lẽ sau khi lên đó gặp ông chủ, chuyện gì cũng sẽ tự nhiên mà hiểu rõ.

“Kiều Kiều, em và con nghỉ ngơi cẩn thận, anh có chút chuyện cần làm.” Nói rồi anh ta đứng lên liền chuẩn bị đi ra ngoài.

Lạc Kiều có chút không hài lòng, cô nhíu mày bĩu môi nhìn chồng của mình: “Còn nói muốn chăm sóc mẹ con em nữa, lời nói còn chưa rơi xuống đất, đã vội vàng đi làm việc của mình rồi.”

“Cô Cố bây giờ vẫn chưa trở về, đã trễ thế này rồi, anh lo lắng cô ấy vẫn chưa giải quyết xong chuyện ở Bắc Minh Thị, có lẽ cô ấy đang cần anh giúp đỡ.” Lời Hình Uy nói trái lại không có gì sai, Cố Tịch Dao thật sự đang vì chuyện xảy ra ở Bắc Minh Thị mà đau đầu.

Nhưng mà đó chỉ là chuyện lúc trước, lúc sẩm tối Hình Uy đã gọi điện thoại cho Cố Tịch Dao, thông qua thái độ lời nói của cô liền nghe ra trong lòng cô chắc chắn có che giấu một vài chuyện.

Thế là sau khi anh ta cúp máy, liền gọi cho người của mình của Bắc Minh Thị nghe ngóng tình hình, hơn nữa cũng đã sắp xếp phương án giải quyết, lúc này mới làm cho Cố Tịch Dao thở phào nhẹ nhõm.

Hình Uy từ trong phòng đi ra, lúc này Cố Tịch Dao vẫn còn chưa về. Dưới lầu Anna đang ở trong nhà bếp nấu canh cá trích cho Lạc Kiều, Cửu Cửu ngồi trên một băng ghế nhỏ cách cô không xa.

Con bé đang nhìn chăm chú vào ngọn lửa đang nhảy múa, hương thơm bay ra từ trong nồi đất ở bên trên đã khiến cho con bé có chút nhịn không được mà vò vò bụng nhỏ của mình.

Thật ra con bé buổi tối đã ăn rất no rồi, nhưng mà vẫn chống cự không nổi với sức hấp dẫn của đồ ăn ngon.

Sau khi Hình Uy chào hỏi Anna một tiếng thì đi ra khỏi biệt thự, chạy xe của anh ta men theo quốc lộ mà chạy đến biệt thự ở trên sườn núi.

*

Lúc này một mình Bắc Minh Quân ngồi trong phòng khách, trước mặt anh chính là bức bích họa đã bị chính mình phá hủy.

Nhìn rồi lại nhìn, cảnh tượng ngày xưa lại hiện ra trước mắt mình lần nữa. Vào lúc đó, anh và Cố Tịch Dao hòa thuận biết bao, ít nhất thì anh cho là như vậy.

Ngay sau đó anh lại nhớ đến cảnh tượng ngày đó sau khi dẫn theo bọn trẻ tham gia xong hội diễn văn nghệ, cả nhà họ trở về chỗ này, lại rõ mồn một ở trước mắt lần nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play