Chương 2252

Hai người này thật sự là đã uống rất nhiều rồi, cho đến nỗi Bắc Minh Quân đứng dậy đi mất họ cũng không có phản ứng gì cả.

Sau khi Bắc Minh Quân từ quán bar đi ra liền tiện tay kêu một chiếc taxi.

“Chào anh, xin hỏi anh muốn đi đâu?”

Sau khi Bắc Minh Quân lên xe, tài xế vừa ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng từ trên người anh tỏa ra liền khẽ chau mày lại.

Thật ra anh ta không định đón khách ở gần quán bar, bởi vì anh ta đã nhìn thấy và nghe thấy quá nhiều câu chuyện không vui giữa tài xế xe taxi và bợm nhậu.

Anh ta cho Bắc Minh Quân lên xe, chỉ là bởi vì lúc đó anh ta nhìn thấy người đó đứng ở đó biểu hiện hoàn toàn không giống là một bợm nhậu.

Nhưng mà sau khi lên xe mới phát hiện dường như không giống với những gì mình vừa nhìn thấy. Nhưng người này đã lên xe rồi, cũng không thể đuổi anh xuống.

Hơn nữa, anh ta nhìn thấy Bắc Minh Quân ngồi ở phía sau xe cơ thể cường tráng, xem nét mặt, mặc dù vô cùng khôi ngô tuấn tú nhưng khí thế tỏa ra cho thấy rằng anh không phải là một người dễ trêu chọc.

Thôi bỏ đi, coi như là mình chịu thiệt vậy, nghĩ tới đây, tài xế khẽ hỏi một câu.

Bắc Minh Quân vừa từ quán bar đi ra, gió lạnh khẽ thổi, cảm giác say vốn vẫn bị bản thân kiềm nén từ từ bắt đầu dâng lên.

Sau khi vào trong xe, anh đã bắt đầu cảm thấy hơi choáng.

Cho dù là như vậy, anh vẫn còn khá tỉnh táo.

Xe taxi không giống, tài xế không giống, hỏi mình câu hỏi giống nhau. Cũng đồng thời khiến anh không khỏi bắt đầu làm ra lựa chọn khó khăn lần nữa.

Là trở về nhà tổ của nhà họ Bắc Minh hay là khách sạn Daredevil Empire, hoặc là Dạ Ánh nhất phẩm…

Cũng vào lúc này, trong đầu của anh đột nhiên xuất hiện hình ảnh của Cố Tịch Dao, cũng chính là hình ảnh này khiến anh lập tức làm ra một quyết định: “Bác tài, nhờ anh chở tôi đến chỗ này…”

Taxi nhanh chóng xuyên qua con đường xa hoa trụy lạc khi về đêm của thành phố A, người và xe hai bên nhanh chóng xẹt qua cửa kính xe.

Mặc dù Bắc Minh Quân đã có cảm giác say nhưng mà vẫn duy trì tư thế ngồi ngay ngắn trước sau như một, anh khẽ nhắm mắt lại, tỏ ra rất yên lặng.

Việc này làm cho tài xế cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, người khách này so với mấy bợm nhậu khác mà nói vẫn là có năng lực tự chủ rất lớn.

Taxi rất nhanh mà băng qua quảng trường trung tâm của thành phố A, men theo con đường ở mỏm núi, chạy đến cổng biệt thự ở sườn núi.

“Anh ơi, chúng ta tới rồi.”

***

Bắc Minh Quân giơ tay lên, chuẩn bị lấy tiền từ trong túi ra cho tài xế.

Nhưng mà ngay lập tức khuôn mặt vốn hơi lạnh của anh liền cứng lại, bởi vì kết quả sau khi ngón tay của anh lục lọi nửa ngày trong túi chỉ là trống không.

Ngay sau đó anh liền lập tức ý thức được rằng, trong khoảng thời gian ở cục cảnh sát, Hình Uy từng đến thăm mình, cũng chính là vào lúc đó, anh gần như đưa toàn bộ tiền tài vật chất của mình nhờ Hình Uy đem về.

Nguyên nhân làm như vậy cũng rất đơn giản, đó chính là ở đó có đồ ăn nước uống, hoàn toàn không có nơi nào cần tiêu xài cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play