Chương 2185

Từ tận đáy lòng, anh ta cảm thấy rất phản cảm về Đường Thiên Trạch, không muốn nhìn thấy anh ta một chút nào. Thế nhưng cho dù là thế, anh ta vẫn muốn sắp xếp một công việc ngay dưới mí mắt mình cho anh ta, mục đích là để theo dõi nhất cử nhất động của anh ta, không muốn anh ta len lén làm gì sau lưng mình.

Đường Thiên Trạch gật đầu: “Được rồi, nếu như Bắc Minh tổng sắp xếp thế thì tôi sẽ không khước từ.” Sau khi nói dứt lời, anh ta chỉ vị trí kề sát cửa sổ: “Lát nữa xếp vị trí làm việc này cho tôi đi, tôi thích ngắm đường phố trong lúc rảnh rỗi.”

Đợi sau khi sắp xếp thỏa đáng xong, Đường Thiên Trạch đến trước mặt Bắc Minh Khởi Hiên: “Bắc Minh tổng, đây là lần đầu tiên tôi đến đây, có cần phải đến phòng làm việc của tổng giám đốc để báo cáo hay không. Dù gì tôi và cô ấy cũng có chút quan hệ, nếu như không đi chào hỏi về tình và về lý đều không xuôi cho lắm.”

Bắc Minh Khởi Hiên xua tay: “Sau này anh muốn làm gì thì cũng không cần phải đến hỏi ý tôi. Ngoài bề mặt tôi là cấp trên của anh, nhưng trên thực tế tôi lại nằm trong lòng bàn tay anh, nếu như không có người ngoài, anh cũng không cần phải khách sáo như thế.”

Mớ

nh Nguyên đã cảm thấy phập phồng lo lắng, thường cảm thấy đã có gì đó xảy ra rồi.

Lúc ở biệt thự, dù là Anna, Lạc Kiều hay là ba đứa trẻ thì đều rất kỳ quặc.

Nhưng dường như tất cả lại rất bình thường.

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh thị.

Đối mặt với chồng tài liệu dày, mặc dù đại đa số đều để cho Hình Uy giúp đỡ xử lý, nhưng Cố Tịch Dao vẫn có cảm giác lực bất tòng tâm.

Vào lúc này, Hình Uy bưng một ly cà phê vừa mới pha xong đặt lên trên mặt bàn của Cố Tịch Dao: “Cô chủ, tôi thấy hôm nay tinh thần của cô không tệ, hay là cô nghỉ ngơi đi, những việc này giao lại cho tôi xử lý là được rồi.”

Cố Tịch Dao cầm ly cà phê, ngẩng đầu mỉm cười: “Tôi chỉ mới làm tổng giám đốc có vài ngày, hơn nữa còn được anh giúp đỡ mà đã bận sấp mặt rồi. Xem ra tôi thật sự không thể làm tổng giám đốc nổi, hay là anh tìm thời gian hỏi anh ta, kêu anh ta mau mau tìm người khác thay thế tôi.”

Hình Uy cũng nhận ra cô không chịu nổi nữa, đây cũng là chuyện trong dự liệu: “Cô chủ, thứ cho tôi nói năng mạo phạm, nếu như tôi đi nói thế thì ông chủ sẽ không chịu đâu. Chỉ có cô đích thân đi nói với ông chủ, có lẽ anh ấy sẽ đồng ý.”

Cô nghĩ ngợi một lúc, Hình Uy nói cũng phải, cũng chỉ có mình mới giải quyết nổi chuyện này mà thôi, cô gật đầu: “Được rồi, để tôi đi nói với anh ấy.”

Sau khi nói dứt lời, cô đứng dậy thu dọn đồ đạc của mình, đeo túi xách đi ra ngoài cửa.

Vào lúc này, cửa phòng làm việc mở ra, một người bước vào trong: “Tổng giám đốc Cố, cô đi đâu thế?”

Cố Tịch Dao nhíu mày, mới đầu còn chưa nhận ra đó là ai, nhưng giọng nói ấy lại rất quen thuộc.

Cô ngẩng đầu lên nhìn

, hết sức bất ngờ khi nhìn thấy người ấy: “Sao lại là anh, anh đến đây làm gì?”

Đường Thiên Trạch thấy phản ứng của cô, anh ta mỉm cười: “Tổng giám đốc Cố, tôi là nhân viên mới trong Bắc Minh thị, tôi đến đây là để báo cáo với tổng giám đốc.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play