Chương 2168
Dù sao thì trong thời gian lâu như vậy có thể nói là Cửu Cửu chưa từng nhắc tới yêu cầu nào với cậu.
“Em có cái gì thì cứ hỏi đi.”
Cửu Cửu suy nghĩ, sau đó nhìn Trình Trình rồi nói: “Anh Trình Trình ơi, em có thể thường xuyên nghe thấy bọn anh nhắc đến ba, nhưng mà kể từ khi Cửu Cửu sinh ra cho đến bây giờ vẫn chưa từng gặp ba một lần, chúng ta có cùng một người ba à?”
Trình Trình nhìn dáng vẻ ngây thơ của Cửu Cửu, khẽ cười nói: “Đương nhiên chúng ta có cùng một ba rồi, đến lúc nào đó em mới có thể gặp ba của chúng ta, chỉ có điều là hiện tại ba có việc cho nên vẫn không thể gặp ông ấy được.”
Trong lòng của cậu biết rất rõ ràng tại sao mẹ lại không nói gì về ba cho em gái nghe trong một khoảng thời gian dài như vậy, chính là không muốn để ba biết sự tồn tại của em gái.
Nghĩ đến đây, cậu liền hiểu rất nhanh tại sao Dương Dương lại một lòng muốn đăng ký tìm người bạn trăm năm ở trên mạng cho mẹ.
…
Trong lúc Trình Trình còn đang suy nghĩ phải trả lời với Cửu Cửu về chuyện liên quan đến ba như thế nào.
Lúc này Dương Dương lại dũng cảm cậu đi đến bên cạnh Cửu Cửu, vươn tay ra nhẹ nhàng khoác lên trên đầu vai nhỏ nhắn của em gái.
“Nhắc đến ba ấy hả, anh khuyên là em không cần phải biết quá nhiều mới tốt, như thế này thì có lẽ em còn có thể có chút suy nghĩ tốt đẹp với ông ấy.”
Biểu cảm trên gương mặt nhỏ nhắn của Cửu Cửu có chút mông lung: “Anh Dương Dương, câu nói này của anh là có ý gì vậy, nghe cứ như là ba của mình là một đại ác ma vậy đó.”
“Đương nhiên là một đại ác ma rồi, lúc mà em đang ngủ ngon ông ấy sẽ tiếp cận em không một tiếng động, sau đó lại dùng một tay bắt lấy em…” Dương Dương vừa nói vừa biểu diễn giương nanh múa vuốt, nụ cười trên mặt không thấy đâu, chỉ còn lại là biểu cảm dữ tợn.
Cái này đã hù dọa Cửu Cửu không nhẹ, hình như là con bé thật sự có chút sợ hãi, thân thể của con bé dần dần nhích lại gần Trình Trình: “Anh Trình Trình ơi, ba thật sự đáng sợ như vậy hả anh?”
Trình Trình trợn to đôi mắt nhìn Dương Dương: “Em đúng là một bạch nhãn lang mà, sao em đã quên mất ba đối xử với em tốt như thế nào hả, vừa dẫn em đi chơi vừa mời giáo viên cho em, cho em một cuộc sống không lo cơm áo gạo tiền, nếu như anh biết em như thế này thì lúc nãy anh đã không giúp em chuyện này rồi đó.”
Dương Dương nhìn bộ dạng của Trình Trình biết là cậu đã làm cho anh trai tức giận, cũng ý thức được lời nói lúc nãy của mình có hơi quá đáng.
Cậu vội vàng giải thích: “Trước tiên anh đừng có nóng giận mà, em chỉ là muốn trêu chọc em gái mà thôi, cho nên nói hơi quá một chút, em biết là ba không phải là người xấu.”
“Biết mà em còn mắng chửi ông ấy như thế này! Dương Dương, anh nói cho em biết anh giúp đỡ cho em cũng là bởi vì em muốn tốt cho mẹ, nhưng mà không thể bởi vì em vì mẹ mà có thể chửi ba không có giới hạn. Lần này anh chỉ cảnh cáo em, nếu như em còn có lần sau thì cũng đừng trách anh không khách khí!” Trình Trình thật sự nổi giận rồi.
“Biết rồi biết rồi mà, nhìn bộ dạng này của anh cũng không sợ dọa em gái sợ.” Nhưng mà Dương Dương cũng không muốn phải nghe tiếp, vội vàng di chuyển lực chú ý của Trình Trình lên trên người của Cửu Cửu.
“Còn không phải là vì em bị chọc cho tức giận đó à.” Trình Trình nói xong thì quay đầu nhìn Cửu Cửu, chỉ nhìn thấy đôi mắt to của con bé đang hoảng sợ nhìn mình.
Cậu lập tức thay đổi một biểu cảm khác, nở nụ cười với con bé: “Em đừng sợ nha, anh cũng chỉ nổi giận với Dương Dương không đứng đắn mà thôi, hiện tại đã không sao rồi, chỉ là khoảng thời gian của Dương Dương sinh sống với ba cũng không nhiều cho nên nó không hiểu rõ ba, thời gian mà anh với ba sống cùng nhau là dài nhất, ông ấy là một người rất tốt.”
Lúc nãy Cửu Cửu quả thật đã bị hù dọa, nhưng mà sau khi nghe thấy Trình Trình nói thì trái tim nhỏ hoảng sợ cuối cùng cũng đã tốt hơn một chút.