CHƯƠNG 290

Vương Bác Thần mỉm cười, nói: “Mua cho vợ của tôi, quá đắt tôi không mua nổi.”

Khổng Nguyệt Nhi có chút ngưỡng mộ, vội nói: “Vậy tôi kiến nghị anh mua chiếc này, tuy là BMW season 3, nhưng giá tốt, hơn nữa tính năng cũng không tồi, giá về tay chỉ chưa đến 1.2 tỷ.”

Cô ta vừa nói đến đây thì bị Hạ Liễu đang đi cùng khách hàng đi qua cắt ngang, khinh thường nói: “Cô nói rõ ràng với một tên nghèo để làm gì? Anh ta mua nổi sao? Nhìn ông chủ Liêu người ta đi, vừa ra tay cho cô Châu thì là một chiếc 2.4 – 2.7 tỷ. Hừ, không có tiền còn đến đây ra vẻ, Tiểu Khổng, cô là rảnh không có việc nào có phải không?”

Khổng Nguyệt Nhi vội vàng cúi thấp đầu, một câu cũng không dám nói.

Vương Bác Thần lạnh lùng nói: “Tôi mua xe gì có liên quan tới cô sao?”

Hạ Liễu còn chưa lên tiếng, cô Châu cầm túi LV đã nói trước, mỉa mai nói: “Đầu năm nay, kẻ nghèo hèn đều hống hách như vậy sao? Anh cũng xứng lái BMW sao? Không có tiền còn dám đến đây ra vẻ ta đây! Ai cho anh can đảm đó?”

Vương Bác Thần bình tĩnh nói: “Tốt nhất ngậm cái mồm thối của cô lại.”

“Anh nói cái gì?!!”

Cô Châu bỗng nổi giận, một người nghèo mặc đồ fake, cũng dám nói cô ta như vậy, thật sự không biết trời cao đất dày!!

“Một người nghèo như anh vậy mà dám mắng tôi, ai cho anh lá gan đó? Hôm nay không cho anh chút bài học là anh không biết ai có thể chọc ai không thể chọc! Chồng, dạy dỗ anh ta cho em!”

Ông chủ Liêu hơi nheo mắt lại, ánh mắt nguy hiểm nhìn Vương Bác Thần, nói: “Oắt con, cậu dám chọc giận cục cưng của tôi, không muốn sống hả? Lập tức xin lỗi cục cưng của tôi, nếu không tôi đánh cậu đến mức mẹ cậu cũng không nhận ra.”

Hạ Liễu khoanh tay đứng ở bên cạnh, bộ dạng như xem kịch hay.

Khổng Nguyệt Nhi lo lắng nhìn Vương Bác Thần, điên cuồng ra hiệu bằng mắt cho Vương Bác Thần, bảo Vương Bác Thần đi mau.

“Sao thế, sợ tới mức không dám nói chuyện rồi sao? Lập tức quỳ xuống xin lỗi cục cưng của tôi, nếu không xem tôi xử lý cậu thế nào!” Ông chủ Liêu hống hách nói.

Bốp!

Vương Bác Thần tát một cái vào mặt của ông chủ Liêu, hờ hững nói: “Còn muốn tôi xin lỗi sao?”

Ông chủ Liêu sững người, anh ta vậy mà bị một thằng nghèo đánh!

Anh ta bỗng nổi giận nói: “Mẹ kiếp cậu vậy mà dám đánh tôi? Tôi hôm nay phải đánh chết cậu!”

Hạ Liễu hừ giọng: “Tên nghèo, anh gây họa lớn rồi, anh có biết ông chủ Liêu là ai không? Giám đốc Trình Vụ của tập đoàn Phùng Thị, là anh họ của ông chủ Liêu!”

Trình Vụ?

Vương Bác Thần cười ha ha, thờ ơ nói: “Ổ? Vậy thì như nào?”

“Như nào sao? Tôi hôm nay cho cậu biết như thế nào!!”

Ông chủ Liêu trực tiếp gọi điện thoại, tức tối nói: “Anh họ, em ở cửa hàng 4S của BMW Thành Tây bị người ta đánh, anh mau tới đây.”

Gọi điện thoại xong, ông chủ Liêu rất hung hăng nói: “Oắt con, có giỏi thì cậu đừng chạy, anh họ của tôi sẽ đến ngay! Hôm nay cậu chết chắc rồi, anh họ của tôi và cậu chủ Trần Phong của nhà họ Trần là bạn học, ai cầu xin cũng vô dụng, tôi hôm nay phải đánh gãy một chân của cậu.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play