Tào tứ muội vội tranh thủ thời gian đáp tại Lý Hà Hoa: "Ngươi vội đi đi, tỷ ở đây không thành vấn đề, chờ xong rồi chúng ta tại cùng nhau trở về."
Quyết định như vậy, Lý Hà Hoa mang theo hai rổ điểm tâm của mình trở về chỗ nàng thường bán.
Rất nhanh trời đã trưa, bên này toàn bộ điểm tâm Lý Hà Hoa đã bán xong rồi tiền mang rổ đi phía tây xem Tào tứ muội, kết quả nửa đường thì gặp phải Tào tứ muội cũng đang đến tìm nàng, không khỏi cười hỏi: "Bán xong hết rồi sao?"
Tào tứ muội hiển nhiên rất cao hứng: "Bán xong rồi, bán rất nhanh đấy."
Lý Hà Hoa gật đầu: "Chúng ta cùng đi mua nguyên liệu đàm điểm tâm rồi cùng nhau trở về."
Hôm nay Lý Hà Hoa không chỉ muốn mua nguyên kiệu làm bánh đậu đỏ cùng bánh trứng, còn mua nguyên liệu làm bánh sơn tra cùng phù dung to, chuẩn bị từ ngày mai tăng thêm hai loại điểm tâm để bán.
Bởi vì mua sơn tra, Lý Hà Hoa tại nghĩ tới kẹo hồ lô, dứt khoát chuẩn bị tàm một ít kẹo hồ lô bán, thứ này tiểu hài tử rất thích ăn, hơn nữa so với làm điểm tâm còn đơn giản hơn, không bằng thuận tay tàm một ít đem bán xem sao. Tuy rằng hiện tại trên đường cái cũng có không ít người bán kẹo hồ lô, nhưng kẹo hồ lô nàng Làm bất đồng với những kẹo hồ lô giống nhau trên đường.
Nàng dám cam đoan kẹo hồ lô nàng làm so với những kẹo hồ lô giống nhau trên đường thì ăn ngon hơn gấp trăm gần, khẳng định sẽ bán rất chạy.
Thời điểm trở lại Hà gia, đại nữ nhi Tào tứ muội Hà Đại Nha đã đem cơm trưa nấu xong, hai người trực tiếp ngồi xuống là có thể ăn, lần đầu tiên Lý Hà Hoa cảm thấy có nhà của chính mình thật tốt, lại ngẫm lại tình cảnh hiện tại của mình không khỏi âm thầm thở dài.
Sau khi cơm nước xong, Lý Hà Hoa liền bắt đầu chuẩn bị điểm tâm ngày mai bán.
Trước tiên nàng đem bánh đậu đỏ cùng bánh trứng làm xong trước, sau đó bắt đầu làm bánh sơn tra và phù dung tô, chẳng qua thời điểm xử lý sơn tra cố ý để lại một ít sơn tra dùng làm kẹo hồ lô.
Một nhà Tào tứ muội đều là người phúc hậu, cho rằng phương pháp làm điểm tâm này là tổ truyền của người ta không dễ dàng truyền ra ngoài, nên cả nhà đều mười phần tự giác mà không đến phòng bếp nhìn, không muốn làm Lý Hà Hoa cảm thấy người một nhà bọn họ không phúc hậu muốn học trộm.
Chỉ có Tào tứ muội thấy Lý Hà Hoa vội như vậy chủ động nói muốn phụ nàng nhóm lửa. Nhưng mà nàng ấy chỉ ngồi ở dưới bếp cùng nàng trò chuyện, một cái liếc mắt cũng không có nhìn trên bệ bếp, sợ Lý Hà Hoa cho rằng nàng ấy học trộm.
Lý Hà Hoa không biết trong lòng đối phương nghĩ gì, nếu là biết được khẳng định sẽ dở khóc dở cười.
Kỳ thật nàng căn bản không tính giấu giếm, bằng không nàng cũng không quang minh chính đại mà ở trong phòng bếp nhà Tào tứ muội mà làm.
Người nhà Tào tứ muội muốn xem thì hoàn toàn có thể xem, học được cũng là bản lĩnh của các nàng. Nếu chỉ xem là có thể nấu ăn ngon vậy cũng không phải là có bản lĩnh sao.
Phải biết rằng thời điểm nàng lần đầu vào bếp, gia gia đều đem những công thức Lý gia sở hữu cho nàng, lại còn cầm tay dạy dỗ nhưng hương vị làm được đều không phải làm tốt nhất, nàng phải đau khổ nghiên cứu, lần lượt nếm thử, lần lượt điều chỉnh cuối cùng mới đem hương vị chỉnh đến tốt nhất.
Cho nên mới nói trù nghệ phải có thiên phú, sau khi có thiên phú còn cần không ngừng nỗ lực. Giống như người trời sinh là "sát thủ" phòng bếp thì dù có dạy một trăm lần cũng như không.
Lý Hà Hoa một bên tiếng được tiếng không trò chuyện cùng Tào tứ muội, một bên chuyên chú động tác trên tay đem sơn tra làm thành dạng cao, trộn thêm một chút bột mì, lại để vào nước đường cùng nước mật ong.
Động tác này nhắm mắt lại nàng cũng có thể làm được cho nên làm rất nhanh, từng khối điểm tâm ở trong tay nàng dần dần được thành hình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT