Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 167: TIÊN TRIỂN

Editor: Luna Huang
Có hỗ trợ của Mãng Long chân nhân, có được tinh thể của Thần Lâu thú, đương nhiên cũng rất dễ dàng.

Ngày thứ hai, lấy được mấy khối tinh thể ngũ thải quang mang, Cố Thất Tuyệt cùng Nhạc Ngũ Âm liền cáo từ về Thiên Nguyên thành, trên dưới Thần Lâu thành đối với chuyện này là lưu luyến không rời, Mãng Long chân nhân càng nhịn không được lệ nóng doanh tròng ——

“Tiên tổ sư, nếu không có lão nhân gia người đợi thêm mấy ngày, người vừa ly khai, nếu như Ngọc La nữ quân đột nhiên giết tới cửa…”

Được rồi, nghĩ đến tình cảnh kinh khủng vị nữ quân lửa giận ngập trời giết tới cửa kia, sau đó bởi vì tìm không được người nào đó, liền lấy Thần Lâu tiên thành để phát tiết, tu chân Thần Lâu tất cả đều đồng loạt rùng mình, đột nhiên cảm thấy nên xông lên ôm lấy vị tiên tổ sư này không tha.

“Không có việc gì, không có việc gì, quân thượng đã hỗ trợ trị liệu, Trì Triệt chân quân đại nhân chỉ cần mấy ngày nữa là có thể khôi phục.” Nhạc Ngũ Âm nhanh lên ở bên an ủi, “Nếu thực sự không được, chân nhân các ngươi còn có thể đến Thiên Nguyên thành.”

Oanh!

Lời còn chưa dứt, nghiệt long Đông Hải đã rất không nhịn được bay lên trời, chở Cố Thất Tuyệt cùng Nhạc Ngũ Âm, ở trên hư không thôn vân thổ vụ, theo gió vượt sóng nghênh ngang mà đi, trong nháy mắt tiêu thất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mãng Long chân nhân mang theo một đám tu chân giả Thần Lâu thàn, nhìn nghiệt long Đông Hải tiêu thất ở chân trời, lại mờ mịt quay đầu nhìn Thần Lâu thành còn có chút tàn phá, đột nhiên lại nhịn không được đồng loạt rùng mình ——

“Hắt xì, bằng không, chúng ta cũng mang chân quân đến nội lục trốn…. Khụ khụ, du lịch.”

Dứt bỏ bọn họ nơi này tâm tình phức tạp không đề cập tới, nghiệt long Đông Hải ôm nhiệt tình nhanh đi về chép《 Luận Ngữ 》, chỉ tốn nửa ngày không tới, cũng đã đến bầu trời của Thiên Nguyên thành.

Trong tầm mắt kinh ngạc của Yến Thập Ngũ bọn họ, nó từ trên cao trực tiếp lao xuống, mang theo bụi mù bốc lên xông vào nhạc phường, tuy nói thời khắc cuối cùng miễn cưỡng giảm tốc độ, nhưng vẫn là đánh cho toàn bộ nhạc phường cuồng bạo cuồng bạo.

Không nhìn, Tử Viết vẫn như cũ bình tĩnh ngồi dưới tàng cây, bưng một chén cháo hoàng ngư mực nước, thuận lợi ngăn trở tạp vật gào thét bay tới: “Lão Cố, các ngươi đã trở về a…”

“Ta đã trở về.” Cố Thất Tuyệt hữu khí vô lực nằm ở trên ghế nằm, “Tử Viết các ngươi thế nào, đưa tin cho các đại tiên thành chưa?”

“Đúng rồi, bất quá không sai biệt lắm với dự liệu của theo chúng ta.” Tử Viết chậm rãi uống cháo hoàng ngư, “Mặc dù có Thiên Nguyên thành cùng Thiên Hương thành làm chứng, bất quá các đại tiên thành đối với vực ngoại thiên ma xâm lấn, vẫn là bán tín bán nghi, mấy tiên thành thậm chí biểu thị, cho dù có vực ngoại thiên ma, bọn họ cũng có thể tự hành giải quyết.”

Vọng Thư Uyển
“Liền biết sẽ là như thế này.” Nhạc Ngũ Âm nhịn không được nhỏ giọng thầm thì, rồi lại rất nhanh ngẩng đầu lên, “Đó chính là nói, nếu như muốn thuyết phục bọn họ, chúng ta phải để nhiều người hơn tận mắt thấy vực ngoại thiên ma, biết vực ngoại thiên ma có bao nhiêu đáng sợ?”

“Đúng vậy.” Cố Thất Tuyệt lấy Thần Lâu tinh thể ra, ném cho Mặc Vô Ưu bên cạnh, “Lấy được, Vô Ưu ngươi cần bao nhiêu thời gian?”

“Hiện tại là được.” Mặc Vô Ưu rất mau mắn buông cờ lê xuống, lại từ trong phòng mang ra một đồ vật, “Pháp khí trinh trắc đã luyện chế hoàn thành, hiện tại chỉ cần để tinh thể vào, có thể… Ân, Ngũ Âm nữ quan, ngươi đó là cái biểu tình gì?”

Không có gì cả, khóe miệng của Nhạc Ngũ Âm hơi co quắp, nhìn ghế nằm mời có thể trinh trắc như trong lời đồn có thể tìm được vị trí của vực ngoại thiên ma.

“Ngô, cho ta sao?” Cố Thất Tuyệt biểu thị rất kinh hỉ.

“Đúng vậy.” Mặc Vô Ưu rất tự hào khoanh tay, “Đây là ta ghế nằm mới thiết kế cho lão Cố ngươi, thấy những cơ quan ở tay vinh kia không? Đè màu đỏ xuống, có thể trước sau chậm rãi lay động; đè màu cam xuống, có thể lộ ra bàn nhỏ để ăn để làm bài tập; đè lục sắc xuống, có thể tự hành triển khai giường; đè màu xanh nhạt xuống…”

Rất cảm động, Cố Thất Tuyệt nghe được rất cảm động: “Ngô, làm phiền Vô Ưu ngươi, có những công năng mới này, sau này ta cũng không cần rời ghế nằm nữa.”

Nhạc Ngũ Âm bên cạnh cũng nghe đến rất cảm động, nhịn không được yếu nhấc tay, buồn bã nói: “Vô Ưu đại nhân, ta chỉ muốn biết, cơ quan nào là có thể trinh trắc được vực ngoại thiên ma?”

Mặc Vô Ưu đẩy mắt kiếng gọng vàng một cái, rất tự hào chỉ vào ghế nằm: “Đây còn cần hỏi sao, đương nhiên là…”

Không có dấu hiệu nào bị khựng lại, nàng nhìn chằm chằm ghế nằm hồi lâu, rốt cục trong vẻ mặt hoài nghi của Nhạc Ngũ Âm, có điểm lúng túng ho nhẹ một tiếng: “Khụ, cơ quan kia quên đặt rồi…”

vongthuuyen.com
“Phốc ~” Nhạc Ngũ Âm trực tiếp biến thành suối phun hình người, cái bánh bơ nhỏ nhà ngươi nga, đại lão ngươi đến cùng đang làm gì thế, ta van ngươi chuyên tâm một chút được không, chúng ta đang rất nghiêm túc cứu vớt thế giới a.

“Không có việc gì, gắn rất nhanh.” Mặc Vô Ưu rất chột dạ sờ sờ cằm, lại nhanh lên nói sang chuyện khác, “Bất quá, các ngươi có nghĩ tới hay không, lúc chúng ta bắt được vực ngoại thiên ma, phải làm sao để các đại tiên thành xem?”

“Tiên triển a.” Tử Viết cười tủm tỉm trả lời.

“Tiên triển?” Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu.

“Không sai.” Tử Viết uống cháo hoàng ngư, mạn điều tư lý giải thích, “Gần đây nghiệp vụ giao hàng rất bận rộn a, bổn sư chuyên môn điều tra một chút, kết quả phát hiện là bởi vì, mỗi mười năm một lần tiên thành liên kết triển lãm liên kết triển lãm, cử hành ở Mạch Thượng Cửu Nguyên.”

“Tiên thành liên kết triển lãm?” Một đám thư linh mờ mịt.

“Ta biết, ta biết.” Nhạc Ngũ Âm vội vã giơ tay lên, Tiên thành liên kết triển lãm, là thịnh hội các đại tiên hội sẽ vì câu thông giao lưu mà tổ chức, mỗi mười năm tổ chức một lần, mỗi lần tổ chức, các đại tiên thành cũng sẽ phái đại biểu đi trước, đồng thời mang theo các đặc sản linh mỏ thần thông pháp môn các loại, đến mậu dịch triển lãm bù đắp cho nhau, có thể nói là đại thịnh hội nhất của Doanh Châu giới.”

“Đúng vậy, tiên triển gần đây sắp cử hành.” Tử Viết cười tủm tỉm hồi đáp, “Nếu là thịnh hội của toàn bộ Doanh Châu giới, như vậy đại biểu của các đại tiên thành cũng sẽ ở, nếu như có thể vào lúc đó, hướng bọn họ nói rõ chuyện của vực ngoại thiên ma…”

“Vậy đi.” Cố Thất Tuyệt hữu khí vô lực gật đầu, thuận lợi túm Nhạc Ngũ Âm muốn chạy trốn, “Tử Viết ngươi muốn cùng đi không? Còn có A Đóa nữa?”

“À không, chúng ta giữ ở Thiên Nguyên thành, A Đóa mang theo Võ Đạo tông đi ra cửa làm việc.” Tử Viết nhẹ nhàng lắc đầu, suy nghĩ một chút lại bổ sung, “Bất quá, ta cảm thấy có mấy người có thể đi cùng ngươi.”

“Ai a?” Một đám người hai mặt nhìn nhau, theo đường nhìn của Tử Viết, rất chỉnh tề quay đầu.

Trong đình của nhạc phường, ba tiểu la lỵ chính trống lắc, vui vẻ chạy chậm vòng quanh Bác, Tiểu Tiểu Sơ thừa dịp không ai chú ý, còn len lén phun ra vài miếng ớt xanh, giấu trong góc phòng của nhạc phường.

“Ách?” Nhạc Ngũ Âm rất mờ mịt mở to hai mắt, “Mang theo, Sơ Sơ các nàng?”

“Đúng vậy.” Tử Viết cười tủm tỉm nói, “Còn chưa đưa các nàng đi du xuân, vừa vặn có cơ hội này… Ân, không nên xem thường Sơ Sơ các nàng, gần đây thật nhiều mực nước sữa bò bổ thân thể, khôi phục rất nhanh.”

Luôn cảm thấy, Tử Viết đại nhân người đây là đang nhân cơ hội bỏ trẻ con a!

Nhạc Ngũ Âm rất hoài nghi nhìn chằm chằm Tử Viết, vẫn nhìn, vẫn nhìn, trái lại ba tiểu la lỵ đã hỉ khí dương dương xông lại, rất chỉnh tề ôm lấy Cố Thất Tuyệt: “Cha, cha, chúng ta muốn đi ăn ngon?”

“Đúng a.” Cố Thất Tuyệt sờ sờ đầu nhỏ của các nàng, lại như có điều suy nghĩ ngẩng đầu, nhìn phía vòm trời mây tía tụ tập ngoài thành ——

“Cửu Nguyên tiên triển? Mạch Thượng Cửu Nguyên?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play