Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
"Trông cái trận pháp vệ núi này rất lợi hại......"
"Nơi này cũng rất lớn nữa, linh khí cũng tạm được."
"Đào Sơn Tông...... Trước kia các người từng nghe chưa? Người khi nãy là trưởng lão của Ngự Thú Tông ấy nhỉ? Bọn họ nói những lời này, là có ý gì?"
"Chưa từng nghe qua."
"Ta nhớ trước kia nơi này là một ngọn núi hoang, linh khí thiếu thốn, vốn chẳng có tông môn gì." Đệ tử từng tới nơi này nói với vẻ mặt hoang mang.
"Nhưng mà cái trận pháp vệ núi khi nãy, đó không phải là trận pháp mà môn phái nhỏ tạo ra được."
Sau khi mọi người tiến vào sơn môn, đều cảm nhận được sự tồn tại của trận pháp vệ núi.
Nếu không phải lúc ấy Hoa Vụ dẫn theo bọn họ, bọn họ đều có cảm giác như có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào......
Mà người của Ngự Thú Tông cũng không dám tùy tiện đi vào, càng chứng minh cái trận pháp vệ núi này không tầm thường.
Mọi người nhìn nhau trong chốc lát.
Rốt cuộc bọn họ đã đi vào tổ chức nào thế!
Đúng lúc này, có người nhỏ giọng hỏi: "Nhưng mà sao chưa thấy có gì cả?"
Nhìn từ ngọn núi này sang ngọn núi khác, toàn là núi hoang, không nhìn thấy được cái gì khác cả.
Không biết đã đi bao lâu, rốt cuộc bọn họ cũng thấy một tòa nhà trên ngọn núi.
Tòa nhà trên ngọn núi rất có quy mô, dù sao cũng đều là người có tu vi, xây nhà ở tiện hơn người thường rất nhiều, hầu hết đều có thể dùng pháp thuật thay thế.
Hoa Vụ dẫn mấy người này quay về, mọi người bận rộn đều ngừng lại, nhao nhao xúm về phía cô.
"Tông chủ, người về rồi. Bọn tôi đã xây sắp xong rồi, những chỗ còn lại sẽ chuẩn bị xong trong vài ngày tới......"
Nhóm người này đã nhận mệnh.
Hang ổ cũng bị người ta cướp mất rồi.
Hiện tại chỉ có thể dốc sức làm đệ tử của Đào Sơn Tông.
Cho nên nhóm người đã ưu tiên báo cáo lại thành quả gần đây.
Hoa Vụ rất vừa lòng với tiến độ của họ, khen ngợi công sức của họ, "Tốt lắm tốt lắm."
Làm xong quy trình thì khi ấy Hoa Vụ mới giới thiệu mười mấy người phía sau cô.
"Đây là đệ tử mới tới, về sau bọn họ chính là sư huynh của các cậu."
"???"
Dựa vào gì mà mới nhập môn đã là sư huynh của họ rồi?
Hoa Vụ nói rất vô trách nhiệm: "Nếu các cậu không phục, có thể so tài thử xem, nếu mà đánh thắng, cũng có thể làm sư huynh."
"......"
Hoa Vụ giới thiệu đơn giản hai bên với nhau, xong cũng không nán lại nữa mà dẫn theo Phục Linh đi dò xét đỉnh núi của cô một chút.
......
......
"Cô cảm thấy người ta tin cô không có truyền thừa hả?"
Hoa Vụ nhún vai, "Nếu bọn họ tới quấy rối thì anh hãy ra ngoài chém bọn họ, siêu độ giúp họ tí."
Phục Linh: "......"
Chém người thì hắn rất sẵn lòng.
Nhưng Phục Linh nghĩ, cảm thấy không được ổn lắm.
"Chẳng phải ta chỉ bảo vệ cô thôi sao?"
Hoa Vụ nghiêm trang gật đầu: "Bọn họ tới quấy rối, thế chả phải gây rắc rối cho tôi à, đây không phải bảo vệ tôi chắc?"
Phục Linh: "......"
Cái lý này......
Đây chẳng phải bắc cầu sang thành hắn bảo vệ Đào Sơn Tông à?
Dựa vào gì mà hắn phải bảo vệ Đào Sơn Tông?
...... Thôi đợi Đào Sơn Tông lớn mạnh hơn chút, đến lúc đó hắn diệt trừ sẽ càng thú vị hơn.
Nghĩ đến đây, Phục Linh miễn cưỡng tiếp thu cái lý do này.
Hoa Vụ đoán chắc sẽ nhanh có người tới, nhưng không ngờ lại nhanh đến thế.
Ngày thứ ba, trận pháp vệ núi đã bị người ta công kích.
Tới chính là người của cung Vạn Thanh.
Dẫn đầu chính là Công Húc Khải và một nam tử khác, trông có vẻ nam tử kia có địa vị cao hơn hắn Công Húc Khải.
Hoa Vụ không lộ diện mà chỉ thả Phục Linh ra ngoài.
Hoa Vụ không tiếp tục chú ý bên ngoài nữa, bắt đầu chia địa bàn và nhiệm vụ cho đệ tử mới.
Sau cùng cô còn rút quyển sách viết tay ra, "Đây là tâm pháp của Đào Sơn Tông chúng ta, các cậu có thể thử tu luyện một chút."
"...... Tông, tông chủ, bọn tôi đã sớm chọn được tâm pháp của riêng mình, không thể tu tâm pháp khác được nữa."
"Không xung đột, các cậu thử một lần là biết."
"......" Thử xong rồi qua đời?
Ầm vang ——
Tiếng động rất lớn truyền qua trận pháp vệ núi, ở nơi của bọn họ cũng cảm nhận được chấn động.
Có người nuốt nước bọt, "Tông chủ...... Người thật sự không ra xem à?"
"Không sao đâu." Hoa Vụ cực kỳ bình tĩnh, cô lại rút thêm một quyển sách khác ra, nói: "Nhiệm vụ tiếp theo của các cậu chính là chăm chỉ tu luyện, tranh thủ sớm ngày để Đào Sơn Tông rạng danh khắp Tu Chân giới."
"......"
......
......
Hoàng hôn buông xuống, Phục Linh kéo kiếm dính máu đi vào đại điện.
Trong điện, Hoa Vụ dựa vào bàn viết chữ, nghe thấy tiếng bước chân thì ngước mặt nhìn thoáng qua rồi lại rũ mắt viết tiếp.
Phục Linh ném kiếm xuống đất, trước hết dùng phép làm sạch cho mình, sau đó thì đi tới mép bàn, khom lưng nhìn xem cô đang viết cái gì.
Toàn là mấy cái tên......
"Cô muốn giết bọn họ?" Phục Linh cho rằng đó là một danh sách ám sát.
"Cả ngày của anh ngoài đánh đánh giết giết ra thì không còn nghĩ gì khác à?"
Phục Linh ngồi hẳn lên bàn, nhướng mày hỏi: "Ví như?"
"Khiến bọn họ cống hiến cho tông môn."
"Còn chẳng bằng giết bọn họ cho rồi."
"......"
Hoa Vụ đếm từng ngón tay cho Phục Linh xem: "Giờ tông môn của chúng ta đã có một đám đệ tử, nhưng mà vẫn cần một đám quản sự nữa. Bọn họ cần đan dược chứ nhỉ? Thế thì phải có người luyện đan đúng không? Hay còn vũ khí nữa? Xong lại cần người biết luyện khí nữa hiểu không? Còn cần trận pháp, bùa chú......"
Hoa Vụ đếm một đống chuyện.
Hoa · tông chủ · Vụ rất đau đầu, "Nhiều chỗ hổng như thế, đều cần phải bổ sung đó. Sao làm tông chủ lại khó thế chứ......"
Phục Linh cũng hiểu sương sương, "Cho nên cô định đi bắt người hả?"
"Bắt gì mà bắt, đây gọi là mời, đều vì cho họ một mái nhà thôi." Hoa Vụ nắn lại cho hắn, "Chúng ta là môn phái đứng đắn."
"......"
Một môn phái bắt đệ tử tới, cũng chả biết đứng đắn chạy đi đâu rồi.
Phục Linh ha hả một tiếng rồi đứng dậy rời đi.
Hoa Vụ liếc thanh kiếm bị hắn ném ở dưới đất rồi thở dài, nếu không phải trông hắn đẹp thì ai mà thèm khoan dung cho cái nết thối tha này chứ.
Hoa Vụ đứng dậy nhặt kiếm lên, tìm khăn trong lau qua rồi để sang một bên.
......
......
Danh sách quản sự Hoa Vụ định ra, phần lớn đều là mấy tán tu.
Tán tu giỏi cũng không kém tông môn lớn là bao, Hoa Vụ dựa vào tinh thần muốn cho tán tu một mái nhà, bắt đầu đi thăm hỏi từng người.
Khi cô đi thăm hỏi người khác, thì thỉnh thoảng ngọn núi bên ngoài Đào Sơn Tông cũng có người tới thăm.
Lần nào cũng là Phục Linh xách kiếm ra ngoài chém loạn một hồi.
Chắc là do Phục Linh đánh quá khỏe, cuối cùng không còn ai đến thăm hỏi nữa.
Mà môn phái của Hoa Vụ, nếu xét về mặt bày trí thì cũng giống như thế.
Người bị bày trí: "......"
Mắng chửi.jpg
Tuy rằng phương thức mời của Hoa Vụ không được thân thiện cho lắm, có điều Hoa Vụ vẽ cho họ một tương lai rất đẹp.
Nên những người đó chửi thì chửi thôi chứ cuối cùng đều lựa chọn ở lại Đào Sơn Tông.
Trong đó còn có hai người biết người của Đào Sơn Tông.
Mà sau khi họ tới thì những đệ tử cũng mới biết được ngàn năm trước Đào Sơn Tông là dạng tông môn gì.
Nhưng đó cũng là ngàn năm trước rồi......
Đào Sơn Tông của bây giờ......
Tông chủ là người thường không có tu vi.
Đệ tử thì là được chắp vá từ các môn phái khác tới.
Quản sự là người hay ảo tưởng ở Tu Chân giới......
Nào có giống một môn phái đứng đắn đâu!
Thật sự đây là một gánh hát rong thập cẩm.
Điều duy nhất khiến các đệ tử bất ngờ chính là bản tâm pháp mà Hoa Vụ đưa.
Nó không có xung đột với tâm pháp bọn họ tu luyện, trái lại còn khiến tu vi họ của tăng nhanh hơn, giống một quyển tâm pháp bổ trợ vạn năng, áp dụng cho tất cả mọi tâm pháp.
—— Chí ít thì đều áp dụng được cho tất cả tâm pháp bọn họ đang tu luyện.
Chỉ riêng bản tâm pháp này, có lẽ đã có không ít người bằng lòng gia nhập Đào Sơn Tông.