Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Hoa Vụ đợi ở học viện một năm, chắc là viện trưởng không vừa mắt chuyện cô cứ 'ru rú' như vậy nên đã đóng gói cô ném ra khỏi học viện.
Lần này Hoa Vụ đi thăm sư huynh của cô.
Hoa Vụ cũng nhờ thế mà biết được tính tình của ông thầy hờ này trong miệng sư huynh, bọn họ đều như thế cả.
Có điều sư huynh cũng nói cho cô, chắc chắn thầy có cho cô đồ để giữ mạng.
Đúng là khi Hoa Vụ đi đã được viện trưởng nhét cho một đống đồ.
Nguyện vọng cuối cùng nguyên chủ được hoàn thành khi Hoa Vụ lưu lạc ở bên ngoài. Thực lực của đối phương cao hơn cô nhiều, Hoa Vụ phải tốn chút thời gian mới có thể làm xong.
Sau đó thì cô cũng chỉ còn lại một mục tiêu.
......
......
Thêm hai tháng nữa.
Hoa Vụ đứng ở sườn núi cao, khoanh tay nhìn ra nơi xa, gió thổi tới làm vạt áo cô bay phấp phới.
Nhìn từ bóng dáng, tư thế oai hùng không nói thành lời.
Hoa Vụ buồn bã nói: "Quả nhiên con đường thành Thần không hề dễ dàng."
Lăng Nha hóa thành một người tí hon, ngồi ở trên đầu cô, nhìn người cô dẫm dưới chân: "......"
Cô như này là muốn nhập ma à?
Lăng Nha càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ: "Ta đã nói với cô rồi, con người không thể làm Tà Thần được."
"Hừm." Hoa Vụ đá người dưới chân xuống sườn núi để cho gã làm bạn với đồng bọn của mình, "Thiên tài như tôi, tất nhiên là thành Thánh được rồi!"
"......"
Làm Thánh Ma Đạo Sư cũng không dễ hơn Tà Thần nhiều đâu.
Hoa Vụ tự cổ vũ cho mình xong thì hưng phấn xoay người đi xuống.
"Bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Đi mang hy vọng cho con người nơi thế gian cực khổ này."
"???"
Hắn là một Tà Thần, sao lại phải đi mang hy vọng tới cho con người?
Hắn nên mang tuyệt vọng tới cho người ta!!
Hiển nhiên nguyện vọng này của hắn không thể thực hiện được, phàm là hắn có một chút manh mối làm chuyện xấu, Hoa Vụ sẽ tóm lấy hắn tiến hành giáo dục tư tưởng.
Mới đầu Lăng Nha không biết phá cái cục diện này như thế nào.
Nhưng sau khi bị giáo dục nhiều lần, hắn đã moi được bí quyết, dùng cách khác dời sự chú ý của cô đi.
Hoa Vụ du lịch ở bên ngoài nên dần dần cũng có chút tin đồn về cô.
Có điều...... Chẳng phải lời đồn gì tốt đẹp.
Dù sao thì mọi người cảm thấy thầy ma pháp xách theo một cái que gỗ, rất giống tên lừa đảo.
Cô nói có thể giúp đỡ bọn họ, bọn họ sẽ cảm thấy tên lừa đảo muốn gạt bọn họ.
Mãi về sau Hoa Vụ đã phải dùng thực lực chứng minh cho họ thấy cô không phải kẻ lừa đảo.
Lăng Nha cũng thấy lạ: "Sao cô không khắc lại cái đũa phép của cô?"
Đũa phép là đồng bọn quan trọng của thầy ma pháp, mỗi một thầy ma pháp đều sẽ tỉ mỉ điêu khắc đũa phép của mình. Còn sẽ đặt thêm trận ma pháp và các loại đá quý có chứa sức mạnh nguyên tố, cũng có thể gia tăng được thực lực của mình.
Mà những người thường đó, tuy rằng không phân rõ được các loại đũa phép, nhưng nếu trên đó hoa hòe lòe loẹt thì họ sẽ tin đến một nửa.
"Tôi chỉ thích dáng vẻ vốn có." Hoa Vụ vuốt ve gỗ thần được mình giũa bóng bẩy, bày ra dáng vẻ cao thâm khó đoán: "Cậu không hiểu."
Lăng Nha chạy quanh cô hai vòng, "Có phải cô lười khắc không?"
"Ôi, cảnh giới của thần thánh há để cho cậu nghiền ngẫm được."
"Nhưng bây giờ cô vẫn kém thầy ma pháp cao cấp một đoạn." Lăng Nha không lựa lời, đâm thẳng một dao vào ngực Hoa Vụ.
"Không biết nói thì câm mồm vào."
"Ta biết nha." Lăng Nha lập tức 'toe toe' cho cô thấy là hắn biết.
"......"
Không thèm so đo với thằng ngốc.
Thần thánh nên khoan hồng độ lượng, tâm bình khí hòa.
Thế nên thầy ma pháp trung cấp vẫn chưa trở thành thần thánh đã bắt đầu dùng tiêu chuẩn của thần thánh áp đặt cho mình.
Lăng Nha nhảy nhót một lát rồi đặt mông ngồi sang bên cạnh Hoa Vụ.
Trăng sáng trên cao, sơn cốc tối tăm yên tĩnh.
Thiếu niên dựa vào trên vai Hoa Vụ, hai người cùng ngắm ánh trăng trên đỉnh đầu.
"Trong không gian hư vô không thấy được ánh trăng." Hắn đột nhiên lên tiếng.
Hoa Vụ nghiêng đầu liếc hắn một cái, "Bây giờ ngắm cho kỹ đi."
Lăng Nha lườm cô một cái, "Chẳng phải cô nên hỏi ta, rằng đã sống trong không gian hư vô như thế nào ư?"
"......"
Hoa Vụ im lặng rồi vẫn hỏi theo hắn: "Cậu sống ở nơi đó như nào?"
Lúc này Lăng Nha mới dựa vào lại, bắt đầu kể về thời gian hắn ở trong không gian hư vô.
Nơi đó luôn tràn ngập sương mù, nguyên tố hắc ám tràn ngập khắp không gian.
Ngoài nguyên tố hắc ám ra thì còn có rất nhiều oán khí, chúng đã sinh ra từ những oán khí đó.
Hắn nghe mấy Tà Thần trong không gian hư vô nói, những oán khí đó đến từ người ở bên ngoài.
Tội nghiệt và ác niệm của họ chính là chất dinh dưỡng bổ nhất của chúng.
Ở nơi đó không có khái niệm thời gian, mỗi một khắc đều giống nhau.
Cho nên ở trong không gian hư vô, kỳ thật chúng chẳng cảm giác được điều gì cả, chỉ giống những đám sương mù, tuỳ ý phiêu bạt.
Thật ra thì Lăng Nha cũng không có nhiều thứ để kể, thời gian hắn trải qua ở trong không gian hư vô đều giống nhau.
Hoa Vụ: "Thích thế giới bên ngoài không?"
Lăng Nha: "Thích nhé, nếu có thể hủy diệt thì tôi sẽ thích hơn......"
Tà Thần khác nói, chỉ có thế giới tràn ngập oán khí mới là vương quốc của họ.
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ quyết định câm miệng.
Lăng Nha không cảm thấy lời của mình có vấn đề gì, còn đang mặc sức tưởng tượng hình ảnh hắn hủy diệt thế giới.
Nói xong lời cuối cùng, hắn đột nhiên tiến đến trước mặt Hoa Vụ, "Chi bằng cô ước một điều với trăng đi? Cảnh đẹp như vậy, cô đừng có...... Ưm."
Giọng của thiếu niên bị Hoa Vụ chặn lại.
Thân thể hắn ngã lên cỏ mềm mại phía sau, ánh sáng vụn vặt trải rộng con ngươi hắn, bóng tối dần dần che mất ánh trăng.
"Cảnh đẹp như thế, không được lãng phí." Tiếng cười của cô gái từ từ vang lên.
Giọng của Lăng Nha đứt quãng, "Bên...... Bên ngoài."
"Cũng đâu có ai."
Hoa Vụ nói thế thôi chứ vẫn phân tâm lập một cái kết giới.
Lỡ như có người lưu lạc bên ngoài giống họ thì sao?
Ánh trăng vắng lặng, nhưng không khí trong sơn cốc lại nóng bỏng.
......
......
Hoa Vụ ở học viện nửa năm, ở bên ngoài nửa năm, không phải cô muốn lưu lạc bên ngoài mà là thầy không chịu chứa cô.
Đứa bé không có nhà rất chi là đáng thương.
Con đường thành Thánh lâu hơn Hoa Vụ nghĩ nhiều, đây còn là dưới tình huống có hào quanh nữ chính nữa.
Có thể nghĩ được, những cái người không hào quang của nhân vật chính trên thân mà muốn thành Thánh sẽ phải đi mất bao lâu chứ.
Tuy rằng phí không ít thời gian, nhưng cuối cùng Hoa Vụ vẫn thành công đăng quang, bước vào vòng giao thiệp của Thánh Ma Đạo Sư.
Hoa Vụ vất vả lắm mới hoàn thành được nhiệm vụ, cuối cùng có thể nghỉ một chút.
Nhưng mà cô nhìn Lăng Nha đang nhảy nhót lung tung, tâm trạng lại hơi phức tạp.
Quan hệ của bọn họ......
Hoa Vụ suy nghĩ hai ngày, phát hiện Lăng Nha vốn chẳng nghĩ nhiều như thế, hắn còn đang tự hỏi làm sao để lừa được cô ước nguyện đây.
Vị Tà Thần này cũng rất chuyên nghiệp.
Vấp phải trắc trở vô số lần mà vẫn chưa từ bỏ.
Nếu Lăng Nha không nói ra, tất nhiên Hoa Vụ cũng xem nhẹ luôn.
Dù sao bọn họ cũng chỉ theo nhu cầu, bản thân Lăng Nha cũng chẳng có gì không vui.
Hai bên đều vừa lòng, vậy không thành vấn đề.
Sau khi Hoa Vụ gửi đơn đi thì dẫn theo Lăng Nha tìm một nơi để ở, khi cô vui thì sẽ đi giúp Lăng Nha tìm xem có Tà Thần nào lạc một mình không, kiếm đồ ăn ngon cho hắn.
Không vui thì sẽ ru rú ở trong nhà, không đi đâu cả.
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Vị diện mười tám kết thúc.
Phó bản sau《Cô vợ bé bỏng của nhân vật phản diện hơi lạ》
====
Nếu vẫn yêu thương team tui thì hãy cất điện thoại đi, đi ngủ và giữ sức sáng mai dậy ủng hộ tui với ạ, tui sẽ không nói bão về lúc 5h sáng đâu (O.O)
Note: À thì chương này được cài hẹn giờ đăng lên chứ tui đi ngủ lâu từ lâu rùi ý, nên bạng trước màn hình ơi, bạng cũng đi ngủ điiii