Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
====
Lâm Dữ Khâu biết Hoa Vụ đã thăng cấp, nên y đã đặc biệt dành thời gian đi tìm cô.
Kết quả gõ cửa nửa ngày cũng không ai mở, đẩy cửa ra thấy bên trong không có ai.
Những người còn lại đều nói không nhìn thấy cô ra ngoài nên cô còn trong phòng.
Lâm Dữ Khâu cau mày ra ngoài, còn chưa nghĩ ra được nên đi đâu tìm sư muội của mình thì thấy nơi xa có nguyên tố ám phóng lên cao.
"!!!"
Lâm Dữ Khâu không rảnh lo sư muội đi đâu, gọi người chạy tới nơi xảy ra sự việc.
Những nguyên tố ám đó người thường cũng có thể nhìn thấy, lúc Lâm Dữ Khâu đuổi tới, những người trên phố đang hoảng hốt rút lui ra bên ngoài.
Bởi vì cuộc thi nên trong thành có không thầy ma pháp, có một vài thầy ma pháp tới trước cả Lâm Dữ Khâu.
"Hội trưởng Lâm."
"Hội trưởng Lâm, sao lại thế này, sao trong thành lại có nguyên tố ám ngút trời như vậy."
"Có phải ở đấy có thầy ma pháp hắc ám không?"
"Thầy ma pháp hắc ám......"
Thầy ma pháp tới trước phát hiện tiểu viện có kết giới nên không ai dám tự tiện xông vào.
Bọn họ đều không khỏi nghĩ đến chuyện lúc trước có thành trì bị một gốc dây leo phá hủy.
Lâm Dữ Khâu mày nhăn thành hình chữ xuyên 川, sao thành Vũ lại có thầy ma pháp hắc ám?
"Sư huynh."
Lâm Dữ Khâu ngước mắt lên liền thấy sư muội nhà mình đang chen ra khỏi đám người.
"Đang làm gì thế ạ?" Trên mặt Hoa Vụ không nhìn ra được điểm nào bất thường, "Sao lại có nhiều nguyên tố ám vậy ạ?"
"Anh cũng không biết." Lâm Dữ Khâu không hoài nghi điều gì.
"Ngu ngốc." Lăng Nha ở bên cạnh mắng.
Đây là cô làm ra, hiện tại còn giả bộ như mình không biết gì cả.
Ôi!
Nhân loại ngu xuẩn.
Lâm Dữ Khâu bảo Hoa Vụ đứng ở một bên, còn y bàn bạc với người khác một chút rồi nhanh chóng tập hợp vài người, chuẩn bị phá vỡ kết giới.
Hoa Vụ cực kỳ ngoan ngoãn đứng ở đằng sau xem.
Kết giới vốn đã có vấn đề nên phá nó không tốn sức lắm.
Kết giới vừa vỡ đã có rất nhiều nguyên tố ám bay ra, bầu trời ở tên tiểu viện đen nghìn nghịt một mảng.
Lâm Dữ Khâu dẫn theo người đi vào, mọi người đều căng thẳng, sợ bên trong có một thầy ma pháp hắc ám nhảy ra.
Nhưng mà dọc đường bọn họ đi vào trong viện không có ai xuất hiện cả.
Nhưng như vậy cũng chẳng thể khiến bọn họ thả lỏng cảnh giác, mà trái lại còn căng thẳng hơn.
Lâm Dữ Khâu nhìn về phía cánh cửa có nhiều nguyên tố ám nhất, y nháy mắt với người xung quanh rồi đi tới mở cửa.
Kẽo kẹt ——
Cửa gỗ hơi cũ kĩ chậm rãi mở ra.
Không có đánh lén.
Không có bẫy rập.
Lâm Dữ Khâu đứng ở cửa một lúc rồi mới đi vào bên trong.
Nhưng mà y đi vào liền ngây ngẩn cả người.
Người vào sau cũng vậy.
"......"
"......"
Đây là......
Làm gì đây?
Chỉ thấy trong phòng có một trận ma pháp đang vận hành, tuy rằng cái trận ma pháp kia đã bị phá vỡ.
Nhưng ở trung tâm trận pháp có một người phụ nữ đang nằm sấp dưới đất đất, máu chảy khắp nơi.
Bên ngoài trận pháp, có một người đàn ông trùm kín mít quỳ sấp trên mặt đất, bàn tay hắn ta vươn về phía trận pháp, như thể muốn bắt lấy cái gì đó.
Toàn cảnh lộ vẻ kỳ lạ.
Đây là đang luyện tà thuật gì......
Lâm Dữ Khâu lo lắng có bẫy rập, cũng chưa dám lập tức tiến lên xem xét.
Đến khi bọn họ xác định xung quanh không có nguy hiểm gì thì mới đi lên.
Người đàn ông và người phụ nữ trong trận pháp kia đều đã tắt thở.
......
......
Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp thành Vũ, những thầy ma pháp đó tới dự thi hầu như đều chạy tới xem náo nhiệt, cuối cùng bị người của hội đuổi về.
Điều tra hai ngày mới có kết quả.
Nói là người đàn ông kia muốn dùng thân thể Giang Thượng Tình khiến người mình yêu sống lại.
Bọn họ còn tìm được một người tên Kỳ Lạp, vẫn chưa chết.
Căn cứ theo lời của Kỳ Lạp, bọn họ vốn tới tìm một thầy ma pháp rất giỏi, Giang Thượng Tình muốn chữa khỏi chân.
Nhưng không ngờ bọn họ chưa tìm được người thì đã bị người ta bắt trước.
Còn chuyện sau này thì Kỳ Lạp cũng không rõ lắm, cô ta bị nhốt ở nơi khác, mãi đến khi được người khác cứu ra mới biết được Giang Thượng Tình đã chết.
Dù sao Giang Thượng Tình cũng là học sinh của học viện, Lâm Dữ Khâu lại là học trò của viện trưởng, chuyện này phải điều tra kỹ càng.
Bọn họ tra tới tra lui, cuối cùng vẫn là kết luận lúc ban đầu.
Chính là người đàn ông kia muốn dùng thân thể Giang Thượng Tình, nên mới bắt cóc ả.
Kết quả không ngờ rằng trận pháp không thành công, bản thân cũng bị cắn trả.
Cuối cùng hai người đều chết.
"Một đám ngu xuẩn." Lăng Nha nghe xong liền bắt đầu mắng, "Lại dễ dàng bị lừa gạt như vậy."
Hoa Vụ nhắc nhở hắn: "Nếu không bị lừa thì giờ đây người gặp họa là chúng ta."
Sức mạnh của Lăng Nha đã tăng rồi còn tăng thêm không ít, "Ta cũng đâu sợ bọn chúng! Sau này ta nhất định sẽ đạp tất cả nhân loại dưới chân......"
"......"
Quên đi.
Hoa Vụ đã hoàn thành nhiệm vụ nên quyết định không so đo với tên đần này nữa.
Vui vẻ khui một vò rượu cho mình, ngồi thưởng thức dưới ánh ráng chiều.
Lăng Nha ở bên cạnh lải nhải nói nửa ngày, quay đầu phát hiện Hoa Vụ vốn không thèm nghe mình nói.
Lăng Nha mang theo tâm trạng bực dọc bay tới, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cô: "Cô giết người phụ nữ què kia thôi mà vui thế à."
"Ai hoàn thành nhiệm vụ mà không vui chứ."
Lăng Nha kỳ quái hỏi: "Nhiệm vụ gì?"
"Có nói cậu cũng không hiểu."
"......"
Giải quyết xong Giang Thượng Tình, cô cũng chỉ còn lại một nhiệm vụ nỗ lực làm vương giả và báo thù cho mẹ.
Báo thù cho mẹ không khó, dù sao cô có kịch bản, đến lúc đó đi giết người là được.
Nhưng cái vương giả này......
Cũng không biết khi nào mới có thể trở thành vương giả.
Hoa Vụ cân nhắc hỏi Lăng Nha: "Cậu có đường tắt nào có thể khiến tôi trực tiếp trở thành Thánh Ma Đạo Sư không?"
"Cô ước đi." Lăng Nha thò qua, cười nham hiểm nói: "Chỉ cần cô ước nguyện, Thánh Ma Đạo Sư hèn mọn tính là cái gì."
"Trừ cái này."
Tươi cười trên mặt Lăng Nha chợt tắt: "Nằm mơ đi."
"......"
Hoa Vụ chống cằm quan sát hắn.
"Nhìn cái gì?" Lăng Nha bị ánh mắt kia của cô nhìn đến không thoải mái.
"Tà Thần bọn cậu dễ làm không?" Vương giả đứng đầu cũng không nhất định là phải làm thầy ma pháp nha.
Vương giả của ngành nghề nào chả là vương giả!
Đường đua này không dễ thì đổi cái khác chứ sao!
Con người phải biết linh hoạt.
"???"
Dấu chấm hỏi siêu to khổng lồ dâng lên sau lưng Lăng Nha.
"Cô hỏi cái này làm cái gì?"
Hoa Vụ mỉm cười: "Tôi định kiêm chức."
Kiêm...... Kiêm chức?
Lăng Nha hoài nghi có phải đầu óc Hoa Vụ bị nguyên tố ám gặm rồi hay không.
"Tà Thần là tự nhiên sinh ra, cô đừng có nằm mơ."
Hoa Vụ chưa từ bỏ ý định: "Không có nhân loại nào à?"
"Đương nhiên không có." Lăng Nha kiêu ngạo: "Cô cho rằng ai cũng có thể làm Tà Thần sao?"
Hoa Vụ: "......"
Đáng giận!
Chuyển đường đua mà cũng không được!!
"Có điều nếu cô ước......"
"Ước tôi muốn làm Tà Thần là có thể làm Tà Thần sao?"
"......"
Lăng Nha câm nín.
Suy nghĩ của cô kỳ lạ vãi!!
......
......
Chuyện của Giang Thượng Tình cũng không ảnh hưởng tới thi đấu.
Hoa Vụ dựa vào nỗ lực của cô, một đường thăng cấp, cuối cùng giành được vị trí thứ nhất trong số các thầy ma pháp sơ cấp.
Phần thưởng đúng là khá được, có hai cuộn trục tăng cường ma pháp phòng ngự cấp Ma Đạo Sư, cần dùng khi ra ngoài.
Sau khi cuộc thi kết thúc, Hoa Vụ liền chuẩn bị quay về.
Lâm Dữ Khâu bảo vợ y chuẩn bị cho cô không ít thứ, đích thân đưa cô ra ngoài thành.
====
Giờ này bạng có thể được ngủ trưa nhưng tui thì phải luyện nói ing lịch và beta hết đống chương này, buồn nhiều chút🤧