Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
"Vô ý......"
Có vẻ như bóng đen cũng chẳng vừa lòng cái cách nói này.
"Ta không quan tâm có phải cô cố ý hay không, dù sao bây giờ thì cô là người triệu hoán ta." Bóng đen ngang ngược nói.
"......"
Hay là phóng sinh nó đi nhỉ?
Hoa Vụ nghĩ như vậy rồi lại vội vàng lắc đầu, đây chính là nhân vật phản diện lớn nhất đó, cuối cùng còn đối đầu với cô......
Giọng bóng đen uy nghiêm hơn, "Cô có tâm nguyện gì, bây giờ nói ra, ta giúp cô thực hiện."
Hoa Vụ cũng không cảm thấy Tà Thần sẽ giúp đỡ đơn giản như vậy, "Sau khi thực hiện thì sao?"
Triệu hoán Tà Thần có giá rất lớn.
'Cái giá lớn' ở giai đoạn trước của cô, chắc là người tạo ra trận ma pháp thanh toán.
Nhưng 'cái giá lớn' về sau chắc chắn là cô tự trả.
Không tuỳ tiện chiếm hời được đâu.
Bóng đen hung tợn nói: "Đương nhiên là nuốt cô."
Hoa Vụ lễ phép mỉm cười: "Tôi không có tâm nguyện gì hết."
Triệu hồi Tà Thân ra, bên chủ đạo vẫn luôn là ở trong tay Tà Thần, người triệu hồi chỉ là một 'tế phẩm'.
Tà thần giúp người triệu hồi hoàn thành 'tâm nguyện', rồi cuối cùng người triệu hồi sẽ trở thành 'tế phẩm' của Tà Thần.
Hoa Vụ không muốn trở thành một tế phẩm.
Cô lựa chọn cảnh giới cao nhất của nữ chính —— không có dục niệm, không xin gì cả.
Bóng đen không tin, giọng cao hơn hai tông: "Sao người phàm lại không có được? Những kẻ này vừa tham lam vừa ích kỷ......"
Hoa · tham lam ích kỷ · Vụ: "......"
Nói như thế trước người triệu hồi mi thì hay lắm à?
Trước kia nó chưa từng bị khiếu nại sao?
......
......
Bóng đen tìm mọi cách khiến cho Hoa Vụ nói ra tâm nguyện.
Chắc là Tà Thần cần phải hoàn thành tâm nguyện của người triệu hồi thì mới có thể cắn nuốt tế phẩm.
Đây cũng vẫn tính là công bằng.
"Thiên tài như ta, có tâm nguyện gì mà không tự hoàn thành được." Hoa Vụ hừ nhẹ một tiếng, "Mi hết hy vọng đi."
"......"
Đây đã không phải lần đầu tiên bóng đen nghe thấy cô khen mình là thiên tài nữa rồi.
Thiên tài chó má!
Sao lại không biết xấu hổ như thế!
Tà thần mắng xong thì đi.
......
......
"Học trò ngoan."
Viện trưởng vui vẻ đi từ ngoài sân vào, trong tay còn cầm một cây gì đó màu trắng bạc...... Gỗ hả?
"Thầy ạ." Hoa Vụ đứng khỏi ghế bập bênh, ngoan ngoãn gọi người.
"Xem xem thầy tìm được cái gì tốt cho con nè."
Hoa Vụ tỉ mỉ nhìn một lát, xác định ánh nhìn đầu tiên của mình không lầm, "...... Khúc gỗ ạ?"
Viện trưởng xụ mặt trong tức khắc, biểu cảm kiểu 'không biết nhìn hàng', "Đây chính là đũa phép ta tìm cho con."
Hoa Vụ hít sâu một hơi.
Trong khoảng thời gian này cô ở trong học viện từng gặp không ít học sinh cầm đũa phép, đũa phép của người ta toàn là lấp lánh chíu chíu.
Sao của cô lại là một khúc gỗ!!
Không đúng......
Chắc viện trưởng sẽ không keo kiệt thế đâu!
Nói không chừng khúc gỗ này có chỗ nào đó đặc biệt.
"Đây chính là gỗ thần, ta vất vả lắm mới lấy được cho con." Viện trưởng nói tới đây lại kiêu ngạo lên: "Thầy tốt với con đấy nhỉ."
Hoa Vụ gật đầu: "Con cảm ơn thầy ạ."
Viện trưởng khoe xong đi đưa khúc gỗ cho Hoa Vụ, nói rất tùy ý: "Tự con khắc đi, thích kiểu dáng nào thì khắc thành kiểu dáng đó."
"???"
Tuỳ tiện thế à?
Chẳng lẽ không phải thầy làm cho cô rồi cô lấy đi khoe sao?
Vì sao đến chỗ cô thì lại phải tự khắc chứ!!
Tiếp theo viện trưởng bắt đầu kiểm tra bài tập của cô, chắc chắn cô có chăm chỉ học thì chỉ điểm cho cô vài câu rồi mỹ mãn rời đi.
Hoa Vụ ôm khúc gỗ kia như bố mẹ chết.
Khúc gỗ dài khoản 1 mét, cầm trên tay bóng loáng mượt mà, dịu mà không lạnh, toàn thân trắng bạc. Rõ ràng là khúc gỗ, lại có cảm giác như ngọc vậy.
Gỗ thần......
Gỗ thần gì?
Hoa Vụ cầm khúc gỗ kia tới Tàng Thư Các.
Đến chạng vạng tối Hoa Vụ mới ra, đáng tiếc cô cũng không tìm được tài liệu gì về gỗ thần ở Tàng Thư Các.
Không biết gỗ thần này chỉ là cách gọi thông thường, hay là đồ mà người bình thường không biết.
Người dùng khúc gỗ làm đũa phép, hoặc là nghèo, hoặc là đang chuyển đổi.
Giống như học sinh mới bắt đầu học về phép thuật, đều sẽ dùng đũa phép trường học chế ra từ gỗ.
Nhưng mà dùng khúc gỗ làm đũa phép cũng có chỗ tốt, có thể thay đổi bất cứ lúc nào, chẳng phải xót.
Chỗ hỏng chính là dùng khúc gỗ làm đũa phép không thể gia tăng sức chiến đấu của bản thân.
Hoa Vụ không định khắc cái khúc gỗ kia mà chỉ gọt cái đầu cho tròn lại khiến người ta biết đằng nào là đầu thôi.
Hoa Vụ thử dùng đũa phép sử dụng phép thuật, nhưng mà cô cũng không phát hiện có gì khác với trước kia.
Cô tìm một cơ hội đi hỏi viện trưởng.
Viện trưởng vỗ trán một cái, "À...... Quên không nói với con, mỗi ngày con đều phải dùng sức mạnh nguyên tố nuôi dưỡng nó."
"......"
Cho nên nó không những chẳng thể trợ giúp cô, còn phải tiêu hao sức mạnh của cô à?
"Thuộc tính của con là hệ lôi, hệ này vốn không có nhiều thầy ma pháp, đũa phép tốt thì càng khó tìm, đũa phép thuộc tính khác con sử dụng cũng không thuận tay, không có nhiều trợ giúp lắm, cho nên còn chẳng bằng con tự nuôi ra một cây."
Viện trưởng cười tủm tỉm nói: "Tuy rằng giai đoạn đầu không thể sử dụng, nhưng mà chờ con nuôi nó tốt, thế thì nó sẽ là đũa phép mạnh nhất."
Hoa Vụ xách theo cái khúc gỗ thần kia đi ra ngoài, tuy rằng biết viện trưởng không lừa mình, nhưng cô vẫn có loại cảm giác bị lừa.
Hoa Vụ nhìn gỗ thần trong tay.
Ban đầu vô dụng rồi lại còn phải tiêu hao sức mạnh của cô......
Đây chẳng phải đồ bỏ đi à?
Hoa Vụ thở dài, vác gỗ thần đi về.
......
......
Sân luyện tập của học viện.
Lúc này trong ngoài sân luyện tập đều là người, đứng bên ngoài nhìn vào chỉ thấy mỗi đầu người.
Hôm nay là ngày thi của học viện.
Học sinh mới thì thi kiến thức lý thuyết, năm 2 trở lên mới thi sử dụng phép thuật, nếu người không đủ tiêu chuẩn không thể vượt qua bài thi trong vòng một tháng sẽ bị thôi học.
Tuy rằng bây giờ Hoa Vụ là học trò của viện trưởng, nhưng cũng đến tham gia thi hôm nay.
Vẫn phải đi ngang qua sân khấu.
Khi Hoa Vụ đến thì đã đã có rất nhiều người.
"Tuyết Li."
Có người vỗ vai trái của cô rồi thò đầu ra từ bên phải.
Là vị bạn cùng phòng trước kia của cô.
"Đã lâu không gặp nha."
"Đã lâu không gặp."
Từ sau khi dọn đến chỗ viện trưởng ở, việc ăn uống của Hoa Vụ đều có thể giải quyết ở chỗ ấy, cho nên ngoài tới thư viện của học viện thì rất ít ra ngoài.
Đây vẫn là lần đầu tiên gặp từ sau khi rời khỏi ký túc xá.
Bạn cùng phòng cũ tò mò hỏi: "Viện trưởng có dữ không?"
"Cũng tốt."
Bạn cùng phòng cũ: "Ài, hâm mộ cậu quá."
Ai có thể ngờ rằng đã nhập học đã lâu như vậy rồi, cô còn có thể được viện trưởng phát hiện là hạt giống tốt, nhận làm học trò chứ.
Bạn cùng phòng cũ biểu đạt sự hâm mộ xong, lại thấy lạ: "Cậu cũng phải tham gia kiểm tra à?"
Hoa Vụ nghiêm túc gật đầu: "Ừm, mọi người đều bình đẳng."
Bạn cùng phòng cũ bị cô chọc cười, nói thêm hai câu rồi tách ra.
Cô ấy học năm 2, chỗ thi khác với cô.
Sau khi Hoa Vụ xếp hàng tiến vào thì người bên trong đã ít đi rất nhiều.
Cô vừa đi vào thì đã có người đặt ánh mắt trên người —— chủ yếu là trên tóc của cô.
Tóc cô là một màu xanh lục!
Nếu không phải gương mặt kia của cô đẹp, chắc cũng chẳng nhìn nổi.
"Cậu ấy chính là Tuyết Li ư?"
"Sao tóc cậu ấy lại thế này?"
"Nghe nói cậu ấy là thiên phú cấp Thần, cũng không biết là hệ gì......"
Chuyện cô là học trò của viện trưởng đã sớm truyền khắp nơi, bọn họ nhận ra cũng chẳng lạ gì.
Những ánh mắt đó có tò mò, có hâm mộ, cũng có hoài nghi và ghen ghét.
Có điều chẳng ai dám tiến lên nói chuyện với cô, không biết là ngại thân phận học trò viện trưởng của cô, hay là quả đầu xanh lục quá bắt mắt kia nữa.
Hoa Vụ cũng không có ý xã giao, im lặng đứng xếp hàng.
====
Không biết đũa phép lấp lánh chíu chíu chị Bông nói nó như nào chứ tui sợt gu gồ nó toàn ra đũa gì gì không giống đũa phép nên tui lượm cây đũa Harry Potter về, nhờ đó mà cũng biết nó có bán cả trên sọp pe hệ hệ🤣