Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
"Dù sao thì cậu ấy mới là nhân cách chủ của thân thể này." Thời Diễm nhìn đống lửa trước mặt, "Nói không chừng khi nào đó tôi sẽ biến mất."
"Tôi tồn tại, chỉ vì bảo vệ cậu ấy." Thời Diễm thấp giọng nói: "Nếu ngày nào đó tôi biến mất, cô phải bảo vệ cậu ấy cho tốt."
Sự tồn tại của hắn cũng không ổn định, mà trong thế giới nguy hiểm này, Thời Ưu không thể tự sống sót được.
Chỉ có cô mới có thể bảo đảm Thời Ưu an toàn rời khỏi.
Trở lại thế giới thật sự.
Hoa Vụ: "......"
Hai đứa này mới là chân ái, cô giống người dự bị đúng không?
Hiếm khi Thời Diễm nói nhiều.
Đa phần đều là chuyện của Thời Ưu hồi nhỏ.
Cậu là cô nhi, lúc nhỏ lớn lên ở viện phúc lợi, bởi vì diện mạo đẹp nên không ít người muốn nhận nuôi cậu.
Nhưng có lẽ là Thời Ưu không may mắn, cũng có thể giống như người ta nói đó, dây vào cậu sẽ xui xẻo.
Nhưng phàm là người nhận nuôi cậu, không phải trong nhà xảy ra chuyện thì là phá sản thiếu nợ, sau vài lần như thế thì không có ai nhận nuôi cậu nữa.
Mà trải qua vài lần như thế, cộng thêm mấy tin đồn vớ vẩn đã làm tổn thương khá lớn tới Thời Ưu, dẫn tới tính cách tự ti mềm yếu của cậu.
Có lẽ là Thời Ưu không biết tự bảo vệ bản thân thế nào, muốn có một người anh bảo vệ được cho mình, còn cậu chỉ cần lớn lên mà không cần lo nghĩ gì thì tốt rồi.
Cho nên Thời Diễm xuất hiện.
Sau khi Thời Diễm xuất hiện, dường như Thời Ưu cũng lập tức vứt bỏ sự tự ti và mềm yếu đi, cậu trở nên ngây thơ lương thiện.
Mà hắn, khi Thời Ưu cần thì sẽ xuất hiện giúp cậu giải quyết những rắc rối cậu không xử lý được.
"Anh không nghĩ tới chuyện thay thế cậu ấy à?" Nhân cách phụ không muốn thay thế nhân cách chủ thì không phải nhân cách tốt!
Thời Diễm không trả lời câu hỏi này, hắn dời tầm mắt đi, không nói chuyện với Hoa Vụ nữa.
Thời Diễm nói muốn chấp nhận cô, thời gian sau đó Hoa Vụ phát hiện hắn thật sự đang cố gắng chấp nhận cô.
Ví như bị đổi khi mà cô và Thời Ưu đang nắm tay, nếu là trước kia thì hắn sẽ lập tức hất ra, nhưng giờ thì không.
Nửa đêm mà thay đổi thì cũng sẽ không bật dậy khỏi người cô, hay là đẩy Hoa Vụ đang dựa trên người mình ra.
Từ khi hắn và Thời Ưu có thể giao lưu bằng ý thức, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm xúc của Thời Ưu, và sự yêu thích của cậu.
Những cảm xúc đó có thể ảnh hưởng đến hắn.
Lúc đầu Thời Diễm không thích, tuy rằng hắn rất bảo vệ Thời Ưu, nhưng hắn cũng cho rằng mình và Thời Ưu là hai người khác nhau.
Nhưng Thời Ưu thì không chê phiền mà bắt đầu thuyết phục hắn thích......
Đương nhiên là Thời Diễm từ chối rồi.
Nhưng những cảm xúc chằng chịt đó của Thời Ưu lại ăn mòn hắn từng chút một.
Mà phó bản trước không có Hoa Vụ, biểu hiện của Thời Ưu rất tệ, ngay cả hắn cũng chịu chút ảnh hưởng.
Thời Diễm cảm giác mình không cách nào xử lý được những cảm xúc ấy, hắn cũng thấy phiền khi Thời Ưu cứ nhắc mãi, cho nên hắn quyết định tiếp thu đề nghị của Thời Ưu.
Thời Diễm phát hiện, sau khi tiếp thu đề nghị của Thời Ưu thì cũng không có thay đổi quá lớn.
Có điều khi đổi người, nếu hắn còn nắm tay cô, hắn sẽ không buông ra nữa.
Nhưng sau khi cô phát hiện đã đổi người, sẽ chủ động buông hắn ra.
Tuy rằng đây là cục diện mà hắn muốn nhìn thấy, nhưng lại cảm thấy có chút không thoải mái, sao là Thời Ưu thì cô có thể yên tâm thoải mái nắm tay, mà là hắn thì không được?
"Cô thích Thời Ưu hơn à?" Một ngày nọ, khi đang nghỉ ngơi thì Thời Diễm hỏi Hoa Vụ.
"Không."
"Mỗi lần sau khi đổi thành tôi, cô đều sẽ buông tôi ra."
Hoa Vụ ngẩng đầu nhìn hắn, thấy hơi bất ngờ: "Chẳng phải anh không thích à?"
Thời Diễm nhíu mày: "Tôi nói rồi, tôi sẽ thử chấp nhận cô."
"Cái này khác mà." Hoa Vụ lắc đầu: "Thời Ưu là tự nguyện, nhưng mà anh thì không."
"Cho nên cô thích Thời Ưu hơn à?"
Hoa Vụ cười một cái: "Nếu mà chỉ nói thích thôi, thì tôi lại thích tính cách anh hơn."
Tay đang rũ xuống của Thời Diễm hơi nắm lại, một lúc lâu sau, hắn vươn tay về phía Hoa Vụ.
"Làm gì đấy?"
Thời Diễm ra hiệu cho cô đặt tay lên.
Hoa Vụ không thể hiểu nổi, không muốn đặt lên lắm, nhưng mà cô không đặt thì Thời Diễm cũng không thu tay lại, hai người giằng co một hồi, cuối cùng Hoa Vụ đành phải đặt tay lên.
"Cái cảm giác gì?" Thời Diễm hỏi cô.
"Chẳng có cảm giác gì cả." Tay trái sờ tay phải?
"......"
Thời Diễm rút tay về, lập tức nghiêng người dựa vào thân cây khô bên cạnh, không nói gì nữa.
Hoa Vụ không biết vừa rồi là Thời Diễm làm cái gì, lòng bàn tay cọ nhẹ vào đầu gối, xong còn liếc bóng dáng của Thời Diễm, cuối cùng khoanh tay lại chuẩn bị ngủ.
......
......
Sau ngày đó, bọn họ không tiếp tục bàn vấn đề này nữa, có điều Thời Ưu lại rất thích báo lại với Hoa Vụ tiến triển thuyết phục Thời Diễm của cậu.
"Cậu và Thời Diễm là hai nhân cách khác nhau, tương đương với hai người, cậu không cảm thấy cậu thuyết phục người khác thích tôi, rất lạ sao?"
"Có lạ đâu, bọn tôi dùng một thân thể, bọn tôi chính là một người." Trong giọng của Thời Ưu có vài phần kiêu ngạo: "Tôi và Thời Diễm đều thích cô, cô sẽ có hai tình yêu."
"......"
Cậu đúng là thiên tài về logic.
"Tôi nói thẳng chút nhé, cậu có thể tiếp nhận chuyện Thời Diễm chi phối thân thể này phát sinh quan hệ với tôi không?"
Thời Ưu ngơ ngác, sau đó thì mặt hơi đỏ lên, "Cô muốn phát sinh quan hệ với tôi sao? Tôi còn chưa chuẩn bị xong......"
Hoa Vụ cạn lời, "Chú ý câu hỏi."
"......" Thời Ưu chớp mắt, cậu mím môi, thấp giọng nói: "Bọn tôi là một nha."
Hoa Vụ phát hiện mình không đả thông được Thời Ưu, Thời Ưu cố chấp cho rằng cậu và Thời Diễm tuy là hai nhân cách, nhưng bọn họ vẫn là một người.
Hoa Vụ phát hiện ảnh hưởng của Thời Ưu tới Thời Diễm lớn hơn rất nhiều so với ảnh hưởng của Thời Diễm tới cậu.
Thời Ưu nhìn thì yếu đuối không thể tự gánh vác, nhưng khả năng khống chế Thời Diễm của cậu lại vượt xa những gì cô đoán, Thời Diễm hoàn toàn không thể thay thế cậu được.
Thậm chí Hoa Vụ còn hoài nghi là lúc trước Thời Ưu chủ động tách Thời Diễm ra, hình thành cái nhân cách phụ này.
Trước đó cô còn lo lắng nhân cách của Thời Diễm mạnh mẽ như vậy, sẽ thâu tóm nhân cách chủ......
Xem ra Thời Diễm cũng hiểu, hắn không thể vượt qua tuyến phòng ngự Thời Ưu đặt ra, cho nên lúc ấy khi cô hỏi hắn, hắn không trả lời câu hỏi ấy.
Thậm chí hắn đoán được, có thể sẽ có ngày Thời Ưu chủ động thâu tóm hắn, khiến hắn biến mất, mà hắn thì không có sức để phản kháng.
"Cô đang suy nghĩ gì đấy?" Thời Ưu ghé vào bên cạnh Hoa Vụ, nhìn cô không chớp mắt.
"Không có gì."
"Đang nghĩ tới Thời Diễm sao?"
Hoa Vụ nhìn vào mắt hắn, Thời Ưu ngoan ngoãn cười một cái, "Tôi để cậu ấy ra ở cạnh cô."
Hoa Vụ nhíu mày, "Không cần."
"Chẳng phải cô thích tính cách của cậu ấy hơn à?"
"!!!"
Hoa Vụ không biết lời này là Thời Diễm nói với cậu, hay là cậu đã không cần thông qua giao lưu với Thời Diễm cũng sẽ biết được, khi Thời Diễm chi phối thân thể thì đã từng làm gì, từng nói gì.
Nhưng mà trên mặt Thời Ưu chỉ là vẻ đơn thuần ngoan ngoãn, cũng không có cảm xúc nào khác.
Thật sự như là vì cô thích nhân cách của Thời Diễm hơn, cho nên chỉ đơn giản muốn cô vui vẻ mà thôi.
"Thời Ưu......"
"Ừ sao thế?"
"Cậu sẽ thâu tóm Thời Diễm à?"
"Sao tôi lại muốn thâu tóm cậu ấy chứ?" Thời Ưu cảm thấy hoang mang với câu hỏi này.
"Có lẽ có một ngày, cậu sẽ vì nguyên nhân nào đó, không thể chấp nhận sự tồn tại của anh ta, cậu sẽ lựa chọn khiến anh ta biến mất."
Thời Ưu lắc đầu, trong mắt toàn là vẻ nghiêm túc, "Tôi và Thời Diễm, mới là tôi hoàn chỉnh."
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Cuối cùng đã!!
Sắp xong!!
Vị diện này rồi!!