Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.

====

"Nói với anh một tiếng, dù sao chúng ta cũng đã làm đồng đội khá lâu." Hoa Vụ giống như người bố già nhìn đứa con không biết cố gắng: "Anh nhất định phải cố lên, rồi sẽ có ngày anh ra ngoài được thôi."

Thời Diễm cười nhạo một tiếng, có vẻ rất khinh thường.

Hoa Vụ cảm thấy cái ý này của Thời Diễm là không muốn đi ra ngoài......

Cô im lặng, dò hỏi: "Ở bên ngoài...... Anh không làm chuyện gì táng tận lương tâm chứ?"

Thời Diễm nở một nụ cười kỳ quái, nụ cười khiến khuôn mặt đẹp trai của hắn lộ vẻ nguy hiểm, "Cô nghĩ tôi đã làm cái gì?"

Hoa Vụ thầm nghĩ, nghiêm trọng nhất cũng chỉ là giết người......

"Không sao, chẳng phải trò chơi này còn có thể đổi cái gì đấy để tẩy trắng à? Chỉ cần anh tích đủ điểm, đi ra ngoài vẫn là một hảo hán."

Thời Diễm: "......"

......

......

Đồng hồ ở phòng chờ đã mất rồi, Hoa Vụ chỉ có thể tính thời gian gần đúng.

Nước lũ càng ngày càng dâng cao, khi đã sắp đỉnh trần nhà, Hoa Vụ phát hiện không thể đi ra ngoài được.

Mà nước lũ không có ý định dừng, vẫn đang dâng lên, Hoa Vụ tính thời gian, ít nhất còn khoảng mười phút nữa mới kết thúc.

Hiện tại bọn họ chỉ còn lại có một vị trí nhỏ để hô hấp.

Muốn người bình thường nín thở mười phút gần như là không thể, cho dù là người từng luyện cũng rất khó, càng đừng nói là trong nước có cả xương khô quấy rầy bọn họ.

Vị trí cuối cùng hoàn toàn bị nước lũ nhấn chìm.

Hoa Vụ và Thời Diễm chìm hẳn vào trong nước, nước lũ vẩn đục nên không thể mở nổi mắt.

Bọn họ đỡ lẫn nhau để ổn định thân thể, còn phải phân tâm cảm nhận xem có xương khô tới gần hay không.

Hoa Vụ còn ổn, nhưng có vẻ Thời Diễm không ổn lắm, Hoa Vụ có thể cảm giác được tay nắm cổ tay cô của hắn đang dùng sức.

Chắc đã bắt đầu thiếu oxy......

Ở dưới nước khiến thời gian như dài hơn, Thời Diễm đã cảm giác mình không thể khống chế nổi thân thể nữa rồi.

Giờ mới qua mấy phút chứ?

Còn bao lâu nữa mới kết thúc......

Thời Diễm không biết, nhưng hắn biết, hắn sắp buông Hoa Vụn ra rồi.

Bằng không rất có thể sẽ bởi vì thiếu oxy mà khiến cô chết chìm theo mình.

Không bị quái đánh chết, nhưng lại chết đuối......

Thời Diễm ép bản thân phải buông tay ra, nhưng mà giây tiếp theo hắn đã bị giữ chặt lại, thân thể vốn đang chìm xuống chợt bị kéo sang một bên.

Hắn nghe thấy tiếng đánh vỡ xương khô.

Nhưng mà hắn nhanh chóng không còn tâm trạng quan tâm xương khô nữa, hắn cảm giác có gì đó áp vào, tiếp theo lồng ngực thiếu dưỡng khí cực độ bỗng có không khí tràn vào.

Rõ ràng là nước vẩn đục, nhưng hắn lại mơ hồ thấy tia ánh sáng mờ nhạt, chúng chuyển động quanh người bọn họ.

......

......

【Vượt qua phó bản】

【Số người tồn tại: 2】

【Đang tổng kết khen thưởng trong phó bản......】

......

......

【Họ và tên: Thư Oanh 】

【Điểm tích luỹ: 210000】

【Đạo cụ: Không có】

【Kỹ năng: Ánh sáng thiêng liêng (khi sử dụng sẽ đạt tới 100% sức hấp dẫn, có tác dụng với cả người chơi và NPC), mỗi phó bản có thể sử dụng một lần, thời gian sử dụng: 60s】

【Phó bản (nhà ga Ngọc Quan): Tiến độ thăm dò 76%, hoàn thành sống sót tám ngày.】

【Phó bản (nhà ga Ngọc Quan): Tổng hợp cho điểm B】

Hoa Vụ phát hiện lần này trò chơi không lập tức ném cô vào phó bản.

"Tôi có thể đổi cơ hội ra ngoài rồi chứ?" Cuối cùng cũng được tan làm!!

Cả người Hoa Vụ đều vui vẻ hẳn lên.

【Không thể.】

Giao diện trò chơi hiện ra hai chữ to, đánh bay sự vui vẻ của Hoa Vụ.

"......" Đệt! Lừa người à? "Thế nên chúng mày tuyên truyền điêu hả?"

【Đối tượng trói định của bạn vẫn chưa đủ điều kiện rời đi, bởi vậy bạn cũng không thể đi được, có điều bạn có thể đợi ở chỗ này, cho đến khi người kia đạt đủ điều kiện rời đi.】

Đối tượng trói định......

Khế ước hôn nhân!

Đệt!!

Bị chơi rồi!!

Hoa Vụ cần thời gian để tiếp thu cái tin dữ này, cô bất lực hỏi: "Anh ta còn cần bao nhiêu điểm mới chuộc thân được."

【3000000】

Hoa Vụ đếm chuỗi số không xong thì càng điên hơn.

Vì sao chứ!!

Thời Ưu...... Không, Thời Diễm đã làm cái gì thế!!

Nghe nói số điểm tích luỹ dùng để đổi cơ hội rời đi là dựa vào hành vi phạm tội, thật ra 3 triệu cũng không coi là nhiều, nghe mấy người chơi nói, có người còn hơn cả 20 triệu đấy.

Nhưng mà so sánh với điểm tích luỹ mà nữ chính cần để chuộc thân thì đó thật sự là con số khổng lồ mà.

【Bạn cũng có thể lựa chọn tiến vào phó bản, nếu bạn bằng lòng, điểm bạn đạt được sẽ tặng sang cho người kia, như vậy bạn có thể rời đi nhanh hơn.】

Hoa Vụ: "......"

Cô không muốn.

【Vậy bạn cứ đợi ở chỗ này đi.】

Ngoài giao diện trò chơi ra thì trước mặt Hoa Vụ chẳng có cái gì cả, một mảng tối đen.

Hoa Vụ nằm dài trên đất lười biếng.

Lười một lúc, Hoa Vụ lại có hơi khó chịu.

Nơi này thật sự quá yên tĩnh, không có tí tiếng động nào cả.

Cô thử yêu cầu cho cô tí đồ giải trí để giết thời gian.

Nhưng người ta lại chẳng thèm để ý tới cô.

Hoa Vụ không lười nổi nữa, cuối cùng lựa chọn tiếp tục tiến vào phó bản.

Bởi vì Thời Ưu đã bắt đầu phó bản mới, cho nên Hoa Vụ phải chờ phó bản đó của cậu kết thúc thì mới có thể cùng vào tiếp được.

......

......

Hoa Vụ lại tiếp tục tiến vào phó bản, Thời Ưu lập tức nhào vào người cô, chỉ thiếu mỗi khóc thành tiếng thôi.

"Tôi tưởng sẽ không gặp lại cô nữa." Thời Ưu tủi thân bắt đầu cáo trạng với cô, "Ở phó bản trước tôi còn suýt chết đấy."

"Thời Diễm vô dụng thế à."

"Sao cô lại không ở đó?"

"......"

Bởi vì cô đang định chạy.

Hoa Vụ bỏ qua cái đề tài này, lúc Thời Ưu thò tới hôn cô thì cô cũng không từ chối, dù sao thì nhìn cậu rất đáng thương.

May mà bọn họ xuất hiện ở chỗ không có người chơi khác.

Có thể là do tách ra ở một phó bản đã tạo thành bóng ma tâm lý rất lớn cho Thời Ưu, đi đâu cũng phải dính theo đuôi.

Hoa Vụ chờ đến khi Thời Diễm ra mới có cơ hội xả giận với hắn.

Hắn thấy cô cũng không bất ngờ lắm, dường như đã sớm biết cô không đi được.

"Có phải anh đã sớm biết tác dụng của cái khế ước kia rồi không?"

"Không biết."

"Ha."

Cô tin cái quần ý.

Chắc chắn anh ta biết!!

"Tôi đúng là xui tám kiếp......"

Hoa Vụ càng nghĩ càng giận.

Trong lòng toàn là chuyện tăng ca không có hiệu quả lại còn không có tiền lương...... Không, phải là tức giận vì tiền lương để cho đứa khác.

Hoa Vụ và Thời Diễm không nhắc tới chuyện xảy ra lúc cuối cùng ở nhà ga, thật sự như là chưa hề xảy ra chuyện gì vậy.

Có điều Thời Diễm rõ ràng đã tốt hơn trước kia một chút, biết giúp đỡ cô hơn.

Hầu như đều là Thời Ưu chi phối thân thể này.

Nhưng Hoa Vụ phát hiện phương thức chuyển giao giữa họ đã thay đổi, không phải là khi nguy hiểm mới có thể đổi được nữa.

Ví như có vài bận, Thời Ưu đang dựa vào người cô ngủ say sưa, đột nhiên lại ngồi dậy dùng ánh mắt lạnh lùng lườm cô, như kiểu cô sàm sỡ hắn không bằng.

Đáng sợ nhất chính là khi Thời Ưu chủ động thân mật thì bị đổi......

Có điểu vẫn ổn, chỉ là hơi xấu hổ, Thời Diễm cũng không xé xác cô ngay lúc ấy.

"Thời Ưu và cô đã làm gì rồi?"

"Không......"

Nhiều nhất chỉ ôm hôn mấy cái.

Còn có thể làm cái gì?

Đang ở trong phó bản, không chừng còn bị biến thái theo dõi đấy.

"Cậu ta rất thích cô."

"Ừ......" Hoa Vụ cũng cảm nhận được, Thời Ưu thật sự rất thích cô, là cái loại yêu thích đơn thuần và nồng cháy ấy, "Anh có thể khuyên nhủ cậu ta......"

"Tôi sẽ thử chấp nhận cô."

"???"

Không cần đâu người anh em!!

Như này chẳng phải là ép tôi bắt cá hai tay sao??

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play