Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Phong Tuyết Vô Ngân.
Beta by Ninii.

====

Chế hương là việc cần tĩnh tâm làm.

Chỉ cần tâm tình nóng nảy hoặc không ổn định, hương phẩm chế ra sẽ thành hạ phẩm.

Nhưng mà với thực lực của Vương Khương Hoa, nàng ta cũng không có khả năng tiến vào trận chung kết.

Nàng ta không có thiên phú của nữ chính, cũng không có hào quang nữ chính, Vinh thị hương phổ đang cầm trong tay còn là giả.

Cũng không biết nam chính có phát hiện bất ngờ nhỏ cô để lại hay không.

Lúc trước Hứa Hiện chân chính, bởi vì không nhìn nổi một số hành động của Hứa gia, rời khỏi Hứa gia, dưới sự trợ giúp của nữ chính, tự lập môn hộ.

Hứa gia bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực của hoàng thất, cuối cùng trở thành con cờ bị vứt bỏ.

Chỉ có Hứa Hiện kịp thời nắm được đùi nữ chính mới tránh được một kiếp.

Hoa Vụ cảm thấy nam chính rất thông minh.

Hắn phát hiện Vinh thị hương phổ ở trong tay Vương Khương Hoa, chắc chắn đầu tiên sẽ nghi ngờ vì sao nàng ta đúng lúc xuất hiện ở đó như vậy, suy đoán nàng ta có phải là người phía đối điện hay không.

Sau đó rất có khả năng sẽ thuận tiện đi điều tra Hứa gia.

Chỉ cần hắn điều tra Hứa gia, sẽ phát hiện manh mối.

Nhưng mà không phát hiện cũng không sao.

Chờ Lục Tử Trình bên này chuyển biến tốt, sẽ nói chuyện Vương Khương Hoa không phải là tiểu thư Hứa gia cho Hứa gia.

Việc của Hứa gia, để cho bọn họ tự mình đi giải quyết là được.

Nói cho thế nhân biết chân tướng chính là trách nhiệm của cô với tư cách nữ chính.

......

......

Giữa tháng giêng.

Trận tuyết đầu tiên rơi ở Kinh Thành.

Đồ tể thở hổn hển khuân đồ vào viện: "Cô nương, đây là đồ phu nhân bảo ta đưa tới."

Hoa Vụ mở ra nhìn một cái, thở dài: "Không phải bảo bà ấy bồi dưỡng thân thể sao, sao lại làm nhiều quần áo như vậy?"

"Phu nhân nói thân thể bà ấy tốt hơn rất nhiều rồi, nhàn rỗi cũng không có việc gì, liền làm cho ngài vài bộ quần áo mới, để ngài mặc dịp năm mới."

Hoa Vụ sắp xếp Lương thị ở thôn trang ngoài thành, Xuân Thiền cũng được cô đưa tới.

Thân thể Lương thị không tốt, không thể ra ngoài, hơn nữa Hoa Vụ bảo người khác đừng nói cho bà ấy biết chuyện Lục phủ.

Cho nên hiện tại Lương thị chỉ biết hôn sự của cô bị hủy bỏ, còn không biết tình huống của Lục phủ.

Hoa Vụ bảo đồ tể đặt quần áo vào trong phòng.

Ngoại trừ quần áo, Lương thị còn bỏ thêm rất nhiều đồ ăn vặt, đều do Lương thị tự làm.

"Sư công tử sắp kết thúc thi đấu rồi đúng không?"

"Còn hai ngày nữa."

"Sư công tử lợi hại như vậy, nhất định hắn sẽ đứng đầu bảng năm nay." Đồ tể cười ha ha nói.

Hoa Vụ rất đồng ý, cũng cảm thấy đồ tể rất có mắt nhìn: "Ừm."

Hai người đang nói chuyện, bên ngoài đột nhiên có người gọi cô.

"Lục cô nương...... Lục cô nương, không xong rồi."

Cửa viện bị người đẩy ra, người tới giẫm lên tuyết đầy sân chạy vào, tuyết trắng trên mặt đất lưu lại những dấu chân bẩn thỉu.

Tiếng nói của người tới bị gió lạnh thổi thành mảnh vụn: "Lục cô nương, bên trường thi xảy ra chuyện rồi."

Hoa Vụ đi theo người đến trường thi, đã có quan binh quan phủ vây quanh toàn bộ phòng thi, không cho ai vào.

Hôm nay là ngày kết thúc vòng thi đấu cuối cùng, có người bắt đầu lần lượt nộp hương phẩm.

Nhưng chỉ nửa canh giờ trước, đột nhiên có người tố cáo, năm nay có người tiết lộ đề.

'Đề' chế hương là một loại hương phẩm được chỉ định, người làm ra hương phẩm tốt nhất sẽ thắng.

Nếu biết trước đề thi và thực hành trước, rất có thể sẽ đạt được kết quả tốt.

Dù sao cần cù bù thông minh mà.

Đứng đầu bảng Hương Lục Thịnh Điển, sẽ được tiến cung diện thánh.

Nếu đến lúc đó bị Thánh thượng phát hiện, người thắng danh không xứng với thực. Một khi bị truy cứu, đám người bọn họ nói không chừng đều mang phải tội danh khi quân phạm thượng.

Cho nên đối với loại chuyện gian lận này, vẫn luôn là không khoan nhượng.

Bây giờ tất cả các thí sinh đã được yêu cầu dừng lại và tập hợp lại với nhau.

......

......

Trong đình viện lặng ngắt như tờ, chỉ có tiếng bàn gỗ nặng nề rơi xuống.

Những thí sinh đứng bên trái, sắc mặt khác nhau nhìn chằm chằm người bị ấn ở giữa.

Một số người không chịu được, sợ rằng tiếp theo sẽ đến lượt họ.

Cũng có người hả hê khi người khác gặp họa, bởi vì người đang bị đánh là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của bọn họ.

Bây giờ người kia bị tố cáo gian lận, nếu bị huỷ tư cách, cơ hội của họ để giành được vị trí đầu bảng tăng lên rất nhiều.

Thời gian dần qua, thí sinh bên kia có tiếng bàn luận xôn xao.

"Ta đã nói sao hắn có thể lợi hại như vậy được. Thì ra là có người tiết lộ đề thi cho hắn."

"Bình thường thấy hắn không nói tiếng nào, còn tưởng rằng là một nhân vật lợi hại......"

"Còn may bị người ta phát hiện, nếu không năm nay chúng ta không phải là trắng tay rồi?"

"Cứ đánh tiếp như vậy, sẽ không đánh chết chứ?"

"Kẻ gian lận không được dạy dỗ tốt, về sau chẳng phải là để cho người ta bắt chước sao?"

Quần áo của thiếu niên bị đè trên mặt đất đã thấm ướt máu, tứ chi không cách nào nhúc nhích.

Nhưng hắn cắn chặt hàm răng, không phát ra chút âm thanh nào

Trần cô nương đi đến trước mặt hắn, mặt mũi đầy đau lòng cùng không đành lòng, thấp giọng nói: "Sư Dư ca ca, ngươi nhận sai đi, đừng cố chấp như vậy."

"Ta không gian lận."

Trần cô nương: "Không sao, bây giờ ngươi chỉ cần nhận sai, cũng sẽ không có chuyện gì đâu."

Sư Dư dường như không muốn nói chuyện, trực tiếp quay mặt sang một bên.

Hôm nay đột nhiên có người đứng ra nói hắn gian lận, còn đưa ra một nhân chứng.

Sư Dư chỉ cảm thấy không thể hiểu được.

Nhưng mà người của quan phủ đến rất nhanh, hỏi xong, liền nhận định hắn nhất định đã gian lận.

Trần cô nương khuyên bảo không có hiệu quả, chỉ có thể đứng dậy lùi ra.

"Tiếp tục đánh."

Có người lên tiếng.

Sư Dư nhắm mắt lại, chờ tấm gỗ đằng sau rơi xuống.

Tấm gỗ vút qua không khí, âm thanh bị phóng đại đến vô hạn.

Nhưng mà cảm giác đau đớn cũng không ập tới, ngược lại là tấm gỗ bị vật gì đánh trúng, rơi xuống đất.

"Dừng tay!"

"Thế tử......"

Một đám người vốn đang ngồi nhao nhao đứng dậy hành lễ.

Thanh niên trẻ tuổi tuấn mỹ đi nhanh đi về phía bên này, sắc mặt âm trầm lạnh lùng, không phân biệt được là vui hay buồn.

Phía sau có một bóng người nhỏ xinh lướt qua hắn, chạy về phía Sư Dư.

"Sư Dư."

Sư Dư nghe thấy giọng nói của cô, thân thể đang căng chặt đều buông lỏng.

"Ta không gian lận"

"Ừ, ta biết." Hoa Vụ nhẹ nhàng nâng hắn dậy, dù sao hắn cũng bị thương trên mông.

Cô cởi áo choàng trên người, che lấy người hắn trước.

"Không sao."

......

......

Có người không quen biết Hoa Vụ, nhưng cũng có người biết.

Vị này là thứ nữ của Lục phủ...... Tại sao lại tới cùng thế tử?

Hôn sự trước đó của Minh An vương phủ mới qua bao lâu......

Thôi Cảnh Hành nhìn bên phía Hoa Vụ, lạnh giọng hỏi: "Các ngươi đang làm cái gì?"

Một gã nào đó mặc quan phục lập tức chắp tay trả lời: "Thế tử...... Người này ăn gian, ty chức là người thẩm vấn hắn."

"Chu đại nhân, ngươi có chứng cớ không?"

"Có."

Chu đại nhân lập tức gọi người đem chứng cớ và nhân chứng đến.

"Đây là danh sách nguyên liệu trước đó hắn vẫn hay mua, ngài xem, từng đó nguyên liệu, giống hệt nguyên liệu cần cho đề mục cuối cùng, chưởng quỹ có thể làm chứng."

"Mặt khác, người hầu trong phủ Mã đại sư cũng thừa nhận, là hắn bán tin tức cho Sư Dư......"

Thôi Cảnh Hành tiện tay mở danh sách Chu đại nhân lấy ra: "Vậy các ngươi phát hiện như thế nào?"

Chu đại nhân: "Là người hầu kia uống rượu ở bên ngoài, uống nhiều quá lỡ miệng, đúng lúc bị một thí sinh không trúng cử nghe thấy, hắn cảm thấy bất công, làm ầm ĩ tới đây, chúng ta mới biết......"

Đề thi năm nay, là do mấy vị đại sư đức cao vọng trọng thương nghị ra.

Lựa chọn đề thi cần cân nhắc nhiều phương diện yếu tố, còn cần trình lên để Thánh thượng xem qua.

Cho nên trước kỳ thi chính thức, đề thi cũng đã được định rồi.

Không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ không thay đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play