Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Niniii.
====
Bên kia.
Lục Phạm tiễn người của phủ Minh An vương đi, gọi Chân thị lại "Không làm loạn lên chứ?"
Chân thị: "Không làm loạn lên."
"Vậy thì tốt rồi, nàng mau chóng chuẩn bị của hồi môn cho tốt, chờ bên vương phủ chọn được ngày lành, thì nhanh chóng tổ chức hôn lễ, tránh cành mẹ đẻ cành con."
"Tiểu nha đầu kia...... Thiếp vẫn thấy là lạ." Chân thị không quá yên tâm, "Nếu không tìm một cơ hội đưa Lương thị đến thôn trang trước đi"
Lục Phạm nhíu mày, suy nghĩ một lúc: "Cũng được."
Chỉ cần Lương thị ở trong tay bọn họ, sẽ không sợ nàng không nghe lời.
"Thiếp gọi người đi làm."
......
......
Phòng Sư Dư ở cách âm không được tốt lắm, tiếng người bên ngoài nói chuyện cũng không nhỏ, hắn gần như nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện.
Nghe có vẻ, đối tượng hôn ước của nàng, không phải là một phu quân tốt.
Cơ mà hắn cũng không quan tâm lắm.
Sau đó Hoa Vụ cũng không tới đây nữa, mãi tới tận quá trưa.
Hoa Vụ mới đưa một đại phu vào.
Sư Dư phát sốt do vết thương trên người, đại phu kê thuốc cho hắn, thuốc uống và thuốc thoa ngoài da, nghỉ ngơi lấy sức là được.
Hoa Vụ tiễn đại phu đi xong, mang một bộ quần áo ra.
"Quần áo trên người ngươi bẩn hết rồi, thay cái này đi." Hoa Vụ ném quần áo lên mép giường, "Ta đi bốc thuốc cho ngươi."
Sư Dư nhìn cô ra khỏi cửa, đến tận khi cửa phòng đóng lại, hắn mới cầm quần áo lên nhìn nhìn.
Quần áo trên người đúng là rất bẩn, hắn chần chừ một lúc, nhưng vẫn cầm quần áo đi thay.
Miệng vết thương chỗ mắt cá chân và vải dệt như mọc lên cùng nhau, Sư Dư gỡ tấm vải ra, tìm đồ để băng bó, tốn không ít sức lực.
Chờ hắn thay quần áo xong, trên trán đã lấm tấm mồ hôi.
Sư Dư lại mê mê man man ngủ một lúc, đến khi hắn tỉnh lại, bên ngoài đã gần tối.
"Nhị tiểu thư, sao ngài không sốt ruột chút nào vậy."
"Gấp cái gì? Chưa tới lúc thành thân, chuyện gì cũng có thể xảy ra được......"
"......"
......
......
"Nhị tiểu thư, không thì ngài đi báo danh tham gia Hương Lục Thịnh Điển đi." Xuân Thiền nhớ tới hai ngày trước nghe thấy tin tức trên phố: "Hương Lục Thịnh Điển ba năm một lần sắp bắt đầu rồi, nếu có thể lấy được hạng nhất, Thánh Thượng sẽ ban cho một ân điển."
Hoa Vụ chống cằm, nhìn lửa trong bếp lò, "Ta gà mờ như vậy, đi để cho người khác tập luyện sao?"
Xuân Thiền không phục: "Thiên phú của ngài tốt hơn đại thiếu gia nhiều, là...... Bọn họ không biết nhìn người, chưa cho ngài cơ hội học tập thật tốt, nhưng ngài cũng mạnh hơn những người bên ngoài đó nhiều."
"Được rồi, mau trở lại xem nương ta tỉnh chưa, ở cùng với bà ấy, ta còn có việc ở đây."
Hoa Vụ đuổi Xuân Thiền đi, nấu thuốc xong rồi bưng vào phòng.
Sư Dư dựa vào đầu giường, thay quần áo cô đem đến, cả người trông sạch sẽ gọn gàng hơn không ít.
Hoa Vụ đưa thuốc cho hắn, Sư Dư rất phối hợp nhận lấy.
Thuốc vừa nấu xong rất nóng, hắn đặt trước người, không uống ngay.
"Hương Lục Thịnh Điển là gì?"
Sư Dư từ Phong Châu tới, đối với một vài chuyện của kinh thành, hắn cũng không quá rõ.
Hoa Vụ kéo ghế dựa lại ngồi xuống, "Mỗi ba năm, trong cung sẽ tổ chức Hương Lục Thịnh Điển một lần, chế hương sư và gia tộc đứng đầu bảng, sẽ cung cấp hương phẩm cho hoàng cung trong ba năm."
Hương Lục Thịnh Điển này giống như bảng xếp hạng hương phẩm ba năm một lần.
Hơn nữa là có được chứng nhận của hoàng cung.
Đại gia tộc đều là vì tranh đoạt vị trí đầu bảng, để hương phẩm nhà mình thành hương phẩm ngự dụng của hoàng cung.
Mỗi năm hoàng cung đều cần dùng hương phẩm, từ huân hương của Thánh Thượng đến phi tần, đến huân hương thông thường của các cung cùng với từ đường tế điện...... Những hương phẩm này, đều bao gồm trong đó.
Đây là một khoản lợi nhuận khá lớn.
Cùng với lợi ích khổng lồ mà sau khi trở thành hương phẩm ngự dụng mang đến.
Cho nên, mặc dù không phải đứng đầu bảng, xếp hạng ở những vị trí trước, dù có là chế hương sư hay gia tộc đứng đằng sau, đều sẽ đứng đầu trong ba năm tới.
Cho nên Hương Lục Thịnh Điển này, là một việc trọng đại của kinh thành.
"Ngươi cảm thấy hứng thú?"
Ánh mắt Sư Dư dừng trên nước thuốc đen tuyền, gợn sóng nhè nhẹ nổi lên, đánh tan khuôn mặt hắn trên mặt nước.
Hắn hỏi: "Báo danh thì cần gì?"
Hoa Vụ: "Chế hương sư tuổi từ mười lăm đến hai mươi tư, có thể tham gia vòng tuyển chọn đầu, nếu có thể thông qua tuyển chọn, sẽ tính là báo danh thành công."
Đại điển Hương Lục là để quan sát thực lực của thế hệ trẻ trong gia tộc.
Cho nên rất nhiều gia tộc mới nổi, sẽ hy vọng thông qua biện pháp này mà một bước thành danh.
"Người dự thi đa phần đều là chế hương sư có gia tộc, hậu trường, chế hương sư cá nhân hiếm khi lấy được thứ hạng đầu."
Bản thân chế hương sư đã có mánh khóe, đại gia tộc có lai lịch, có thể bỏ nhiều thời gian và tiền tài để bồi dưỡng.
Mà chế hương sư không có gia tộc thì rất khó đi xa, cho nên lúc báo danh, rất nhiều người ngay cả tuyển chọn lần đầu đều không qua được.
Đương nhiên, chuyện gì cũng có ngoại lệ.
Trong ghi chép của Hương Lục Thịnh Điển, cũng có một ít chế hương sư độc lập có thiên phú cực tốt.
Nếu dạng chế hương sư này được đứng đầu bảng, bởi vì không thể cung cấp lượng hương phẩm lớn cho hoàng cung, cho nên có thể hỏi Thánh Thượng ban ân khác.
Cái suất cung cấp hương phẩm này, nhường lại cho hạng hai.
"Khi nào bắt đầu?"
"Tin tức hiện giờ mới công bố, chắc phải một khoảng thời gian nữa." Để Hương Lục Thịnh Điển không có việc ngoài ý muốn xảy ra, thời gian đều được định vào tháng 9 đến tháng 1 năm sau.
Hiện tại là cuối tháng 7, còn một đoạn thời gian rất dài.
Sư Dư: "Ngươi không tham gia sao?"
Hoa Vụ lắc đầu, tỏ vẻ rằng mình không đi.
Lịch thi đấu của Hương Lục Thịnh Điển dài tận bốn tháng, cô điên rồi mới đi.
"Ta chỉ tự mày mò một chút, hoàn toàn không biết gì." Hoa Vụ nói đúng sự thật: "Hơn nữa cũng không chắc cha ta cho ta đi không, ta mới không đi đâu."
Đại gia tộc đều sẽ có suất tham dự, có thể không cần tham gia tuyển chọn nữa.
Lục Phạm không có khả năng dành suất cho cô.
Nếu cô tự đi báo danh, cũng không chắc là giấu được Lục Phạm, sẽ phải tăng ca thêm phiền phức.
Hoa Vụ tự hiểu năng lực của mình, cảm thấy cái này không cần thiết.
Trong danh sách của nữ chính, cũng không có chấp niệm trở thành đại sư chế hương.
Hoa Vụ nhìn chằm chằm Sư Dư, tò mò hỏi: "Ngươi muốn tham gia sao?"
Hắn hẳn là tham gia.
Dù sao về sau hắn sẽ trở thành chế hương sư ngự dụng trong cung.
Cái kịch bản này chủ yếu kể về câu chuyện tình yêu cưới trước yêu sau của nữ chính và nam chính, không có mấy nội dung về gây dựng sự nghiệp.
Lúc ấy nữ chính với nam chính có cốt truyện khác, hơn nữa từ sau khi nữ chính rời khỏi Lục gia, mới xem như chính thức bắt đầu học chế hương, bản lĩnh không tốt, cho nên cũng không tham gia.
Sư Dư không đáp mà hỏi lại: "Ngươi sẽ thả ta đi sao?"
"Ta cứu ngươi ra, cũng coi như có ơn cứu mạng đúng không."
Đôi môi tái nhợt của Sư Dư khẽ nhếch: "Vậy nên?"
Hắn biết ngay, nàng mang mình từ thạch thất ra, không đơn giản như vậy.
"Ngươi làm việc cho ta hai năm, thế nào?" Hoa Vụ vươn tay, "Yên tâm, ta với Lục Tử Trình không giống nhau, ta sẽ không hạn chế tự do của ngươi, ta sẽ cung cấp cho ngươi tất cả đồ vật mà ngươi yêu cầu , ta cũng sẽ không chiếm đoạt thành quả của ngươi, ta sẽ đối xử tốt với ngươi."
Bàn tay của tiểu cô nương áp lên ngực, giọng nói thành khẩn bảo đảm với hắn.
Thiên phú của vị đại BOSS này với nữ chính không phân cao thấp.
Cô cần gì phải để mình bị liên lụy chứ!
Việc có thể để cho người khác làm, thì mình không cần phải làm!