Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by Phong Tuyết Vô Ngân.

===

Ba ngày sau.

Tin tức Hoa Vụ giải nghệ vẫn ồn ào huyên náo trên mạng, ai cũng không đoán được, cô nói giải nghệ liền giải nghệ luôn......

Nhưng các fan lý trí kiểm tra lại mới phát hiện, kỳ thật chuyện này đã sớm được báo trước.

Nửa năm trước cô đã ngưng hầu hết các hoạt động, một năm trước cũng đã không nhận phát ngôn đại diện thương hiệu.

Cuối cùng vào đoàn phim đóng phim là vào năm ngoái.

Phim phát sóng trong năm nay, tất cả đều là hàng tồn lúc trước.

Các fan xem lại lịch trình xong, bắt đầu lần lượt phản kích với mấy cái gì mà vì yêu mà giải nghệ trên mạng.

Còn có không ít fan tỏ vẻ, cho dù cô không đóng phim nữa, bọn họ vẫn sẽ ủng hộ cô như cũ.

Dù sao phim mà công ty Vô Hạn sản xuất thực sự rất được hoan nghênh.

Sau đó Hoa Vụ vẫn tổ chức một cuộc họp báo chính thức, nhưng không mời bao nhiêu phóng viên, cơ bản đều là fan.

Xem như vì các fan này của nguyên chủ, vẽ lên một kết thúc có hậu.

......

......

"Giám đốc Tang, có một quý bà nói muốn gặp cô, nhưng không hẹn trước......"

Hoa Vụ ở văn phòng nhận được điện thoại từ quầy lễ tân.

"Ai vậy?"

"Bà ấy nói bà ấy là là mẹ ruột của Tống tiên sinh."

"......"

Mẹ của Tống Tẫn tìm cô làm gì?

Hoa Vụ bảo quầy lễ tân đưa người vào trước, cúp điện thoại rồi gửi cho Tống Tẫn một tin nhắn.

Tống Tẫn đáp lại rất nhanh.

[Tống Tẫn: Cho dù mẹ anh nói gì đi nữa, em cũng đừng nghe, chờ anh tới.]

Hoa Vụ còn chưa nhắn lại, lễ tân đã đưa người đến đây.

Mẹ Tống trang điểm rất long trọng, toàn thân trên dưới toàn là hàng hiệu, còn xách theo một cái túi mấy chục vạn trong tay, trên cổ tay là vòng tay ngọc thạch, trên cổ là vòng cổ đá quý......

Cái này nếu như bị cướp, là tổn thất một cái nhà nha.

Mẹ Tống bảo dưỡng rất tốt, nhìn qua nhiều lắm cũng chỉ 35, 36 tuổi.

Bà ta vào cửa liền bắt đầu đánh giá, mặt lộ vẻ ghét bỏ: "Đây là văn phòng của cô sao, cái này cũng quá nhỏ rồi?"

"......"

Xem ra là tới bới lông tìm vết

"Bác hôm nay không mời mà đến, là có chuyện gì sao?" Giọng điệu Hoa Vụ rất lễ phép, nhưng lời nói lại không lễ phép như thế.

Mẹ Tống xách túi, trực tiếp ngồi vào ghế sô pha nhỏ tiếp khách, kiêu căng ngẩng đầu.

"Được, tôi đây đi thẳng vào vấn đề luôn, cô với Tiểu Tẫn nhà chúng tôi không thích hợp."

Hoa Vụ: "Vâng, có vấn đề gì không ạ?"

Mẹ Tống nhíu mày, giống như ghét bỏ cô có chút lời này cũng không nghe hiểu.

"Cô xinh đẹp, nhưng Tiểu Tẫn nhà chúng tôi với cô không cùng một bậc, tôi nói như vậy, cô hiểu chưa?"

Mẹ Tống thật ra không ghét thân phận diễn viên của cô.

Chỉ cho rằng bối cảnh gia đình cô không tốt, có cha ruột ngồi tù, mọi người đều biết, cái này mà nói ra, còn không phải bị người ta cười nhạo sao?

Cho nên, Tống Tẫn tuyệt đối không thể ở bên cô.

"Hôm nay bác tới tìm tôi, Tống Tẫn có biết không?"

"......" Đương nhiên không biết, Tống Tẫn không cho phép bà ta nhúng tay vào chuyện của Tang Vũ, lúc trước còn rất khó chịu cãi nhau với bà ta.

Nhưng bà ta không thể nhìn con trai nhà mình sa đọa.

"Chỉ cần cô rời khỏi Tống Tẫn, bao nhiêu tiền, cô ra giá đi."

Mẹ Tống cảm thấy tuy rằng hiện tại cô có một công ty nhỏ, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có vậy, một số tiền đáng kể là có thể đuổi cô đi.

Lúc Mẹ Tống ly hôn với cha Tống, chia được không ít tài sản, hàng năm đều có tiền đầu tư hoàn vốn, cũng đủ cho bà ta tiêu xài tùy thích.

Cho nên mẹ Tống có thể lấy ra một khoản tiền không nhỏ.

Đương nhiên bà ta cũng cảm thấy, chỉ cần Hoa Vụ cầm tiền, vậy là cô chủ yếu hướng đến tiền.

Hoa Vụ không nghĩ tới, mình không được trải nghiệm cốt truyện ở chỗ Dương Thải Diệp, lại có thể trải nghiệm ở chỗ mẹ Tống.

Hoa Vụ nghiêm túc nghĩ nghĩ, "Bác có thể đưa ra bao nhiêu?"

Mẹ Tống trừng mắt, đáy lòng vui vẻ, bà ta biết mà......

Người phụ nữ này chính là thấy tiền là sáng mắt, sùng bái tiền bạc!!

Mẹ Tống cười lạnh một tiếng, vươn tay đeo nhẫn đá quý, "Năm trăm vạn."

"Năm trăm vạn......"

"Thế nào? Chê ít?"

"Là có hơi ít." Hoa Vụ nói: "Chỉ cần tôi muốn, số tiền này tôi đóng phim với nhận phát ngôn hoàn toàn có thể tự kiếm được."

Mẹ Tống: "......"

Hoa Vụ mỉm cười: "Mức giá mà bác đưa ra, không đả động được tôi. Nếu là năm ngàn vạn, tôi còn có thể suy nghĩ cân nhắc."

Mẹ Tống: "......"

Năm trăm vạn bà ta có thể nhẹ nhàng lấy ra, nhưng năm ngàn vạn kia có thể phải động tới bất động sản đi.

"Cô...... Đừng có mà công phu sư tử ngoạm*!!"

*Đồng nghĩa với được voi đòi tiên. Hoặc cũng có nghĩa là đưa ra giá cắt cổ

"Bác à, tôi chỉ thảo luận với bác giá trị xứng đáng của tôi." Giọng Hoa Vụ ôn hòa, trên mặt còn mang theo nụ cười chuẩn mực.

Mẹ Tống trừng mắt nhìn người đối diện, một lúc lâu sau cũng không nói được lời nào.

Lúc trước bà ta tới, đã xem qua không ít ảnh chụp của Tang Vũ, bà ta biết cô gái này rất xinh đẹp.

Nhưng lúc này mặt đối mặt với cô, Mẹ Tống mới phát giác, cô không chỉ có xinh đẹp, còn có ưu nhã tự tin mà người thường khó có thể sánh được.

......

......

Tống Tẫn chưa từng đến công ty Hoa Vụ, nhưng không ít người của công ty đều từng thấy hắn đưa đón Hoa Vụ.

Hắn lên lầu cũng không ai cản hắn, còn có người tri kỷ chỉ đường cho hắn.

Tống Tẫn đẩy cửa văn phòng Hoa Vụ ra, phát hiện trong văn phòng chỉ một mình Hoa Vụ.

Văn phòng sạch sẽ gọn gàng, Hoa Vụ ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc, nhìn qua cũng không giống như phải chịu xúc phạm gì.

"Mẹ anh đâu?"

"Đi rồi."

"Đi rồi?" Mẹ hắn dễ đuổi như vậy từ khi nào? "Em nói với bà ấy cái gì? Sao bà ấy đã đi rồi?"

"Đi quyên góp tiền."

"???"

Quyên góp tiền?

Vì sao lại đi quyên tiền?

Hoa Vụ thở dài: "Mẹ anh bảo em rời khỏi anh, em ra giá năm ngàn vạn, bà ấy do dự. Xem ra bà ấy vẫn không đủ yêu anh mà."

"......"

Lời này có phải có chỗ nào sai sai không?

Tống Tẫn vòng qua cái bàn, ấn ghế dựa, xoay người cô qua, đối diện với mình, "Em bán anh với giá năm ngàn vạn?"

"Dựa theo giá trị con người em, năm ngàn vạn có hơi thấp, nếu cha anh mà tới, em đây......"

"Tang Vũ." Ngữ khí Tống Tẫn trầm hơn vài phần.

Hoa Vụ ngước nhìn hắn, người đàn ông cúi đầu, đáy mắt đều là u ám đen nghịt.

Ánh mắt Hoa Vụ va vào trong vùng tối tăm, có một loại cảm giác nghẹt thở không thể giải thích được.

Cô duỗi tay ôm lấy cổ Tống Tẫn, kéo hắn về phía mình, hôn lấy đôi môi hơi lạnh của hắn.

Tống Tẫn một tay chống ghế dựa, xoa mặt cô, muốn hôn sâu hơn.

Nhưng Hoa Vụ lại buông hắn ra, ngăn lại động tác của hắn, "Tống Tẫn, anh có thể dừng mối quan hệ này bất kì lúc nào, nhưng em sẽ không, chỉ cần anh muốn, chúng ta có thể vẫn luôn duy trì quan hệ như vậy."

Nhịp tim của Tống Tẫn hơi gia tốc, nếu vẫn luôn duy trì mối quan hệ như vậy...... Đó chẳng phải là có thể vĩnh viễn ở bên nhau sao?

Yết hầu Tống Tẫn khẽ nhấp nhô, "Về sau em gặp được người mình thích thì làm sao bây giờ?"

Hoa Vụ lắc đầu, "Sẽ không."

"Anh muốn ký thêm thỏa thuận."

"......"

Ngón tay Tống Tẫn xoa mặt cô, trán chạm trán, chóp mũi chạm chóp mũi cô.

"Cho dù sau này em có người mình thích, cũng không thể rời khỏi anh, cho dù em chết, cũng phải chết bên người anh."

"...... Được."

Tống Tẫn viết một thỏa thuận ngay trong văn phòng của Hoa Vụ.

Hoa Vụ quét mắt nhìn nội dung một cái, nghĩ thầm thứ này cũng không có hiệu lực pháp lý nha......

Cô nhìn Tống Tẫn một cái, coi như...... Làm việc thiện mỗi ngày đi.

Hoa Vụ lấy bút ký tên mình lên.

Viết làm hai bản, mỗi người giữ một bản.

====

Lời beta: Xin lỗi vì sự chậm trễ này của ta huhu, vốn định đăng sớm hơn tặng quà 20/10 cho các khả ái nhưng không kịp ;-; Giờ mà có khả ái xem chắc cũng thuộc họ hàng gấu trúc rồi nhỉ  o(* ̄▽ ̄*)ブ  

Có hơi muộn nhưng mà chúc các khả ái 20/10 vui vẻ nha~ (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Giờ thì ngủ đi nào ( ̄o ̄) . z Z  Ngủ ngon~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play