Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
Beta by Phong Tuyết Vô Ngân.

====

Tống Tẫn bước vào nhà vệ sinh, ánh mắt đảo qua các gian phòng, dừng ở cửa một gian trong số đó.

Bên trong có người đang đạp cửa, tạo ra tiếng động không nhỏ.

Nghe thấy có người bước vào, tiếng động kia ngược lại nhỏ dần.

Tống Tẫn đứng bên bồn rửa tay, thong thả ung dung rửa tay, sửa sang lại quần áo, sau đó rời đi.

Lúc đi ra ngoài, hắn cầm thêm tấm biển 'đang sửa chữa' từ bên ngoài, vừa lúc chặn trước cửa.

......

......

Dương Thải Diệp nhận được tin nhắn của Hoa Vụ khi đang nói chuyện phiếm với người khác.

Tuy rằng cô không lưu số điện thoại của Hoa Vụ, nhưng cô biết dãy số này.

Lúc này cô ta gửi tin nhắn cho mình làm cái gì?

Dương Thải Diệp kết thúc cuộc nói chuyện, đi đến một bên mở tin nhắn.

【Cô Dương, mong cô quản cho kỹ người trong lòng cô, đừng quấy rầy tôi nữa. Sau này hắn còn dám lượn lờ trước mặt tôi, tôi sẽ lập tức chuẩn bị cho cô bất ngờ như lần trước, hy vọng cô Dương có thể trông chừng hắn.】

Dòng tin nhắn lạnh băng không cảm xúc, lại khiến Dương Thải Diệp đọc ra một loại cảm giác 'Vui lòng canh chừng chó của cô cẩn thận'.

Bàn tay cầm điện thoại của Dương Thải Diệp hơi dùng sức, gân xanh trên mu bàn tay dần dần hiện lên.

Cô ta tiếp tục lướt xuống, ngoại trừ dòng tin nhắn kia, còn có một cái video.

Video không có hình ảnh, nhưng lại có âm thanh.

Dương Thải Diệp điều chỉnh âm lượng xuống mức thấp, nghe rõ đoạn hội thoại trong video.

Nghe xong đoạn hội thoại, cho dù Dương Thải Diệp có thành kiến với Hoa Vụ, cũng không thể không thừa nhận, quả thật là Trần Sóc dây dưa với cô.

Trần Sóc......

Dương Thải Diệp bình tĩnh gọi điện thoại cho Trần Sóc.

Điện thoại được kết nối, nhưng không ai nghe máy.

Dương Thải Diệp tìm rất lâu, cuối cùng tìm được hắn ở trong toilet.

Thấy Trần Sóc bị trói vào bồn cầu bằng một mảnh vải không rõ trong phòng vệ sinh, đáy lòng Dương Thải Diệp đột nhiên dâng lên một chút phản cảm kì lạ.

Cô lại nhớ tới tin nhắn mà Hoa Vụ gửi.

Đột nhiên có loại cảm giác mình nhặt lại đồ cô ta đã vứt bỏ......

Dương Thải Diệp hít sâu một hơi, thả Trần Sóc ra trước.

"Sao anh lại bị trói ở chỗ này? Ai làm?"

Trần Sóc sắc mặt âm u, cũng không nói gì, đi tới bồn rửa tay.

Quần áo có hơi bẩn, Trần Sóc cởi áo khoác ra, cảm giác cả người không thoải mái lắm, "Anh về xe thay quần áo trước."

Dương Thải Diệp: "Em đi cùng anh nhé."

Trần Sóc cũng không từ chối, hai người đi sang phía ít người, xuống đến gara, gọi người lái xe tới.

......

......

Bên phía Hoa Vụ, dưới sự chỉ dẫn của Tống Tẫn, đã gặp được người bạn làm đạo diễn kia của hắn.

Vị đạo diễn này cũng họ Tống.

Đạo diễn Tống còn rất trẻ, nhưng đã có hai tác phẩm rất hot.

Bộ phim hiện tại trong tay hắn, cũng đã chuẩn bị từ rất lâu.

Hắn mời Hoa Vụ diễn nữ phụ, thậm chí còn nói cô rất hợp với vai diễn này, chỉ cần cô gật đầu, vai diễn này sẽ là của cô.

Ngay cả thử vai cũng lướt qua.

Hoa Vụ có hơi nghi ngờ, một bên cảm thấy đạo diễn Tống thật biết xem hàng, một bên lại thấy có chỗ nào kì quái.

Lúc cô nói chuyện với đạo diễn Tống, Tống Tẫn chỉ ngồi một bên, toàn bộ quá trình cũng không nói chen vào.

Giống như thật sự chỉ tiến cử cô.

"Tống Tẫn, Lâm Khai Dịch nói anh tới rồi, em tìm anh khắp nơi, hoá ra anh ở chỗ này......"

Lam Lộ Lộ cầm một ly champagne, dáng người yểu điệu bước tới.

Cô quay lại mới phát hiện Hoa Vụ và đạo diễn Tống, nụ cười trên mặt cứng lại.

Sao Tang Vũ này cũng ở đây......

Đáy lòng Lam Lộ Lộ tràn đầy sự không kiên nhẫn, nhưng trên mặt vẫn phải nở nụ cười.

"Tang Vũ và Tống đạo diễn cũng ở đây, xem ra là tôi làm phiền mọi người rồi."

"Không sao, chúng tôi nói chuyện xong rồi." Đạo diễn Tống nói: "Đã lâu không gặp, Lộ Lộ vẫn rất xinh đẹp."

Không ai là không thích được người khác khen xinh đẹp.

Nụ cười của Lam Lộ Lộ chân thành hơn nhiều: "Đạo diễn Tống cứ thích trêu chọc tôi. Đúng rồi, tôi nghe nói vai nữ chính của đạo diễn Tống vẫn chưa được quyết định......"

Đạo diễn Tống: "Hôm nay đừng nói chuyện công việc chứ? Lộ Lộ, muốn làm việc kết hợp với nghỉ ngơi sao."

Lam Lộ Lộ không biết trước đó bọn họ nói cái gì, nhưng đạo diễn Tống đã nói như vậy, cô tiếp tục nói thì cũng không ổn.

Lam Lộ Lộ trò chuyện với đạo diễn Tống vài câu, lại quay qua Tống Tẫn, "Tống Tẫn, chúng ta đi nhảy một điệu đi."

Tống Tẫn khéo léo từ chối: "Hôm trước...... Giúp Lâm Khai Dịch dắt chó đi dạo, lưng có hơi đau, ngại quá."

Lam Lộ Lộ kỳ quái: "Lâm tổng nuôi chó từ bao giờ? Không phải anh ấy sợ chó sao?"

Tống Tẫn cười cười một cách mơ hồ: "Có lẽ là muốn vượt qua nỗi sợ của bản thân."

Đại khái là Lâm Khai Dịch có thể làm được chuyện này, Lam Lộ Lộ cũng không nghi ngờ, lại quan tâm hỏi: "Vậy anh không sao chứ?"

"Không sao hết."

Lam Lộ Lộ có hơi thất vọng, nhưng cũng không thể ép buộc Tống Tẫn.

"Đúng rồi, còn chưa chúc mừng cô đâu đấy." Lam Lộ Lộ chuyển mục tiêu lên Hoa Vụ: "Bộ phim kia của cô rất hot."

"Tàm tạm thôi." Hoa Vụ khiêm tốn, "Vẫn kém hơn chị Lộ Lộ nhiều."

"Đó là do bộ phim của cô vốn ít, có thể có thành tích như vậy, thật sự không tồi." Lam Lộ Lộ nói: "Hơn nữa lần này các cô vừa quay vừa phát sóng rất thành công, lập nên thành tựu mới cho phim vừa quay vừa phát sóng rồi." 

Lam Lộ Lộ vẫn cứ nói chuyện với Hoa Vụ.

Cô ấy nhìn qua rất thân thiết, nhưng Hoa Vụ có thể cảm nhận được cô ấy không thích mình.

Không hổ là cường giả từng đoạt được giải ảnh hậu.

Cuối cùng có người gọi cô ấy, lúc này Lam Lộ Lộ mới rời đi.

Trước khi rời đi còn nói với Tống Tẫn là rảnh thì đi ra ngoài chơi, Tống Tẫn lại từ chối cô lần nữa, cũng không thấy Lam Lộ Lộ tức giận, giống như đã quen với tính cách của hắn.

Đạo diễn Tống cũng vừa rời đi lúc nãy, cho nên nơi này chỉ còn lại Hoa Vụ và Tống Tẫn.

"Chúc mừng cô đạt được thành tích xuất sắc." Tống Tẫn nâng ly, "Hy vọng tương lai của cô ngày càng thành công."

"Cảm ơn."

Ly rượu khẽ chạm, phát ra âm thanh rất nhỏ.

Hoa Vụ cảm thấy con người Tống Tẫn có hơi không đàng hoàng.

Chính là bạn cảm thấy chỗ này chỗ kia của hắn đều có gì đó bất thường, nhưng hắn lại hoàn toàn chưa từng làm bất cứ chuyện gì khác người, là một quý ông có phong độ, giữ khoảng cách cũng rất tốt.

"Cô Tang, tôi có chỗ nào không đúng sao?"

Tống Tẫn bị ánh mắt không e dè của Hoa Vụ nhìn chằm chằm, vẻ mặt hắn cũng không thay đổi bao nhiêu, lên tiếng dò hỏi một cách bình thường.

Hoa Vụ: "Anh lớn lên đẹp như vậy, không vào giới giải trí thì thật đáng tiếc."

"Tôi không thiếu tiền."

"......"

Nữ chính nghèo khổ phấn đấu bị cuộc sống dạy cho một bài học tàn nhẫn.

"Anh và ông chủ tôi, còn có Lam Lộ Lộ đều là bạn học...... Anh học chuyên ngành gì?"

Bọn họ trở thành bạn học như thế nào?

Nhìn bộ dạng này của Tống Tẫn, cũng không giống học chuyên ngành diễn xuất......

Tống Tẫn: "Bạn học cấp 3."

Hoa Vụ: "Ồ."

Hai người chưa nói được vài câu, điện thoại Hoa Vụ đã rung lên.

"Tôi đi nghe điện thoại."

Tống Tẫn khẽ gật đầu.

"Cô đang ở đây vậy?" Âm thanh của Mộng Mộng từ đầu bên kia điện thoại truyền đến, nghe hệt như đứa nhỏ đáng thương bị vứt bỏ.

"Chỗ hành lang trưng bày hoa."

"Tôi tới tìm cô, chờ tôi nha."

Hoa Vụ cúp máy, xoay người liền thấy Tống Tẫn trở về với một ly đồ uống trong tay.

"Con gái trong những dịp như này, đừng uống quá nhiều rượu."

Đáy lòng Hoa Vụ đột nhiên cảm thấy có hơi kỳ quái, cô nhíu nhíu mày, "Anh không hạ thuốc tôi chứ?"

Tống Tẫn sửng sốt, sau đó cười nhẹ một tiếng, "Cần tôi thử một ngụm trước không?"

"Cái này thì không cần."

Hoa Vụ nhận lấy đồ uống, Tống Tẫn rất tri kỷ mà lấy cái ly trong tay cô.

Mộng Mộng chạy từ bên kia tới, thấy Tống Tẫn, đồng tử cô hơi mở to, kìm nén sự phấn khích: "Tiểu Vũ, anh ấy là bạn cô hả?"

"Xin chào."

Hoa Vụ mới định nói không phải: "......"

____

—— Ngắm hoa trong sương ——

Ném chút vé tháng nha các tiểu khả ái ~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play