Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.
====
Hơn nữa ra ngoài làm việc sẽ có trợ cấp!!
Sao lại là cố gắng không được đền đáp?
Khúc Tây Viễn nghĩ đến một việc khác, hắn vẫy tay với Hoa Vụ, "Cô lại đây, tôi có vài chuyện muốn nói với cô."
Khúc Tây Viễn đưa Hoa Vụ đến chỗ xung quanh không có ai.
Xác định bốn phía không có người, Khúc Tây Viễn cũng không lòng vòng, trực tiếp đi thẳng vào vấn để, "Lúc tôi ở tổng bộ, tra được một ít tư liệu về khu vực dị hóa tự nhiên."
"Ồ?" Hoa Vụ lập tức phấn chấn lại: "Nói nghe một chút đi."
Tổng bộ không phải là không nghiên cứu về khu vực dị hóa tự nhiên, mà toàn bộ đều là thông tin tuyệt mật, ở cấp bậc này của bọn họ căn bản không thể tiếp xúc đến.
Trong danh sách ghi chép những sự việc bất thường, trước 'Án xe buýt', còn có một việc tương tự.
Nhưng không phải xuất hiện trên mặt đất, mà là ở trên trời.
Trong trạm không gian, sau khi hai phi hành gia ra khỏi khoang, trực tiếp mất liên lạc.
Bọn họ không nhìn thấy tung tích hai người kia, liên lạc cũng không được.
Tận đến ba ngày sau, hai phi hành gia kia xuất hiện trở lại, ở ngay vị trí ban đầu mà hai người đó mất tích.
Nhưng...... Bọn họ đã chết.
Rất nhanh sau đó, bọn họ liền phát hiện bên ngoài trạm vũ trụ, có một cánh cửa.
"Cửa?"
"Đúng vậy."
Ban đầu cánh cửa kia lặng lẽ đứng ở đó, bởi vì khoảng cách hơi xa, không ai dám đến kiểm tra.
Mà lúc ấy, bọn họ đã không thể liên lạc với mặt đất nữa.
Cuối cùng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bọn họ quyết định cho nổ tung cánh cửa đó.
Cánh cửa bị nổ tung, mảnh vỡ rơi xuống khắp nơi, hình thành nên khu vực dị hóa tự nhiên.
"Có hơn phân nửa cánh cửa ở bên phía tổng bộ, mấy năm nay bọn họ vẫn luôn thu hồi mảnh vỡ của cánh cửa."
Hoa Vụ: "Vì sao chúng ta chưa bao giờ tìm thấy mảnh vỡ nào ở hiện trường?"
''Mỗi lần chúng ta phát hiện vấn đề, đều là người đã bị ô nhiễm rồi, nguồn ô nhiễm đã sớm rời khỏi khu vực dị hóa......"
Chờ bọn họ điều tra được kha khá về khu vực dị hóa tự nhiên xong, đoán chừng những người phía trên cũng nhận được tin, đi trước bọn họ một bước, lấy mảnh vỡ đi.
Cánh cửa đó hẳn là đạo cụ quan trọng để kết nối thế giới của quái vật với thế giới này của bọn họ.
"Quái vật xuất hiện, chắc chắn là do cánh cửa đó, vì sao bọn họ lại không hủy diệt nó hoàn toàn? Chắc chắn bọn họ có kế hoạch gì đó có hại cho người dân......"
Khúc Tây Viễn: "Tổng bộ hiểu rõ cánh cửa đó hơn chúng ta, bọn họ không phá hủy, đương nhiên là có lý do, cô đừng đoán mò."
Nhỡ đâu sau khi phá hủy cánh cửa kia, lại nối liền thế giới bọn họ với quái vật thì sao?
"Vậy thì tại sao họ phải lén lút?"
"Loại việc này, đương nhiên càng ít người biết càng tốt." Khúc Tây Viễn có thể lý giải cách làm của tổng bộ.
Người biết càng nhiều, khả năng rò rỉ thông tin càng cao.
Trên thế giới này có nhiều người có quyền lực như vậy.
Ai có thể bảo đảm được mọi người đều đồng lòng chứ?
Hoa Vụ với Khúc Tây Viễn có cách nghĩ khác nhau, nói chuyện không hợp.
Hoa Vụ vuốt cằm suy tư, muốn tiêu diệt quái vật hoàn toàn, vậy thì phải phá cửa......
Nhưng mà cửa ở tổng bộ......
Vậy chẳng phải là phải đi trộm cửa à?
Hoa Vụ nghĩ đến đây, ngay lập tức cảm thấy đầu sắp nổ đến nơi.
Hoa Vụ cảm thấy con đường phía trước tăm tối, ánh mắt quét tới Khúc Tây Viễn, bóng đèn trên đầu bật sáng, đột nhiên cười rộ lên.
Nam nữ chính liên thủ, còn có thể không giải cứu được thế giới sao!
Khúc Tây Viễn cảnh giác: "Cô cười cái gì?" Còn cười xấu xa như vậy.
Hai mắt Hoa Vụ tỏa sáng: "Đội trưởng, tôi nghĩ anh có thể làm anh hùng đó."
"......"
"???"
Lại phát điên cái gì đây?
Vài phút sau, Khúc Tây Viễn mặt không cảm xúc từ chối lời mời lập đội với Hoa Vụ.
Chuyện hắn đi điều tra khu vực dị hóa tự nhiên, là do cô xúi giục.
Bây giờ cô lại còn muốn đi trộm cửa!!
Cô điên rồi sao?
"Chỉ khi phá hủy cánh cửa kia, thế giới của chúng ta mới có thể trở lại bình thường, đội trưởng anh đừng đi, anh nghe tôi nói này......"
"Đội trưởng, anh suy xét cân nhắc đi......"
......
......
Đúng sáu giờ tối.
Buổi họp báo của chính phủ chính thức bắt đầu.
Các kênh truyền hình lớn, các nền tảng trực tuyến đều phát sóng trực tiếp cùng một lúc.
Phía chính phủ giải thích cho người dân vì sao quái vật lại tồn tại, và giới thiệu bộ phận chuyên giải quyết quái vật mà bọn họ có.
Sau đó là trấn an dân chúng, đừng quá lo lắng, tin tưởng phía chính phủ.
Sau khi buổi họp báo kéo dài hơn nửa tiếng kết thúc, được cắt nối biên tập thành một đoạn video ngắn dài hai phút, bắt đầu lan truyền trên mạng.
Đêm đó, điện thoại của các bệnh viện lớn và phòng khám tâm lý đều bị dội bom.
Chỉ cần không có cảm xúc tiêu cực, thì quái vật không thể ô nhiễm bọn họ.
Những người vui vẻ thì có một giấc ngủ ngon, nhưng những người tâm trạng u sầu thì không tài nào ngủ được.
Có lo âu, thì đương nhiên cũng có kỳ vọng.
Vài ngày sau đó thì có hơi hỗn loạn, thậm chí còn xuất hiện không ít rắc rối.
Có điều khắp nơi đều làm tốt công tác chuẩn bị, có đủ loại biện pháp giải quyết, xem ra phía trên đã chuẩn bị sẵn phương án ứng phó từ lâu.
Tháng đầu tiên, trên mạng có các loại phát ngôn về ngày tận thế, một vài video về quái vật đã được lan truyền rộng rãi trên mạng, đôi khi bùng nổ vài cuộc xung đột.
Tháng thứ hai, số người tự tử tăng mạnh, nhiệt độ trên mạng vẫn chưa giảm xuống, nhiều trò bịp về quái vật bắt đầu lan rộng.
Tháng thứ ba, mọi người dường như đã quen, người đi làm thì vẫn đi làm, người đi học cũng chạy không thoát, tất cả mọi người đều hiểu rằng không thể bởi vì quái vật, mà ngừng sống.
Tháng thứ tư, phía chính phủ bất ngờ chiêu mộ nhân tài bên ngoài.
Trải qua thời gian mấy tháng giao thời, bọn họ đã có thể đảm bảo rằng công nghệ làm cho con người có được năng lực đã ổn định
Nhưng không phải ai cũng có thể, không chỉ không thể có cảm xúc tiêu cực, còn phải có tinh thần lực mạnh mẽ, đạt tới giá trị phù hợp nhất định
Người của Cục quản lý có hạn, vì vậy bây giờ bọn họ phải tuyển người bên ngoài.
Sau khi tin tức này xuất hiện, đã có không ít người đến đăng ký.
Có thể giống như những quái vật kia, có được năng lực siêu ngầu, có ai là không muốn đâu?
Nhưng mà trong một vạn người, có thể lấy được một người cũng đã không tồi.
Mọi người khi đi vui vẻ, khi về thất vọng.
......
......
Phía Cục quản lý sẽ không tham gia vào các cuộc bạo loạn của người bình thường, bọn họ chỉ phụ trách giải quyết quái vật.
Nhưng từ sau khi chính phủ công khai ra, bọn họ nhận được không ít tin giả.
Để sàng lọc những tin tức này, có đôi khi phải mất không ít thời gian.
Chỉ có bên phía đội một, có một máy kiểm tra hình người, căn bản không cần phải lo sẽ lãng phí thời gian.
Ban đầu Khúc Tây Viễn còn phải suy nghĩ nói làm sao để thuyết phục cô.
Ai ngờ cô nghe xong, đồng ý rất sảng khoái.
Còn nói cái gì mà, tất cả mọi người đều là người một nhà, giúp bọn họ cũng là giúp chính mình.
Khúc Tây Viễn với Diệp Ly Đình đều tỏ vẻ hoài nghi.
Để cho cô làm nhiều hơn một phút đồng hồ, cô còn có thể tính phí tăng ca.
Giúp đội khác, thì phải giúp đỡ không công......
Cô có lòng tốt vậy sao?
Nhưng mấy ngày tiếp theo, Hoa Vụ cứ gọi là đến.
Khúc Tây Viễn với Diệp Ly Đình liền hơi tự bế*, nghi là Hoa Vụ nhằm vào bọn họ, xa lánh bọn họ.
*buồn, dỗi, không muốn nói chuyện, trường hợp khác có thể hiểu là tự kỷ.
Đối với người khác thì giúp đỡ không công, đối với đồng đội thì đánh hết sức!
Khúc Tây Viễn còn phải đề phòng Hoa Vụ đi trộm cửa.
Nhưng sau một thời gian, Khúc Tây Viễn phát hiện cô chỉ là vui được giúp người, cũng không có ý định lên kế hoạch đi trộm cửa.
Mà Khúc Tây Viễn không biết, lúc này Hoa Vụ đã lấy được sơ đồ mặt cắt của tổng bộ.
Ngón tay Sở Ngộ lướt trên máy tính bảng, "Sao cô lấy được cái này vậy?"
"Đương nhiên là dựa vào người nhà."
Sở Ngộ: "......"