Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Phong Tuyết Vô Ngân.
Beta by DMP.

====

Trụ sở chính.

Khúc Tây Viễn ra khỏi tòa nhà, vừa nhận lại điện thoại di động của mình, còn chưa kịp mở ra, đã nhìn thấy Diệp Ly Đình.

"Sao anh lại ở đây?"

"Xảy ra chuyện rồi." Diệp Ly Đình ý bảo anh ta lên xe trước, "Mười ngày trước, có người tung ra tin tức liên quan đến quái vật lên mạng......"

Lúc đầu chỉ là vài tin tức nhỏ, bọn họ phát hiện xong liền áp xuống ngay.

Nhưng rất nhanh đối phương liền đưa ra càng nhiều tin tức, làm trên mạng nghị luận sôi nổi, bọn họ muốn áp xuống cũng không được nữa.

Vốn là bởi vì quái vật xuất hiện thường xuyên, nạn nhân liên lụy và người biết chuyện càng ngày càng nhiều, sớm muộn gì cũng không giấu được.

Nhưng họ không ngờ rằng, lại nhanh như vậy.

Ngay sau khi vụ việc bùng nổ, người dân đã nhanh chóng bắt đầu đăng tải đủ loại tin tức trên mạng.

Dân chúng vừa tò mò vừa sợ hãi chuyện này, mỗi ngày đều có vô số người gọi đến đường dây nóng của chính phủ hỏi thăm, muốn phía chính phủ đưa ra một đáp án rõ ràng.

Không chỉ có áp lực từ dân chúng, mà còn từ quái vật.

"Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, chúng ta đã nhận được ba báo cáo, đều đã thành khu vực dị hóa phạm vi cực lớn, nguy hại rất lớn, chúng ta không có đủ nhân lực, căn bản không xử lý hết được."

Trước kia phong tỏa tin tức, dân chúng bình thường không biết chuyện.

Rất nhiều nơi xảy ra chuyện kỳ quái, đều tưởng là quỷ quái quấy phá.

Bây giờ mọi người đều biết, trong thế giới của bọn họ có tồn tại quái vật, những tin tức này thoáng cái bùng nổ

Ở nơi bọn họ không biết, rốt cuộc còn có bao nhiêu khu vực dị hóa, có bao nhiêu người đã bị ô nhiễm.

Khúc Tây Viễn không trở về Cục quản lý, mà trực tiếp cùng Diệp Ly Đình đến địa điểm xảy ra tai nạn gần nhất.

Trên đường, Khúc Tây Viễn lật xem bình luận trên mạng.

Tất cả các chủ đề nóng của nhà đài đều có liên quan đến quái vật.

Khúc Tây Viễn còn nhìn thấy một tiêu đề ở trên cùng, nói là chính phủ sẽ chính thức công bố tin tức liên quan đến quái vật lúc sáu giờ tối nay.

Nếu đã không ngăn được, vậy thì chỉ có thể cho dân chúng biết sự thật.

......

......

Ngoại ô thành phố Ngân Đồng, Trường Kỹ thuật Vinh Quang.

Trường này đã bị đóng cửa vào nửa năm trước vì hoạt động kém.

Nhưng ngay trước và sau kỳ nghỉ hè, một số học sinh và phụ huynh lần lượt nhận được thông tin từ trường này.

Đứa trẻ có thành tích không tốt, đương nhiên phải tìm lối thoát khác.

Trường Vinh Quang đăng những thông tin này, có thể điền thông tin đăng ký trực tuyến trên mạng.

Trang web chính thức của trường Vinh Quang vẫn chưa đóng cửa, cho nên học sinh và phụ huynh vẫn có thể tìm thấy trường này, nhìn thấy quy mô và hoàn cảnh của trường.

Thấy môi trường học đường cũng không tệ, học phí cũng không đắt, một số đánh giá trước đây cũng coi như có thể.

Một số người đã điền thông tin trực tuyến.

Có người thật sự muốn tìm một trường học, có người lại là tự nhiên nổi hứng, tùy tiện điền vào.

Có một số người tìm được trường tốt hơn trong kỳ nghỉ hè, số khác không có ý định học nữa.

Nhiều người trong số họ đã quên mình từng điền thông tin của trường.

Nhưng......

Khi ngày khai giảng đến, những học sinh không đến trường đúng giờ để nhập học, tất cả đều có biểu hiện không khỏe, liên tục la hét rằng họ muốn đi học.

Đưa đến bệnh viện kiểm tra, cơ thể lại không có vấn đề gì.

Khi họ vào trường, triệu chứng này sẽ biến mất.

Nhưng sau khi vào trường, học sinh hóa thân thành máy học, ngoài việc học ra, cũng chỉ còn học.

Học sinh nghịch ngợm gây rối trước kia, không nghịch ngợm gây rối nữa.

Học sinh trước kia không thích học, cũng yêu học tập.

Mặc kệ các phụ huynh làm thế nào, cũng không thể đưa con họ ra khỏi trường.

Ngay cả khi đưa ra khỏi trường bằng các biện pháp mạnh, học sinh sẽ sớm xuất hiện các triệu chứng bệnh tật, cha mẹ chỉ có thể gửi chúng trở lại, sau đó trơ mắt nhìn họ học bất kể ngày lẫn đêm.

"Chỉ nhắm vào học sinh?"

"Đúng vậy, vài phụ huynh cũng đã vào trường, nhưng không có gì xảy ra."

Khúc Tây Viễn đến bên ngoài trường học, bốn phía đều bị giăng dây, các hộ gia đình gần trường đã được sơ tán.

"Đúng rồi đội trưởng, tôi quên hỏi, năng lực của anh là gì vậy?"

Khúc Tây Viễn vung tay lên, cửa xe đang mở, 'rầm' một tiếng đóng lại.

Diệp Ly Đình sửng sốt một chút, "Là niệm lực* à?"

*telekinesis ~ tạo tác động vật lý bằng ý nghĩ.

Năng lực này đã xuất hiện trên người những con quái vật mà họ từng xử lý trước đây.

Khúc Tây Viễn gật đầu, "Chỉ là bây giờ tôi cũng vừa mới nắm giữ được, còn chưa thuần thục lắm......"

Diệp Ly Đình: "Vậy cũng tốt hơn, trước đây chúng ta đều phải dựa vào vũ khí để đánh với quái vật."

"Ầm ——"

Nhưng vào lúc này, một tòa nhà dạy học đột nhiên sụp đổ bên trong khuôn viên trường.

Khúc Tây Viễn và Diệp Ly Đình hai mắt nhìn nhau.

Diệp Ly Đình tóm lấy một người bên cạnh: "Ai ở bên trong?"

"Kỷ Sương, cô ấy ở trong đó."

"......"

Cô ấy im lặng làm máy kiểm tra không tốt sao?

Diệp Ly Đình cảm thấy lúc mình đi, những lời dặn dò đều vô ích.

......

......

Khúc Tây Viễn đi qua đống đổ nát, cuối cùng cũng vào đến khu vực chưa sụp đổ.

Anh ta nghe thấy tiếng đánh nhau, đến gần đó.

Keng —-

Ầm ——

Leng keng —

Tất cả các loại âm thanh làm mặt đất cũng rung chuyển.

Khúc Tây viễn đi qua góc đường, bóng đen từ bên trong văng ra, nếu không phải hắn 'lóe' nhanh, đã bị đập trúng.

Hoa Vụ chạy ra khỏi đó, thấy anh ta đột nhiên nhảy về phía sau một mét, "Ô, đây không phải là đội trưởng của chúng ta sao."

Khúc Tây Viễn: "......"

Khúc Tây Viễn nhìn thứ đang nằm trên đất, trông giống như một con dấu hình người.

Con quái vật vặn vẹo trên mặt đất, muốn đứng dậy.

"Đội trưởng, nhanh lên! Giữ nó lại!" Hoa Vụ lập tức lên tiếng.

Khúc Tây Viễn: "......"

......

......

Năm phút sau.

Khúc Tây Viễn cảm thấy, đội ngũ của bọn họ, thật ra không cần cải tạo cũng được.

Riêng sức chiến đấu này của Kỷ Sương, đã là có một không hai.

Chỉ là một cô gái nhỏ, sao lại bạo lực như vậy.

"Đừng giẫm lên mấy cái dấu trên mặt đất......" Hoa Vụ hét lên với những người đang dọn dẹp.

Quái vật in rất nhiều dấu trên mặt đất, không cẩn thận sẽ đạp trúng.

Nếu không được Hoa Vụ nhắc nhở, họ chắc chắn sẽ giẫm phải.

Quái vật con dấu là hiệu trưởng của trường, ông ta vất vả tạo dựng ngôi trường, nhưng cuối cùng lại bị đóng cửa.

Ông ta không cam lòng......

Ngay cả sau khi trường đóng cửa, ông ta cũng vẫn luôn tìm cách khác.

Sau đó, cũng không biết đã bị lây nhiễm ở đâu.

Ông ta không muốn trường học đóng cửa, vì vậy ông ta đã gửi rất nhiều tin nhắn trực tuyến.

Miễn là học sinh điền thông tin, tên là thật và hợp lệ, ông ta in ra, đóng dấu, học sinh phải đến để thực hiện nghĩa vụ đi học.

Đây cũng là một hiệu trưởng quan tâm học sinh.

Hoa Vụ phiền muộn nhìn con quái vật được chuyển đi.

Nếu Khúc Tây Viễn không đột nhiên chạy vào, cô đã chiếm thứ này làm của riêng rồi.

Cầm đi làm tài liệu cho Sở Ngộ, nói không chừng sẽ có phát minh vô cùng......

Khúc Tây Viễn đang bàn luận về vụ việc với Diệp Ly Đình, phát hiện Hoa Vụ thỉnh thoảng liếc mắt nhìn hắn một cái, uống một ngụm nước, sau đó tiếp tục nhìn hắn, tiếp tục uống nước......

Ánh mắt kia vừa u sầu vừa nặng nề.

Giống như mình đã làm điều gì có lỗi với cô vậy.

Khúc Tây Viễn nhíu mày: "Cô nhìn tôi như vậy làm gì?"

Hoa Vụ quay đầu nhìn trời, "Cố gắng không được đền đáp, làm cuộc sống vốn không đầy đủ càng thêm tồi tệ."

"???"

Cái gì gọi là cố gắng không được đền đáp?

Bọn họ có bắt cô đấu tay đôi với quái vật đâu!!

====

Team có thêm editor mới - Phong Tuyết Vô Ngân. Mọi người cùng nhiệt liệt chào mừng lao động chính tương lai của team nha :))))
_DMP_

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play