Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Umei.
Beta by DMP.

====

Thứ Hai.

Hoa Vụ mang trang bị của mình đến Cục quản lý hiện tượng bất thường báo cáo, mấy ngày nay Khúc Tây Viễn dẫn người đi xử lý cục diện rối rắm mà Vạn Học Lâm để lại, bận đến vắt chân lên cổ.

Lúc Hoa Vụ rời đi, không ai để ý đến cô, cuối cùng Diệp Ly Đình đưa cho cô một ít tư liệu, bảo cô đọc hết trong khoảng thời gian này.

Về phần Thu Nhã Nguyệt, Hoa Vụ đã hỏi thăm, tạm thời bị cách chức, phỏng chừng sẽ không thấy cô ta trong một hai tuần tới.

Hoa Vụ ngồi trong văn phòng bật điều hòa, uống trà xem chuyện xưa...... À, không phải, xem tư liệu, nhàn nhã giống như cụ ông về hưu.

Hai người Khúc Tây Viễn và Diệp Ly Đình bận đến mức thời gian ngủ cũng phải rút ngắn.

"Kỷ Sương, đội trưởng gọi cô."

Hoa Vụ ngẩng đầu khỏi đống tư liệu: "Có việc gì à?"

Đối phương nhún vai, tỏ vẻ không biết.

Hoa Vụ thở dài, buông đồ trong tay xuống, nắm tay cổ vũ mình cố lên, "Rốt cuộc cũng đến lúc ta phát huy tác dụng rồi!"

"???"

Hoa Vụ xách bình giữ nhiệt trên bàn lên, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang ra khỏi văn phòng.

Vài giây sau, cô lại thò nửa người vào cửa hỏi: "Ở đâu thế?"

"...... Phòng giám sát thứ ba."

Hoa Vụ làm dấu OK, chắp hai tay sau lưng đi đến phòng giám sát thứ ba.

Phòng giám sát thứ ba.

Phòng giám sát tương tự như phòng thẩm vấn của nhà nước, có một gian phòng được ngăn cách bằng tấm kính ở bên trong, bọn họ có thể đứng ở đây và nhìn thấy bên trong.

Hoa Vụ gõ cửa đi vào.

Khúc Tây Viễn khoanh tay đứng trước kính, cau mày.

Nhưng căn phòng bên cạnh không hề có một bóng người.

Diệp Ly Đình vẫy tay với cô: "Kỷ Sương, lại đây."

"Đội phó Diệp, có việc gì cần tôi hỗ trợ vậy?" Hoa Vụ lấy ra thái độ làm việc chuyên nghiệp.

Diệp Ly Đình: "Chúng tôi đã xác định được tất cả những khách hàng từng mua râu bạch tuộc từ ông chủ Dương, bây giờ để cô đến xem xem, những ai đã bị ô nhiễm."

Ô nhiễm nghiêm trọng có thể kiểm tra đo lường được bằng bằng các dụng cụ

Nhưng mới vừa bị ô nhiễm, bọn họ không thể kiểm tra đo lường, cho nên sau khi Khúc Tây Viễn biết năng lực của Hoa Vụ, mới quyết tâm tuyển cô vào vào như vậy.

Hôm nay coi như là một bài kiểm tra đánh giá đầu vào của cô.

"Ồ."

Hoa Vụ ôm bình giữ nhiệt đi qua.

Diệp Ly Đình bảo phòng bên cạnh bắt đầu thả người.

Nhóm đầu tiên tiến vào có năm người.

"Có không?"

Hoa Vụ lắc đầu.

"Có kính ngăn cách, có thể ảnh hưởng đến năng lực của cô không?"

"Sẽ không."

Diệp Ly Đình gật đầu, bắt đầu gạch lên mẫu đơn trên tay, sau đó đưa nhóm người thứ hai vào.

Từ sau khi ông chủ Dương bán râu bạch tuộc, chuyện làm ăn khá phát đạt.

Nhưng Hoa Vụ nhìn lại, cũng chỉ có ba người có dấu vết ô nhiễm rất nhỏ, một người ô nhiễm vừa.

Tỷ lệ ô nhiễm này quả thực không cao......

Xem ra bọn quái vật còn chưa bắt đầu cố gắng đâu.

Diệp Ly Đình cảm thán tốc độ của Hoa Vụ, so với bọn họ tra từng bước từng bước, không biết nhanh hơn bao nhiêu lần.

......

......

Bài kiểm tra đầu vào của Hoa Vụ xem như đã được thông qua một cách hoàn hảo, thẻ nhân viên chính thức của cô cũng đã được cấp, đồng thời còn có thêm một ít thiết bị.

Có điện thoại định chế, máy tính bảng, máy ghi âm...... Còn có các loại văn phòng phẩm khác như sổ ghi chú.

Hoa Vụ lục tung cái hộp lên, "Không có súng sao?"

Cô thấy trong Cục quản lý có không ít người đều được trang bị vũ khí!

Xa lánh cô phải không?!!

"Cô mới vừa bắt đầu làm việc, không cấp súng." Vũ khí của Cục quản lí hiện tượng bất thường là đặc chế, chuyên dùng để đối phó quái vật, nhưng cũng có lực sát thương đối với con người.

Các thành viên khác trải qua một năm huấn luyện mới bắt đầu công việc, sau khi nhận việc ra ngoài mới được dùng súng.

Nhưng cô nửa đường gia nhập, vì an toàn, Diệp Ly Đình và Khúc Tây Viễn đều nhất trí với nhau, không cho cô dùng vũ khí.

Diệp Ly Đình tiếp tục nói: "Hơn nữa cô là con gái, sẽ không thường xuyên ra ngoài làm việc......"

Hoa Vụ đập bàn, không phục: "Con gái thì làm sao? Khinh thường con gái có phải không!"

Con gái có thể chống nửa bầu trời đấy!

"......"

Diệp Ly Đình ra hiệu bảo cô bình tĩnh, giải thích: "Năng lực của cô không cần phải ra ngoài làm việc, chúng tôi sẽ bảo vệ cô."

Diệp Ly Đình lảm nhảm một đống.

Kết luận cuối cùng chính là, không cho dùng vũ khí.

"Ai bảo vệ ai còn chưa biết đâu." Hoa Vụ nhặt trang bị thất bại, thở phì phò ngồi lại, cầm bình giữ nhiệt uống hai ngụm lớn.

Các nữ chính khác nhắm mắt cũng có thể nhặt được trang bị.

Dựa vào cái gì mà phân biệt đối xử với cô!

Đáng giận!

Hoa Vụ mở tư liệu trên bàn ra, Diệp Ly Đình đứng bên cạnh không đi, cô quay đầu, căng khuôn mặt nhỏ, "Đội phó Diệp còn có việc?"

Diệp Ly Đình: "......"

"Nghe nói cô vẫn luôn xem tư liệu......"

Cô không chỉ có xem tư liệu liên quan của Cục quản lý, còn xem một số án lệ có thể mượn đọc được.

Không có nhân viên nào kiên nhẫn đọc mấy cái này như cô.

"Tìm hiểu mọi khía cạnh của công việc này không phải chuyện tôi nên làm sao?" Hoa Vụ hừ nhẹ một tiếng, "Làm nghề nào yêu nghề đó, tôi là một nhân viên chuyên nghiệp."

"......"

......

......

Hai tuần sau.

Thu Nhã Nguyệt trở về làm việc.

Hoa Vụ gặp cô ta ở cửa, trưng ra gương mặt tươi cười chào hỏi: "Chào buổi sáng nha."

Khuôn mặt Thu Nhã Nguyệt vặn vẹo trong chớp mắt, bây giờ cô ta rất chắc chắn, thế giới này, chắc chắn không phải thế giới ban đầu kia của cô ta.

"Tôi đã nói với bọn họ là không truy cứu trách nhiệm của cô, tại sao cô vẫn bị đình chỉ tới tận hai tuần chứ?"

Hoa Vụ bước lên vài bước, đứng đối diện cô ta, thở dài:

"Tôi đã nói cô bị xa lánh rồi, cô còn không tin."

Nhắc tới cái này, trong lòng Thu Nhã Nguyệt đầy lửa giận.

Nhưng nơi này là cổng Cục quản lý, cô ta không thể trực tiếp phát hỏa với Hoa Vụ.

Thu Nhã Nguyệt đè lửa giận lại, làm lơ cô, bước thẳng vào trong.

Hoa Vụ nói với theo ở đằng sau: "Không sao, chúng ta đều là con gái, tôi sẽ chiếu cố cô thật tốt."

"???"

Có phải Kỷ Sương của thế giới này có bệnh không?

Thu Nhã Nguyệt bước nhanh hơn.

"Kỷ Sương, cô đứng ở đây làm gì vậy?" Đồng nghiệp Tân Vĩ vội chạy lên cầu thang.

"Nghĩ ngợi......"

Căn bản Tân Vĩ không nghe cô nói, "Đừng nghĩ nữa, nhanh lên, đội trưởng đang gọi đi họp kìa."

"Đi họp?"

"Cô lại không thấy thông báo sao?" Tân Vĩ than thở: "Phát điện thoại không phải để trang trí đâu mà!"

Hoa Vụ vừa bước vào trong, vừa lấy điện thoại ra, lướt đến thông báo mới nhất.

Hoa Vụ và Tân Vĩ là người cuối cùng đến phòng họp.

Khúc Tây Viễn lạnh căm căm liếc Hoa Vụ một cái: "Ngày nào cô đi làm cũng canh giờ chuẩn nhỉ."

Không nhiều không ít hơn một giây nào.

Đồng hồ bấm giờ cũng chưa chuẩn bằng cô.

Hoa Vụ chớp mắt: "Tôi cũng đâu đến trễ, làm sớm cũng không trả cho tôi nhiều hơn đồng nào."

Làm phần nào thu hoạch phần đấy.

Nữ chính nên dũng cảm nói không với chuyện như làm không công!

Hoa Vụ đương nhiên nói: "Lại nói không phải anh Vĩ đến cùng tôi sao? Tại sao nói mỗi tôi? Có phải các anh......"

Diệp Ly Đình liền sợ cô lại nhảy ra cái gì mà xa lánh, bắt nạt chốn công sở, chèn ép lòng nhiệt tình với công việc của phái nữ, vội vàng ngắt lời cô:

"Được rồi được rồi, mau ngồi xuống."

Khúc Tây Viễn cũng hơi cạn lời, hắn mới chỉ nói một câu như vậy, cô có thể phản bác mười câu.

Khúc Tây Viễn đứng dậy, dùng điều khiển từ xa mở máy chiếu đằng sau.

"Hai tuần trước, có mấy học sinh hẹn nhau đi chơi ở nông thôn mới, lúc sau thì mất liên lạc...... Sau khi phụ huynh báo cảnh sát, cảnh sát vào nông thôn điều tra, cũng mất liên lạc."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play