Tác giả: Mặc Linh.
Edit by DMP.

====

Phòng họp.

Đám người Khúc Tây Viễn tiến hành sắp xếp lại những manh mối bọn họ đang có, kế hoạch những điều cần làm tiếp theo.

Ngay lúc Khúc Tây Viễn định cho tan họp, có người gõ cửa bước vào, sắc mặt gấp gáp, "Đội trưởng Khúc, trên mạng có một cái video đang được chia sẻ với tốc độ chóng mặt."

"Video gì?"

Người nọ liền vào thẳng phòng họp, chiếu video lên màn hình lớn.

"Đối phương không ghi thêm bất kỳ từ khóa nào có liên quan đến sự việc hôm đó, ban đầu chỉ bị người ta xem là một video có thêm kỹ xảo điện ảnh......"

"Nhưng rất nhanh đã có người bình luận ở dưới, nhắc tới chuyện Vạn Học Lâm nhảy lầu ......"

"Còn có vài bên truyền thông, cũng đã đưa tin."

Chờ đến lúc bọn họ phát hiện, video này đã bị tuyên truyền khắp nơi.

Bọn họ cấm video trên mạng trước, nhưng có rất nhiều người đã tải xuống lưu lại, lưu truyền bằng nhiều cách khác nhau.

Khúc Tây Viễn nhìn chằm chằm hình ảnh phát đi phát lại trên màn hình.

Máy tính đang phát video, rõ ràng là máy tính của Cục quản lý, là có người quay lén......

Khúc Tây Viễn bình tĩnh hỏi: "Ban đầu là ai đăng lên?"

"Tài khoản này."

Trên màn hình chuyển tới trang chủ của một tài khoản.

"Tên thật đã chứng thực của tài khoản này là Kỷ Sương......"

Ánh mắt Khúc Tây Viễn đọng lại, "Anh nói ai?"

"Kỷ Sương."

......

......

Hoa Vụ điền xong tư liệu, còn phải ký tên vào đủ loại văn kiện, còn vài nội dung nữa, bởi vì nhân viên tan tầm, cho nên cần ngày mai lại đến làm tiếp.

Thu Nhã Nguyệt đưa cho cô một tờ giấy thông hành tạm thời, mặt vô cảm mà nói: "Mấy ngày nữa làm xong thẻ thông hành, lại tới đổi."

"À."

Hoa Vụ cầm giấy thông hành ra cửa, ngẩng đầu liền thấy Diệp Ly Đình vội vã chạy tới.

Diệp Ly Đình dừng lại cách cô mấy mét, hơi hơi gật đầu: "Kỷ tiểu thư, cô lại đây với tôi một lát."

Hoa Vụ nhướng mày, ánh sáng trong mắt lưu chuyển, đã đoán được đại khái xảy ra chuyện gì.

"Được."

Hoa Vụ bị đưa vào phòng họp, bên trong chỉ có một mình Khúc Tây Viễn.

Hai tay Khúc Tây Viễn đan vào nhau đặt trên mặt bàn, khuôn mặt lạnh lùng tối tăm, sâu trong đôi mắt như có ý lạnh đang xao động.

Hoa Vụ tiến vào, Khúc Tây Viễn thoáng ngước mắt liếc nhìn cô một cái, ánh mắt kia lạnh lùng đến nỗi không có bất kì cảm xúc gì.

Hoa Vụ lại không có cảm giác gì, hoàn toàn coi bản thân là một thành viên trong đội, "Đội trưởng tìm tôi có việc?"

"Cô Kỷ, tài khoản này là của cô?"

Hoa Vụ nhìn theo tầm mắt của Khúc Tây Viễn, thấy trang chủ tài khoản mạng xã hội của nguyên chủ trên màn hình lớn.

"Đúng vậy." Hoa Vụ nói giọng bình tĩnh, "Có vấn đề gì sao? Gia nhập tổ chức rồi, tài khoản để xã giao cũng phải qua thẩm tra?"

Màn hình lớn chuyển một chút, bắt đầu phát video.

"Video này là do cô quay lén, đăng lên?"

Biểu cảm của Hoa Vụ tức khắc nghiêm túc lên: "Tôi đã ký hợp đồng bảo mật, sao có thể tùy tiện làm trái quy định."

"Không phải cô đăng?"

Giọng Hoa Vụ rất lớn: "Đương nhiên không phải."

Khúc Tây Viễn không nhìn ra được chút chột dạ nào từ trên mặt Hoa Vụ.

Nhưng bọn họ đã tra rồi, tài khoản này chưa từng bị thiết bị khác đăng nhập vào, ip cũng không có bất cứ chỗ nào bất thường.

Cô có hiềm nghi lớn nhất.

Giọng Hoa Vụ thay đổi, khóe môi hơi giương lên: "Nhưng tôi biết là ai làm."

Khúc Tây Viễn nhíu mày: "Cô biết?"

Hoa Vụ hơi nâng cằm, "Cái điện thoại kia đã bị cô đồng nghiệp tên Thu Nhã Nguyệt kia thu đi trước khi tôi lên xe rồi, lúc sau tôi vẫn luôn ở phòng, bị các anh hỏi chuyện. Sau đó khi được trả đồ lại, tôi đã đi ngay, hơn nữa là anh Diệp tự đưa tôi ra ngoài, tất cả đều chứng minh, tôi không có thời gian đi quay lén."

Khúc Tây Viễn: "Cô biết là ai làm?"

"Thu Nhã Nguyệt đó." Hoa Vụ nói thẳng ra: "Sau khi tôi lấy điện thoại về chưa từng đụng vào, nếu cô ta làm việc sơ ý, các anh hẳn là có thể lấy được vân tay trên đó."

"Cô Kỷ, cô có biết bản thân đang nói gì không?" Giọng Khúc Tây Viễn lạnh đi: "Sao Thu Nhã Nguyệt phải hãm hại cô?"

Diệp Ly Đình cũng nói: "Cô Kỷ, Nhã Nguyệt là một cô gái khá dễ gần, cô ấy hẳn là sẽ không làm ra chuyện như vậy."

"Sao tôi biết được, anh hỏi cô ta đi." Hoa Vụ buông tay: "Tôi chỉ cung cấp người có hiềm nghi cho các anh tham khảo, cụ thể có phải hay không, tất nhiên là các anh phải tự đi tra, sau đó trả lại trong sạch cho tôi."

Hoa Vụ ngừng một lát, giọng hơi cao: "Bây giờ tôi cũng là đồng nghiệp của các anh đó!!"

"Không thể bởi vì tôi mới gia nhập mà xa lánh tôi!"

Khúc Tây Viễn: "......"

Diệp Ly Đình: "......"

Ai xa lánh cô?

Mấy ngày trước Thu Nhã Nguyệt với cô vẫn là người xa lạ, sao phải làm loại chuyện này?

Cái này không hề hợp với logic bình thường.

Nhưng vào lúc này, điện thoại Diệp Ly Đình rung lên, hắn nhìn thoáng qua, sau đó cúi người nói nhỏ mấy câu bên tai Khúc Tây Viễn.

"Chiếu lên màn hình lớn."

Ngày đó trong phòng chỗ Hoa Vụ đợi có camera, suốt quá trình cô đúng là chưa từng rời khỏi.

Nhưng sau đó cô đi toilet, sau đó nữa lại đi về một hướng khác...... Vừa lúc là hướng căn phòng bị quay lén trong video.

Sau khi trở về, trong tay cô có thêm một cái túi vật chứng.

"Cục quản lý chúng ta nghèo rồi sao?" Hoa Vụ xem băng theo dõi xong, không khỏi sinh ra vài phần lo lắng cho công việc của bản thân.

"???"

Bây giờ bọn họ đang nói gì?

Là lúc để quan tâm Cục quản lý nghèo hay không sao?

Hoa Vụ chậc một tiếng, "Camera vậy mà lại không bao quát tất cả mọi nơi."

"......" Bên đó vốn là có camera, mấy ngày hôm trước bắt được một con quái vật nửa dị hóa, lúc đánh nhau, đánh hỏng luôn cả camera.

Phía hậu cần không biết đang làm gì, vẫn luôn không sửa.

Khúc Tây Viễn không quậy với Hoa Vụ, "Sau khi cô tới toilet, sao lại đi về hướng đó?"

"Thay quần áo đó." Hoa Vụ nói: "Tôi muốn tìm người để mượn một bộ quần áo sạch sẽ, sau đó liền gặp Thu Nhã Nguyệt, cô ta bảo tôi qua bên đó...... Đây là địa bàn của mấy người, khách nghe theo chủ, tôi cũng đâu thể nói tôi muốn thay ở đâu thì thay chứ?"

Hoa Vụ nói có sách mách có chứng.

Lúc ấy vốn là một người khác đưa cô đi lấy quần áo.

Kết quả Thu Nhã Nguyệt đột nhiên xuất hiện, nói cô ta đến dẫn cô đi.

"May là từ nhỏ tôi đã nhát gan, rất sợ hoàn cảnh xa lạ, cho nên sau khi Thu Nhã Nguyệt rời khỏi, tôi thấy có một chị gái đi ngang qua, nhờ cô ấy vào với tôi."

Diệp Ly Đình: "???" Lúc trước là ai nói mình gan lớn?

Hoa Vụ nói tên chị gái kia cho bọn họ.

Diệp Ly Đình đi ra ngoài xác nhận, sau khi trở về thì gật gật đầu với Khúc Tây Viễn.

Lúc thay quần áo, đúng là Kỷ Sương với cô ấy luôn ở cùng nhau.

Dựa theo cách nói của Hoa Vụ, cô là bị Thu Nhã Nguyệt đưa tới, lúc thay quần áo lại có người ở cùng.

Cô không có thời gian đi quay lén.

Hơn nữa cô cũng không có động cơ gây án.

Chuyện này cũng không thể mang lại lợi ích gì cho cô.

Ngược lại còn chọc một đống phiền toái.

"À đúng rồi, túi vật chứng kia cũng là Thu Nhã Nguyệt đưa cho tôi, tôi không biết có đúng trình tự hay không. Dù sao cô ta đưa tôi thì tôi nhận thôi, sau khi lấy túi vật chứng thì tôi đi về, sau đó phó đội Diệp lại đi vào."

Sau khi bài trừ hiềm nghi của Hoa Vụ, trở lại trên người Thu Nhã Nguyệt.

Sao cô ta lại muốn làm vậy?

Thu Nhã Nguyệt cũng không phải người mới gì, trước kia đôi khi sẽ có vài vấn đề nhỏ, nhưng trong khoảng thời gian này biểu hiện rất khá.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play