Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Umei.

Beta by DMP.

====

"La Vô Thời?"

Độ Hàn còn tưởng rằng cô sẽ nói ra yêu cầu gì quá đáng, kết quả chỉ là hỏi thăm tung tích La Vô Thời?

"Anh nói cho tôi biết anh ta ở đâu, tôi nói cho anh biết em trai anh ở đâu." Hoa Vụ lắc điện thoại: "Giao dịch rất công bằng."

"Tại sao cô lại muốn biết anh ta ở đâu?" Người này Ổ Đinh rất để ý, bảo vệ hắn ta rất chặt.

"Đây không phải vấn đề anh nên hỏi."

Độ Hàn biết La Vô Thời, nhưng hắn thật sự không biết La Vô Thời ở đâu.

"Tôi không biết anh ta ở đâu."

"Với thân phận giờ đây của anh, hẳn là sẽ rất dễ để tìm ra anh ta từ chỗ của Ổ Đinh."

"Tôi chỉ là một vệ sĩ của Ổ Đinh, không phải chuyện gì ông ta cũng nói cho tôi."

Hoa Vụ nắm tay cổ vũ hắn: "Tôi tin tưởng anh."

Độ Hàn hít sâu một hơi, nói: "Tôi muốn xác nhận em trai tôi vẫn an toàn."

"Cậu ta rất an toàn."

Trong nháy mắt, ánh mắt Độ Hàn trở nên lạnh lẽo, hắn bắt lấy cổ tay Hoa Vụ, "Có phải thằng bé ở trong tay cô không?"

Hoa Vụ liếc hắn một cái, không phủ nhận.

Độ Hàn đưa ra yêu cầu: "Tôi muốn nói chuyện với nó."

"Tìm được chỗ ở của La Vô Thời, tôi có thể đưa anh đi gặp cậu ta. Tôi đảm bảo với anh, cậu ta vẫn ổn."

"Nó vẫn ổn?" Độ Hàn chỉ vào ảnh chụp trong điện thoại của cô, đây mà nói là ổn sao?

Trên người thằng bé nhiều vết thương như vậy......

Trông thảm như vậy.

"Độ tiên sinh, hẳn là anh rõ ràng, mấy đứa trẻ bị bán đi có kết cục thảm thế nào. Em trai anh rất may mắn, cậu ta rất ổn." Hoa Vụ mỉm cười rút tay về: "Nếu anh không tin, tôi đây cũng không còn cách nào."

"Tôi sẽ tìm được chỗ La Vô Thời ở, cô phải cam đoan em trai tôi an toàn, nếu không tôi sẽ giết cô."

Hoa Vụ xoa cổ tay có hơi đỏ, "Chờ tin tốt của anh."

Độ Hàn nhìn Hoa Vụ lên xe rời đi, tận đến khi xe khuất bóng, hắn mới thu hồi tầm mắt.

Gió trên bờ sông hình như lớn hơn rồi.

......

......

Độ Hàn cân nhắc qua, nếu nói vài câu tiêu cực trước mặt Ổ Đinh, có lẽ Ổ Đinh sẽ bắt cô lại.

Nhưng......

Hắn đã theo dõi Hoa Vụ, chỗ cô đang ở, không có bóng dáng em trai hắn.

Cho nên ngay cả khi cô bị bắt đi, cũng không chắc có thể hỏi ra Độ Bách ở chỗ nào.

Cho nên Độ Hàn không nói gì, lúc báo cáo, chỉ nói là cô không có gì khác thường.

Sau một tuần, Ổ Đinh lại gọi Hoa Vụ lên lần nữa.

Độ Hàn không biết bọn họ nói chuyện gì, nhưng đích thân Ổ Đinh đưa cô ra cửa, hai người có vẻ trò chuyện với nhau rất vui.

"Độ Hàn, tiễn cô ấy ra ngoài."

Độ Hàn đáp lại một tiếng, đưa Hoa Vụ đến cổng lớn.

Hoa Vụ nhìn phía sau một cái, không có người nào khác đi theo, "Độ tiên sinh, có tiến triển gì không?"

Cả khuôn mặt Độ Hàn đều ẩn trong bóng tối dưới mũ áo, giọng nói trầm thấp lạnh lùng, "Có tiến triển tôi sẽ nói cho cô."

Hoa Vụ lờ đi thái độ của Độ Hàn, cười nói: "Hy vọng khi tôi chiến thắng trở về, sẽ có tin tốt nha."

"???"

Chiến thắng trở về?

Cô muốn làm gì?

Rất nhanh Độ Hàn đã biết Hoa Vụ muốn làm gì, cô muốn thay Ổ Đinh thanh lý môn hộ.

Ổ Đinh từ lâu đã nhìn một số người không vừa mắt, ngày thường ngầm gây rối thì không sao.

Nhưng bọn họ càng ngày càng quá đáng, bắt đầu tính kế muốn thủ tiêu ông ta, vậy nên ông ta không thể chịu đựng những người này nữa.

Mặt ngoài Ổ Đinh bắt đầu trọng dụng Hoa Vụ mới gia nhập, là một người phụ nữ, những người kia hiển nhiên bắt đầu ngồi không yên.

Độ Hàn cho rằng Hoa Vụ có dã tâm, muốn nhân cơ hội để giành được quyền lợi lớn hơn nữa.

Nhưng hắn phát hiện, cô không hề có hứng thú với quyền lợi, địa bàn của những người kia.

Cô hứng thú với...... Giết chết bọn họ.

Mặc dù bề ngoài, càng giống như là sau khi những người đó phát hiện kế hoạch của Ổ Đinh, chó cùng rứt giậu.

Nhưng Độ Hàn cảm thấy...... Chỗ này khẳng định có bút tích của cô, không biết cô đang làm gì sau lưng.

Làm những người đó cảm thấy cô là một mối đe dọa cực lớn, nhất định phải diệt trừ cô.

Cô liền có lý do chính đáng đánh lại.

Lúc Hoa Vụ lo làm chuyện này, Độ Hàn cũng không nhàn rỗi.

Hắn biết mỗi tháng Ổ Đinh sẽ có vài ngày có hành trình bí mật, chỉ có ma cũ bên người ông ta mới biết ông ta đi đâu.

Lén lút đi theo không khả thi lắm, hắn chỉ có thể nghĩ cách khác.

......

......

Sau khi Hoa Vụ sấm rền gió cuốn giải quyết hết những tai họa trong lòng Ổ Đinh, Ổ Đinh không biết là thật sự nhìn trúng năng lực của cô, hay là muốn lợi dụng cô, tóm lại đồng ý đề nghị 'hợp tác' của Hoa Vụ.

"Cô đang làm gì vậy? Hở ra là mất liên lạc, mỗi này tôi đều lo rằng cô đã chết, cô biết không?"

Khách sạn nhỏ, ông chủ Tần vỗ bàn gào lên với Hoa Vụ.

Hoa Vụ: "Thăng chức tăng lương nha."

Thăng...... Thăng cái quỷ!!

Cô còn làm đến rất hăng hái phải không?

Ông chủ Tần hít sâu một hơi, giữ bình tĩnh: "Cô nói thật cho tôi biết, cô làm phản rồi phải không?"

Những chuyện bây giờ cô làm đã lên tới danh sách đỏ của hệ thống quản lý.

Hoa Vụ trợn tròn mắt: "Tôi mà làm phản, các chú có thể có nhiều đơn hàng lớn như vậy?"

Chỉ cần không quá liên quan đến cô, cô đều lấy tin tức, rồi nghĩ cách truyền cho bọn họ.

Cho bọn họ hoàn thành KPI, kết quả bây giờ lại hoài nghi chính nghĩa của cô.

Đây là chuyện mà con người có thể làm sao?

Ông chủ Tần nghẹn lại: "Giờ cô làm như vậy, rất nguy hiểm. Mặc kệ là Ổ Đinh hay Khuyển Nha phát hiện cô là gián điệp hai mang, thì cô cũng chết chắc."

Cô lợi dụng tin tức của cả hai bên.

Hôm nay để bên Khuyển Nha tới cướp của Ổ Đinh.

Ngày mai để người của Ổ Đinh đi cướp phía Khuyển Nha.

Hàng hóa hai bên giống như không thiệt hại bao nhiêu, nhưng trong tình huống xảy ra giao tranh, bọn họ thiệt hại không ít người

Thi thoảng cô còn tiết lộ ra tin tức, để hắn gọi người đi ăn hôi, bắt một hai tên sếp nhỏ gì đó.

Hai bên vốn là đối thủ một mất một còn, đánh đánh giết giết rất bình thường.

Tạm thời còn chưa nghi ngờ gì.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Hoa Vụ: "Vậy đừng làm bọn họ phát hiện là được rồi."

Ông chủ Tần: "Sự việc kỳ quái như vậy, bọn họ sẽ sớm nghi ngờ thôi."

Hoa Vụ: "Vậy nên phải hoàn thành nhiệm vụ trước khi bọn họ nghi ngờ."

Ông chủ Tần cảnh giác: "Cô muốn làm gì?"

Hoa Vụ nhếch môi cười, giọng nói nhẹ nhàng: "Tôi lên kế hoạch sắp xếp cho bọn họ một buổi gặp mặt thân tình, hoàn thành tâm nguyện của bọn họ."

Ông chủ Tần: "???"

Tâm nguyện của bọn họ là cái gì?

"Chờ tin của tôi."

Hoa Vụ ném xuống những lời này, cũng chưa nói cô định sắp xếp thế nào, trực tiếp rời đi.

Ông chủ Tần: "......"

Tôi là cấp trên của cô, hay cô là cấp trên của tôi?

Tại sao hắn lại phải uất ức như vậy?

......

......

Khách sạn.

Độ Hàn tìm phòng 2508, ấn chuông cửa, chưa tới 10 giây, cửa đã được mở ra từ bên trong.

Người bên trong kéo cửa ra một chút, ý bảo hắn tiến vào.

Độ Hàn phát hiện Hoa Vụ mới vừa tắm rửa xong, tóc còn hơi ướt, váy ngủ hai dây ôm lấy thân hình yêu kiều, vừa thoải mái vừa gợi cảm.

Ánh mắt Độ Hàn dừng trên người cô hai giây, sau đó lại dời đi chỗ khác.

Hoa Vụ: "Sao lại đột nhiên liên hệ với tôi?"

Độ Hàn hỏi lại cô: "Sao cô lại ở đây?"

"Tới đây xử lý chút việc."

"Sếp bảo anh đến?"

"Ừm."

"Chuyện của cô xong xuôi rồi?"

"Gần như." Hoa Vụ rót cho hắn một cốc nước: "Ngày mai tôi sẽ về. Vậy anh tìm tôi có chuyện gì?"

"Tôi tìm được tung tích của La Vô Thời."

====

Hôm nay 2 chương, có chút trục trặc (thương lượng đổi tên thành team hêh) nên đăng hơi muộn một chút.

Để tránh bị các web lậu sao chép tại thì bây giờ mình đang tìm hiểu bên wordpress, NẾU wordpress ổn thì CÓ THỂ sau này sẽ up chương trên đấy, vẫn up trên wattpad nhưng sẽ theo kiểu khác và có thể chậm hơn, lúc đó mình sẽ thông báo cho mọi người sau. Nếu được thì mọi người lên wordpress ủng hộ bọn mình nhé.

10 giờ tối mai bạo chương ~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play