Mộc Thị biết rõ ràng ngọn ngành, cũng không biết nên nói là cô xui xẻo, hay là nên nói là cô đen đủi.
"Được rồi, mau trở về với tôi, một đống việc."
Hoa Vụ chỉ vào mấy người trên mặt đất, "Mấy người này thì sao? Anh không giúp tôi dạy dỗ bọn họ một chút sao?"
"......"
Tự cô không biết dạy dỗ sao?
Mấy thôn dân ở khu vực hẻo lánh này, đối với Mộc Thị mà nói hoàn toàn không quan trọng.
So với Hoa Vụ hữu ích hơn, đương nhiên hắn chọn ra mặt cho cô.
......
......
Mộc Thị đưa Hoa Vụ và Độ Hàn đi, Độ Hàn muốn chạy về bên Ổ Đinh, cho nên không ở lại lâu.
Hoa Vụ vẫy tay với hắn ở đằng sau: "Tôi nghe ngóng được tin tức sẽ nói cho anh."
Độ Hàn khẽ gật đầu, lên xe rời đi.
Mộc Thị: "Tin tức gì?"
"Chuyện em trai cậu ta."
"Cô thực sự có tin tức à?"
Hoa Vụ cười thần bí, không trả lời hắn lời này: "Tình hình hai ngày nay thế nào?"
"Lô hàng kia bị bọn cớm chặn lại, Hỏa Bưu bị bắt."
Hoa Vụ đã sớm biết kế hoạch này, nhưng lúc này đành phải giả bộ: "Đây không phải chuyện tốt sao?"
"Tổn thất một lô hàng lớn như vậy, chuyện tốt à?" Cô đâu cần đi đối mặt với cơn thịnh nộ của Ổ Đinh.
Nhưng còn hắn thì sao?
Hai ngày qua hắn ngủ không được ngon.
"Xử lý một tên phụ tá đắc lực của đối thủ một mất một còn, vậy còn không phải chuyện tốt?" Hoa Vụ nhìn về phía Mộc Thị: "Hôm nay chúng ta xử lý cánh tay trái, ngày mai chính là cánh tay phải, anh nói xem cách lúc đầu rơi còn xa sao?"
"......"
Hoa Vụ mặc sức tưởng tượng về một tương lai tươi sáng, phấn chấn trở về chỗ ở của mình.
Tiểu Bách ở trên ban công thấy cô về, lập tức xuống lầu: "Tôi còn tưởng chị lại xảy ra chuyện gì rồi cơ."
"Yên tâm, chị đây mạng lớn, chị chính là con gái ruột của ông trời."
"......"
Tại sao ông trời lại có một đứa con gái phản nghịch như chị chứ.
Hoa Vụ bảo Tiểu Bách ở bên ngoài trông coi kỹ, cô về phòng gọi điện thoại cho Quan ca, chỉ huy hắn nhân cơ hội thu lại toàn bộ địa bàn phía Hỏa Bưu.
Hai tuần sau.
Hoa Vụ nhận được thông báo của Mộc Thị, nói cho cô rằng Ổ Đinh có một bữa tiệc, bảo cô đi cùng.
Phản ứng đầu tiên của Hoa Vụ chính là: "Hồng Môn Yến sao? Hay là chuyện lần trước, tìm người cõng nồi*...... Anh đẩy tôi ra à?"
*đổ vỏ, chết thay, chịu trách nhiệm thay.
Ánh mắt nghi ngờ kia, trắng trợn dừng trên người Mộc Thị.
Khóe miệng Mộc Thị không khỏi giật giật, "Vụ kia đã xong rồi."
Nếu thật sự muốn tìm người cõng nồi, hai tuần trước cô đã bị gọi đi rồi.
"Ồ......" Hoa Vụ cân nhắc, "Hay là thấy được năng lực của tôi, nên thăng chức cho tôi?"
Mộc Thị cũng bội phục Hoa Vụ.
Những việc bây giờ họ đang làm, việc nào không phải việc trái pháp luật.
Cô còn mỗi ngày nghĩ xem làm thế nào để thăng chức......
"Tôi không biết, chỉ là sếp gọi cô đi. Cô đi là sẽ biết có chuyện gì."
Hoa Vụ vỗ vũ khí trong tay, "Có thể mang súng không?"
"...... Không thể."
"Vậy thì tôi bất an lắm."
Mộc Thị: "......"
Mộc Thị lười nói nhảm với cô, bảo cô đi chuẩn bị quần áo phù hợp, đến lúc đó sẽ có xe tới đón.
Chẳng mấy chốc đã đến Hồng Môn Yến...... Không phải, ngày tổ chức tiệc.
"Đến rồi cô đừng có mà phát điên, khiêm tốn chút, người hôm nay không ít đâu." Trước khi Mộc Thị xuống xe, lại dặn dò Hoa Vụ đôi câu.
Hoa Vụ giơ tay ok, tỏ vẻ mình đã biết.
Hoa Vụ đi theo Mộc Thị vào, ở ngoài hành lang thấy Độ Hàn tựa vào một bên.
Hắn lại đổi về trang phục kia, không ăn nhập với vệ sĩ mặc âu phục giày da, đeo kính râm bên cạnh.
Độ Hàn ngẩng đầu nhìn qua đây một cái.
Tầm mắt hai người chạm nhau trong không trung, rồi ăn ý tách ra, ai cũng không chào hỏi đối phương.
"Mời đem thiết bị điện tử cùng các vật dụng khác gửi lại đây."
Vệ sĩ ở cửa ý bảo khay bên cạnh.
Hoa Vụ ném điện thoại vào, cô không mang vũ khí, dù sao cũng không được mang vào.
Các loại dụng cụ kiểm tra bọn họ một hồi, sau khi trải qua kiểm tra nghiêm ngặt hơn cả đi gặp nguyên thủ quốc gia, cuối cùng mới cho bọn họ đi vào.
Sảnh tiệc rộng lớn, người không tính là nhiều.
Hoa Vụ biết những người này, dù sao mỗi người đều là đại nhân vật trong danh sách cần đặc biệt chú ý mà ông chủ Tần cho cô xem.
Đây nếu là một lưới bắt gọn, công đức của cô phải tăng gấp mấy lần nhỉ......
Đáng tiếc, đây chỉ là một bữa tiệc bình thường.
Bắt được cũng vô dụng.
Nếu có thể nghĩ cách, giết hết bọn họ ở chỗ này...... Tập đoàn Ổ Đinh cũng sẽ đại loạn.
Cảnh kia chắc cũng rất thú vị.
Đáng tiếc...... Hôm nay cô không chuẩn bị.
Hoa Vụ nhìn xung quanh, chỗ nào cũng có vệ sĩ, người nào cũng không ngừng giám sát những người trong sảnh.
Hoa Vụ là một người phụ nữ, lúc xuất hiện liền khiến cho mọi người chú ý.
Bữa tiệc hôm nay, rõ ràng là bữa tiệc nội bộ, người tới đều là nhân vật có máu mặt trong tập đoàn Ổ Đinh.
Mọi người hiển nhiên cũng không quá bỡ ngỡ với Hoa Vụ, cho dù chưa thấy qua, cũng đã nghe qua, có thể đoán ra cô là ai.
"Tại sao cô ta cũng tới?"
"Xem ra, sếp cho rằng cô ta có thể gia nhập chúng ta."
"Cô ta là đàn bà......"
"Đàn bà thì sao, ông nhìn Mộc Thị mà xem, bây giờ gần như ngang hàng với tôi với ông, còn không phải dựa vào cô ta à, đừng xem thường người đàn bà này, dã tâm lớn đấy."
"Chuyện nửa tháng trước, không phải đã làm hỏng rồi sao?"
"Tôi đoán chừng việc này không liên quan nhiều lắm đến bọn họ, bằng không sao hôm nay bọn họ có thể xuất hiện ở đây?"
"Bây giờ đúng là thời của những người trẻ tuổi nhỉ, chúng ta già thật rồi."
"Nhưng trước kia cô ta là người phía Khuyển Nha, thật sự có thể tin sao?"
Trong lúc những người này bàn tán sôi nổi, những người cuối cùng cũng đã đến.
Ổ Đinh từ ngoài cửa tiến vào, tiếng cười đến trước: "Đã lâu không tụ họp sôi nổi như vậy, mọi người đừng đứng, ngồi đi, hôm nay ăn một bữa cơm, không cần nghiêm túc như vậy đâu."
Sau khi Ổ Đinh ngồi xuống, những người còn lại tự tìm chỗ ngồi ngồi xuống.
Hoa Vụ tới cùng Mộc Thị, đương nhiên ngồi cạnh Mộc Thị.
Cô quét quanh một vòng, nhưng vẫn không nhìn thấy La Vô Thời.
Tiểu tử này...... Cầm tinh con rùa à?
Đi đâu cũng không nhìn thấy.
"Mấy năm nay mọi người đều bận rộn, hiếm khi được tụ tập cùng nhau." So với Khuyển Nha, Ổ Đinh trẻ hơn chút, nói chuyện cũng thẳng thắn, "Trước tiên chúng ta cùng uống một ly."
Sếp đã nói như vậy, những người khác nào dám nói không uống.
"Hôm nay chúng ta có một quý cô, có thể uống rượu không đây? Nếu không thì cho người mang đồ uống vào." Có người đột nhiên nói một câu.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía giống cái duy nhất có mặt.
Bao gồm cả Ổ Đinh cũng nhìn sang, trên mặt còn có ba phần tươi cười, không rõ là có ý gì.
Hoa Vụ liếc người nói chuyện nọ một cái, cười nói: "Ngài nói đùa, không uống được rượu thì lăn lộn trong ngành này thế nào."
"Có thể uống thì tốt, bằng không liền biến thành mọi người chúng tôi bắt nạt một cô gái nhỏ như cô, thật xấu hổ."
Hoa Vụ: "......"
Lúc mấy người bắt nạt cô gái nhỏ có biết xấu hổ đâu.
"Vậy chúng ta uống một ly trước."
Chờ mọi người uống xong lại ngồi xuống, bên cạnh Hoa Vụ có một người đàn ông, chuyển chủ đề lên người cô.
"Hôm nay chắc mọi người đều gặp cô Nguyên lần đầu tiên, nhiều người ngồi đây đều là bậc chú bác, có phải cô Nguyên nên tự giới thiệu với từng người một không?"
Từng người một...... Tự giới thiệu.
Lời bóng gió này quá rõ ràng.
Cho dù Hoa Vụ có đần độn cũng có thể nghe ra.
Hoa Vụ nhìn về phía Ổ Đinh một cái, ông ta không nói chuyện cũng không tỏ vẻ gì, chỉ cười nhìn mọi người.
Rõ ràng đây là ông ta ngầm đồng ý.
Ra oai phủ đầu đây......
Chậc.
Làm công quả nhiên rất phiền toái.
Vẫn là đánh người dễ hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT