Anh Quan vốn còn đang nghĩ, phải lập kế hoạch thật cẩn thận.
Ai ngờ Hoa Vụ quay lại chỗ của cô rồi lấy một xấp tài liệu tới, trực tiếp đặt ở trước mặt hắn.
Anh Quan: "......"
Anh Quan lật lên, bên trong có một ít tư liệu của vị khách kia, tuy rằng không phải cực kỳ chi tiết, nhưng cũng đầy đủ hơn nhiều so với tin tức hắn lấy từ bên Khuyển Gia.
Bên dưới còn có một bản kế hoạch —— kế hoạch bồi dưỡng kiêu hùng*.
*Kiêu hùng: kẻ ngang ngược có dã tâm hoặc là nhân vật trí dũng kiệt xuất.
"???"
Anh Quan chỉ vào bản kế hoạch, yên lặng mà tỏ vẻ mình không hiểu.
Hai tay Hoa Vụ khoanh trước ngực, chăm chú nhìn khuôn mặt anh Quan: "Anh Quan, em cảm thấy anh rất có tướng làm vua."
Trong lòng anh Quan nhảy dựng, quát lớn một tiếng: "...... Em đừng nói bừa." Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, xác định chỉ có hắn và Hoa Vụ, lại thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như loại lời này mà bị người khác nghe thấy, truyền tới tai Khuyển Gia, hắn còn sống được nữa sao.
Hoa Vụ cười, gõ gõ lên bản kế hoạch, "Anh Quan xem bản kế hoạch trước đi."
Tuy là anh Quan ngoài miệng bảo Hoa Vụ đừng nói bừa, nhưng thật ra đáy lòng đã gợi lên gợn sóng.
Ai lại muốn vĩnh viễn làm tiểu đệ cho người khác chứ?
Anh Quan mở bản kế hoạch ra.
"Em muốn dùng khách hàng này, khiến Hỏa Bưu và Lão Hầu Tử đánh nhau sao?" Anh Quan xem xong, nắm được trọng điểm: "Vậy khách hàng này......"
"Anh Quan, có được thì sẽ có mất." Hoa Vụ mỉm cười: "Dù sao khách hàng này vốn dĩ cũng không phải của chúng ta, bây giờ trở thành một con dao của chúng ta, không tốt sao?"
"......"
Cô tàn nhẫn vậy luôn?
Hoa Vụ tiếp tục nói: "Muốn đàm phán thành công một vụ làm ăn có thể khó, nhưng phá hư một vụ làm ăn, đấy không phải rất dễ dàng sao?"
Loại chuyện phá hư kiểu này, cô rất chuyên nghiệp!
Anh Quan: "Nếu Khuyển Gia biết......"
"Vậy đừng để hắn biết."
"......"
Anh Quan đi theo Khuyển Gia làm thuộc hạ nhiều năm như vậy, theo bản năng sợ vị BOSS kia.
......
......
Hoa Vụ nói chuyện với anh Quan xong, hắn muốn suy nghĩ thêm một chút, Hoa Vụ đành phải về chỗ ở của mình trước.
Cô lấy một túi văn kiện từ dưới gầm giường ra, bên trong là thứ cô chưa đưa ra ngoài.
Bên trong có một phần là về loại ma túy kiểu mới có thể là do La Vô Thời làm ra mà lúc trước Hoa Vụ nhờ ông chủ Tần giúp kiểm nghiệm.
Hoa Vụ lật lật kết quả.
Thứ này và thành phẩm cuối cùng của La Vô Thời vẫn còn chênh lệch rất lớn......
Đoán chừng La Vô Thời còn cần thêm một đoạn thời gian nữa, mới có thể hoàn thành.
Hoa Vụ tiêu huỷ tư liệu, lại rút một phần khác ra.
Đây là tư liệu của Lão Hầu Tử và Hỏa Bưu.
Gồm cả anh Quan, đều là những tiểu đệ đã đi theo Khuyển Gia tranh đấu giành thiên hạ từ thuở ban đầu, ba người bọn họ lần lượt quản lý các địa bàn khác nhau.
Hoa Vụ tiêu huỷ toàn bộ những tư liệu đó đi.
Anh Quan tự hỏi cả đêm, đoán chừng là vẫn muốn bí quá hoá liều một phen, cho nên ngày hôm sau đã bảo Hoa Vụ hành động.
Đạt được 'sự chấp thuận' của anh Quan, Hoa Vụ bắt đầu sắp xếp, cũng đưa cho anh Quan một phần tư liệu khác, "Anh Quan, nếu anh có thể đàm phán thành công với người này, dưới tình huống hai người bọn họ làm rối tung lên, em tin tưởng Khuyển Gia sẽ nhìn anh bằng một cặp mắt khác."
Anh Quan nhìn tư liệu, khóe miệng run rẩy: "Người này Khuyển Gia đã phái người liên hệ rất nhiều lần, hắn vẫn luôn hợp tác cùng Ổ Đinh......"
Căn bản là không có khả năng quay xe hợp tác với bọn họ!
"Nếu vào lúc này, phía Ổ Đinh xảy ra biến cố lớn thì sao?"
Anh Quan: "!!!"
Anh Quan lập tức hạ giọng: "Em biết được gì rồi?"
Hoa Vụ hạ giọng theo: "Ổ Đinh có một lô hàng, không lâu nữa sẽ phải bàn giao, anh nói xem, nếu lô hàng này mất, quan hệ hợp tác của bọn họ còn có thể tiếp tục không?"
"Sao em biết được?"
"Anh đừng quan tâm tin tức lấy được từ chỗ nào, nhưng chắc chắn là chính xác, chuyện này em có thể cam đoan với anh." Hoa Vụ vỗ ngực bảo đảm, "Cho dù anh Quan anh không tin em, việc này cũng không nguy hiểm, chúng ta không chạm vào mấy lô hàng đó, mà tìm người trình báo."
"......" Lời này cũng không sai. "Nhưng mà......"
"Anh Quan, phú quý hiểm trung cầu* nha." Hoa Vụ sâu xa nói: "Nếu chúng ta muốn tiến xa hơn, phải quyết đoán."
*Phú quý hiểm trung cầu: tìm phú quý trong nguy hiểm.
"......"
Anh Quan suy tư, cắn răng một cái, "Được, làm theo lời em nói đi."
"Em phụ trách tìm khách hàng mới, anh phụ trách thu phục Lão Hầu Tử và Hỏa Bưu." Hoa Vụ hưng phấn đi ra ngoài, còn không quên hô khẩu hiệu: "Anh Quan, chúng ta nhất định có thể trở thành nhân trung chi vương*!!"
*Vua trong loài người ~ Hạc trong bầy gà: ý chỉ người khác biệt, sẽ làm nên việc lớn
Anh Quan: "......"
......
......
Một tháng sau.
Trong trang viên tĩnh mịch, có đom đóm lướt qua bầu trời đêm, đậu trên cây đại thụ cao chọc trời.
Đêm khuya thanh tĩnh, đại sảnh lại thắp đèn sáng trưng.
Ngón cái Khuyển Gia vuốt ve viên đá quý màu đen trên gậy, khuôn mặt vốn dĩ hoà ái hiền từ kia, lúc này đặc biệt nghiêm túc.
Một hàng vệ sĩ mặc đồ đen đứng trong phòng, ở giữa có hai người đàn ông đang quỳ.
Gậy 'lộc cộc' đập xuống gạch sàn, giọng Khuyển Nha chậm rãi vang lên: "Anh giao chuyện quan trọng như vậy cho các chú, các chú lại làm rối tung hết lên."
Hỏa Bưu: "Khuyển Gia, là Lão Hầu Tử mang người tới quấy rối."
Lão Hầu Tử: "......"
Hắn phái người đi theo dõi Hỏa Bưu thật.
Muốn xem xem có thể tìm cơ hội, loại Hỏa Bưu khỏi vụ này, để mình tới làm.
Nhưng hướng phát triển của sự việc, khiến hắn có hơi bất ngờ, hắn cũng không biết tại sao lại đi đến một bước không thể hiểu được như bây giờ
Nhưng khi nhìn lại những chuyện đã xảy ra một tháng này, mỗi một chuyện đều là tự hắn đưa ra quyết định.
Chỉ là mỗi lần đều sẽ gặp phải một vài chuyện ngoài ý muốn...... Sau đó liền ngoài ý muốn mà chính diện đụng phải Hỏa Bưu, hai bên nổ ra xung đột.
Một lần cuối cùng còn trực tiếp khiến khách hàng bị thương, dẫn tới việc mất đi tín nhiệm và kiên nhẫn của khách hàng đối với bọn họ, quay đầu liền liên hệ với bên Ổ Đinh kia.
"Khuyển Gia...... Chuyện này, nói không chừng là bút tích của bên Ổ Đinh, cố ý châm ngòi em với Hỏa Bưu!" Lão Hầu Tử nói.
Hỏa Bưu cũng nói: "Người của Ổ Đinh bên kia vốn dĩ cũng muốn giành được khách hàng này, lúc trước em đã từng thấy người của Ổ Đinh xuất hiện."
Khách hàng có thể khiến Khuyển Gia để bụng.
Ổ Đinh tất nhiên cũng sẽ cảm thấy hứng thú.
Chỉ là bọn họ may mắn, người trung gian giới thiệu khách hàng tới đây, có quan hệ rất tốt với bọn họ.
Khách hàng xuất phát từ sự tín nhiệm đối với người trung gian, sau khi tới đây, liên hệ luôn với bọn họ, không hề liên hệ với bên Ổ Đinh kia.
Một số khách hàng lớn trước đây, số người sẽ liên hệ với cả hai bên, cuối cùng xem ai đưa nhiều hơn, không phải là ít.
Cho nên loại chuyện như tranh đoạt 'khách hàng', hai bên cũng đã không ít lần trải qua.
Nhưng dù có nói thế nào, chuyện đã đến nước này, bọn họ có giải thích kiểu gì, cũng là bọn họ làm hỏng việc.
"Các chú......" Dùng gậy chống chỉ chỉ bọn họ, "Mấy năm nay đã quá buông thả các chú rồi, dám đùa giỡn trong loại chuyện này! Hai người các chú đều có trách nhiệm."
Hỏa Bưu và Lão Hầu Tử không dám phản bác, rũ đầu nghe Khuyển Gia mắng.
Chờ Khuyển Gia mắng xong, sau khi nói xử phạt xong, hoàn toàn không muốn thấy bọn họ nữa, "Cút! Cút đi!"
Hai người lập tức cong đuôi rời khỏi đại sảnh.
Mới vừa ra tới đại sảnh, đã đụng phải Đan Hữu đang hấp tấp chạy vào bên trong.
"Tiểu Khuyển Gia."
"Tiểu Khuyển Gia."
Đan Hữu không thèm nhìn bọn họ, đi thẳng vào cửa lớn.
Vẻ mặt Lão Hầu Tử bỗng chốc có hơi vặn vẹo.
Tuy Đan Hữu là thiếu gia, nhưng bọn họ đều là những lão thần đã đi theo Khuyển Gia lập bao công lao hiển hách, đáng lý Đan Hữu nên cho bọn họ một chút tôn trọng.
Bây giờ thằng nhóc đấy làm lơ luôn, là có ý gì?
Lão Hầu Tử mới bực dọc ở chỗ Khuyển Gia, đáy lòng nghẹn muốn chết, trừng mắt với bóng lưng của Đan Hữu, ánh nhìn u ám, khiến người ta có hơi sợ hãi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT