Hoa Vụ đẩy Bạch Tuyệt ra, kéo lại quần áo, cũng không biết là ghét bỏ hay là cạn lời: "Anh là chó à?"
Vừa cọ vừa liếm.
Cô có cảm giác như mình là khúc xương!!
"Em còn muốn uống nữa không?"
"Không uống!"
Hoa Vụ đứng dậy chuẩn bị đi tắm, rửa sạch mùi rượu vang đỏ trên người.
Bạch Tuyệt kéo cô lại, "Nhưng mà tôi vẫn muốn tự mình đút cho em."
Hơi thở trên người cô có thể giảm bớt cơn khát máu trong hắn rất nhiều.
Hoa Vụ mím môi một cái, ngay sau đó lạnh nhạt hất tay hắn ra: "Anh ngẫm lại đi."
Mẹ nó!
Nửa ngày mới uống được một ngụm!
Định bắt nạt ai đây!
Bạch Tuyệt nhìn Hoa Vụ vào trong phòng tắm, đi sang bên cạnh đem quần áo đến rồi gõ cửa, "Quần áo."
Cửa phòng tắm mở ra một khe hở, lấy quần áo vào trong.
Bạch Tuyệt duỗi tay chặn lại, "Bạn nhỏ à, có cần tôi giúp em không?"
Hoa Vụ lộ ra một cái đầu: "Thân vương các hạ, có phải anh càng ngày càng không biết xấu hổ hay không?"
Bạch Tuyệt mỉm cười, "Chăm sóc bảo bối của tôi, tự tay làm lấy thì càng tốt."
"Bạch Tuyệt, đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Chúng ta không cùng chủng tộc, có cách ly sinh sản, sẽ không có con!"
Bạch Tuyệt sững sờ rồi sau đó cười thành tiếng, "Huyết tộc và nhân loại có thể có con."
Hoa Vụ: "Sao anh biết?"
"Hơn nữa em rất đặc biệt, có lẽ con do chúng ta sinh ra cũng sẽ rất khác biệt đấy." Trong giọng nói Bạch Tuyệt đều là mê hoặc: "Có muốn thử một lần không?"
"Nửa đầu câu nói kia anh đừng coi thường." Hoa Vụ bẻ tay hắn ra, đóng cửa lại.
Bạch Tuyệt dứng ở ngoài cửa, suy tư nửa câu đầu kia của Hoa Vụ.
Bạch Tuyệt nghĩ thầm, hắn cũng có yêu cô đâu.
Hắn chỉ cảm thấy cô rất đáng yêu.
Hơn nữa nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, về sau cô đều phải ở chung với mình.
Mối quan hệ thân mật gắn bó sẽ giúp bọn họ sau này chung sống tốt hơn.
Nghĩ đến điều này, khóe môi Bạch Tuyệt lại nhếch lên, đây là con đường mà cô chọn.
......
......
Bạch Tuyệt không tiếp tục đề cập đến vấn đề kia nữa, cách một cánh cửa thảo luận công việc với Hoa Vụ.
Đến khi Hoa Vụ tắm rửa xong ra ngoài, hai người đã xác định kế hoạch tác chiến tiếp theo.
Bạch Tuyệt tự nhiên mà nhận khăn lông trong tay Hoa Vụ, để cô ngồi trong lòng mình, lau tóc cho cô.
"Anh đưa tôi đi Ngân Thập Tự một chuyến, tôi tới tán gẫu với họ chút."
"Ừ." Bạch Tuyệt hơi thất thần, ánh mắt vẫn luôn lưu luyến trên cần cổ dính bọt nước của Hoa Vụ.
Hoa Vụ chủ động ôm hắn: "Anh cắn đi, nếu không ở bên ngoài sẽ rất phiền toái."
Bạch Tuyệt dùng bữa ở bên ngoài, mùi máu sẽ tỏa ra.
Dẫn tới một ít quỷ hút máu thèm muốn cô.
Tuy rằng chúng nó không dám tiến lên, nhưng bị nhìn chằm chằm như vậy, cũng có cảm giác rất đáng sợ nha.
"Tôi còn có thể nhịn......"
"Chúng ta chỉ là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, không cần phải nhịn." Hoa Vụ học điệu bộ của hắn trước kia, nâng cằm hắn lên, cười nói: "Phải không?"
Bạch Tuyệt cau mày, kéo tay cô xuống, nắm chặt đặt ở trên ngực
Hắn muốn phản bác gì đó.
Nhưng lại không biết nên phản bác cái gì.
Cuối cùng hắn chỉ dán lên sườn cổ mềm mại của thiếu nữ.
Tay Hoa Vụ đặt trên bả vai Bạch Tuyệt chậm rãi nắm chặt quần áo hắn, đau đớn và cảm giác mất máu rõ ràng khiến thân thể cô hơi tê dại.
......
......
Khu sinh hoạt Khai Minh.
Cừu Vân đẩy cửa đi vào, thấy Lục Thần ngồi ở trong phòng lau chùi vũ khí hỏi: "Chị Na và Đại Hùng đâu rồi?"
"Đi ra ngoài."
"Khắp khu sinh hoạt đều đang bắt người, tại sao bọn họ còn đi ra ngoài vậy?" Cừu Vân đóng cửa lại, "Tôi vừa đi nhìn xem rồi, khu sinh hoạt đã cấm rời đi."
Lục Thần nhíu mày: "Nghiêm trọng vậy à?"
Cừu Vân gật đầu, vẻ mặt nặng nề: "Chúng ta phải nghĩ cách rời khỏi nơi này."
Địa bàn của Viện sinh vật Niết Bàn với liên minh Cửu Vực hoàn toàn không giống nhau.
Khu sinh hoạt số sáu tuy rằng cũng có chèn ép.
Nhưng bọn họ cũng chưa từng gặp tình huống liên minh Cửu Vực trực tiếp bắt người như này.
Viện sinh vật Niết Bàn thì hay rồi......
Lúc trước cũng còn coi là tốt, là tự nguyện đăng ký.
Chỉ mấy hôm trước, đột nhiên bắt đầu cưỡng chế bắt người.
Ban đầu còn là quy mô nhỏ, bây giờ càng ngày càng nghiêm trọng.
Động tĩnh bên ngoài càng lúc càng lớn, Cừu Vân có chút ngồi không yên, "Sao bọn họ còn chưa quay lại?"
"Đợi một lát nữa đi, nếu còn không trở về thì đi ra ngoài tìm." Lục Thần vẫn còn bình tĩnh.
"...... Được rồi."
Hai người lại chờ nửa tiếng, ngay lúc bọn họ chuẩn bị đi ra ngoài tìm, Vưu Na đã trở lại.
"Chị Na, Đại Hùng đâu?"
"Bị...... Bị bắt rồi." Vưu Na thở hổn hển.
"Gì cơ?"
Trong đội bắt người có người cải tạo, bọn họ chỉ là người thường, căn bản không phải là đối thủ của những người đó.
Bọn họ ưu tiên bắt đàn ông, cho nên Vưu Na mới có thể chạy về đây.
"Bọn họ dẫn người đi về hướng quảng trường." Vưu Na đi lấy đồ, "Chúng ta phải đi cứu Đại Hùng."
Lục Thần và Cừu Vân không nói gì, nhanh chóng thu dọn đồ đạc.
Ầm ầm ——
Ba người vừa mới đi ra, có tiếng nổ mạnh ở phía xa.
Cừu Vân cùng Vưu Na nhìn nhau, "Là phía quảng trường......"
"Nhanh lên đi!"
Bọn họ lách qua đám đông, tất cả mọi người đều chạy về hướng ngược lại với quảng trường, dường như chỉ có bọn họ đi về hướng đó.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cừu Vân kéo một người lại, "Quảng trường bên kia xảy ra chuyện gì?"
"Quỷ hút máu!! Quỷ hút máu ở đó!!" Người nói chuyện giãy khỏi tay Cừu Vân, chạy cùng với đám đông.
"Chạy nhanh lên!!"
Bọn họ cách quảng trường không còn xa, có thể thấy quỷ hút máu bay trên không trung.
Quảng trường trung tâm đã loạn như cào cào, những người cải tạo vốn dĩ trong đội bắt người, lúc này buộc phải đánh với quỷ hút máu.
Ba người Cừu Vân vất vả đi qua, nhưng lại không thấy Tác Hùng.
"Hay là nhân lúc hỗn loạn đi rồi?" Ba người trốn ở góc phòng, "Đại Hùng không ngu, nơi này hỗn loạn như vậy, chắc chắn anh ta sẽ tự tìm cơ hội mà chạy."
"Bây giờ chúng ta phải làm sao?"
"Rời khỏi nơi này trước đã."
Bọn họ bắt đầu chạy về phía cửa lớn, nhưng mà chạy đến nửa đường, phát hiện hầu hết người đang chạy lại hướng này.
"Cửa lớn có quỷ hút máu!! Quay lại, mau quay lại!!"
Không cần nghe nhóm người kia hô, bọn họ đã thấy quỷ hút máu bay ngợp trời trên không trung chỗ cửa lớn.
"Đi về phía nam!! Tường vây bên kia bị người ta cho nổ tung rồi!!"
Ba người Cừu Vân chạy đến gần tường vây phía nam, phát hiện tường vây đúng là đã bị nổ tung.
Đám người đông đúc từ lỗ hổng chạy ra ngoài.
Ngoài tường vây có người, là người của Ngân Thập Tự.
Bọn họ đang chỉ huy đám đông.
"Chạy về hướng này, tất cả mọi người theo cho kịp, đừng tụt lại phía sau......"
Ba người Cừu Vân trông qua lỗ hổng trên tường vây, nhìn thoáng qua liền thấy bên ngoài chỗ hổng có xe dừng lại trên bãi đất trống, trên nắp xe có một người quen thuộc đang ngồi.
"Phục Cừ tiểu thư!"
Cừu Vân kêu một tiếng, kéo Vưu Na và Lục Thần định đi đến chỗ Hoa Vụ.
Người của Ngân Thập Tự ngăn bọn họ lại, "Này này...... Các cô cậu không được chạy lệch đội, chạy về phía trước đi!!"
Hoa Vụ đã thấy bọn họ, "Tôi quen, để cho bọn họ lại đây."
Ba người Cừu Vân được thả đi.
Hoa Vụ nhìn đằng sau họ một lát, "Sao lại ít đi một người vậy?"
"......"
Nhắc tới cái này ba người đều hơi trầm mặc.
Cừu Vân: "Phục Cừ tiểu thư, tại sao cô lại ở cùng bọn họ?"
Người của Ngân Thập Tự sao lại ở chỗ này?
Hoa Vụ bày ra bộ dáng hãnh diện: "Tôi đang dạy bọn họ làm việc thiện."