Tác giả: Mặc Linh.

Edit by Thời Lam Yên.

====

Lần này Tri Lai sơn trang mời không ít người, mọi người đến thành từng nhóm.

Những đại lão tới trước đó đang mở một cuộc họp nhỏ, chả ai quan tâm đến những cái đại hiệp đơn độc một mình này, đi ra cửa ngắm cảnh một chút, cũng sẽ không có ngăn bọn họ.

Bên này, Hoa Vụ cùng Liên Hoài mới ra cửa, Trương bên kia thị liền nhận được tin tức.

Trương thị lập tức bày mưu đặt kế với thân tín, "Theo sát bọn chúng, tìm cơ hội......"

"Vâng."

Chỉ cần chết ở bên ngoài, Tri Lai sơn trang sẽ không có lý do xen vào việc của người khác.

Trương thị nghĩ rất hay, bà ta ở trong sơn trang chờ tin tức.

Nhưng mà chờ mãi chờ mãi, đều không thấy tin tức truyền về.

Cuối cùng trời đã tối rồi, có người thấy Hoa Vụ và Liên Hoài đều đã trở lại, người của bà cũng chưa trở về......

Có chuyện gì xảy ra rồi?

Không phải chứ!

"Phu nhân, vừa rồi có người đưa tới một phong thư."

"Thư?"

Trương thị nhíu mày, sau đó lại nghĩ đến cái gì, "Có người nhìn thấy không?"

"Không có, là có người ở dưới chân núi giao cho thuộc hạ."

"Đưa cho ta."

Trương thị cầm lấy thư, bên trong viết một bài thơ.

Bất luận kẻ nào lấy được, đều không nhìn ra bài thơ này có gì đặc biệt, nhưng Trương thị có thể hiểu.

......

......

Hai ngày kế tiếp, Tri Lai sơn trang không xảy ra chuyện gì khác lạ.

Hai ngày này Hoa Vụ rất bận, có đôi khi Liên Hoài cũng không gặp được.

Tạ Lan ngược lại cả ngày ở trong phòng, người Tri Lai sơn trang đưa xe lăn lại đây cho hắn, hắn liền ngay cả đường cũng không đi.

Chờ mọi người đến đông đủ gần hết, cuối cùng Tri Lai sơn trang thông báo cho mọi người thời gian đại hội chính thức bắt đầu.

Cùng ngày đại hội bắt đầu, Hoa Vụ dậy rất sớm, xem như nhóm người đầu tiên đến 'hội trường'.

"Hữu Linh cô nương."

Ân Tương Tư hiển nhiên cũng thuộc nhóm tới sớm này, gọi Hoa Vụ lại ở cửa ra vào.

"Ngươi...... sư phụ ngươi đâu?"

"Ngủ."

"......"

Ân Tương Tư khó hiểu, mọi người tới là vì ngày hôm nay, sao lúc này còn ngủ chứ?

Chuyện riêng của người khác, Ân Tương Tư cũng không dám hỏi, "Vậy ngươi có muốn ngồi cùng chúng ta không?"

"Không cần." Hoa Vụ lễ phép uyển cự.

Ân Tương Tư: "Vậy được rồi......"

Ân Tương Tư mời Hoa Vụ thất bại, lưu luyến bước đi, cùng Giang Chân Nghi đi đến vị trí của Giang gia ngồi xuống.

Hội trường là một cái trường diễn võ khổng lồ có thể chứa được mấy nghìn người xem.

Tri Lai sơn trang chịu trách nhiệm tổ chức đại hội luận võ mười năm một lần, trường diễn võ này chính là xây dựng chuyên dùng cho những sự kiện trọng đại như vậy.

Mọi người lục tục vào bàn, người càng có thân phận thì tới càng muộn.

Hoa Vụ tìm vị trí dưới Trục Nguyệt Lâu.

Trương thị và Liên Hương đều đã tới rồi.

Trang chủ Tri Lai sơn trang là một người trung niên với gương mặt hiền từ, hắn cùng mấy người đại biểu của môn phái có danh tiếng lớn nhất, cùng nhau xuất hiện ở trên đài được dựng ở giữa trường diễn võ.

Trước tiên trang chủ nói chuyện: "Có thể được chư vị để mắt tới, cho Tri Lai sơn trang này mặt mũi, đến tham gia đại hội anh hùng lần này......"

Trang chủ nói mới vừa nói hai câu, lối vào lại ồn ào náo động.

Hoa Vụ đưa mắt qua, nhìn thấy một đám hắc y nữ tử, từ cửa tiến vào, dáng người thong dong nhất trí, trên mặt đeo một cái mặt nạ, không nhìn thấy gương mặt thật.

Nữ tử dẫn ngược lại không có mang mặt nạ, nàng ôm quyền hướng về đài cao, "Phù Dung Cốc tới muộn, xin trang chủ thứ lỗi."

"Cũng không tính là muộn." Trang chủ bị ngắt lời, cũng không thấy tức giận, ngược lại ôn hòa cười cười: "Mọi người có thể tới, chính là chuyện may mắn lớn nhất hôm nay. Các vị mời ngồi."

"Ngay cả Phù Dung Cốc cũng lộ diện......"

Này Phù Dung Cốc làm cái gì, mọi người đều rõ ràng, các nàng cũng sẽ không dễ dàng lộ diện.

Không nghĩ tới lần này, ngay cả các nàng cũng dẫn người tới.

"Trước đó không phải vị Tạ công tử của Phù Dung Cốc kia cũng tới sao?"

"Tạ Lan á?"

"Đúng......"

"Vị này không phải chết rồi à?"

"...... có chết đâu, trước đó chỉ là không thấy hành tung."

"Xem ra Đỗ Lăng này là mang tất cả mọi người ra đắc tội a."

......

......

Hoa Vụ nhìn người Phù Dung Cốc p ngồi xuống, quay đầu hỏi Liên Hoài, "Phù Dung Cốc đều là nữ tử?"

"...... Ừ." Liên Hoài kỳ quái, đó không phải sư môn của nàng sao?

Ai không biết Phù Dung Cốc đều là nữ tử.

Hoa Vụ sẽ không cố tình đi hỏi thăm chuyện bên ngoài công việc, trên giang hồ cũng rất ít người nhắc tới Phù Dung Cốc.

Làm sao cô có thể biết được chuyện cốt truyện không viết......

"Sao sư phụ ta lại là nam?" Chút màu xanh giữa vạn bụi hoa?

"...... tiền bối là trường hợp đặc biệt."

Hoa Vụ cân nhắc trong chốc lát: "Ta cảm thấy ta cũng nên đi lấy một cái mặt nạ."

Liên Hoài: "???"

Tư duy của nàng có phải nhảy quá nhanh rồi không?

Bây giờ là lúc nghĩ cái này sao?

Trong lòng Liên Hoài nghĩ cô không bình thường, trên mặt lại là ngoan ngoãn gật đầu, "Ừ."

......

......

Từ trước đến nay, lãnh đạo nói chuyện là nhàm chán nhất.

Hoa Vụ nghe được mơ màng sắp ngủ, vất vả lắm mới nghe thấy trang chủ tiến vào chủ đề chính.

"Đại hội lần này chủ yếu là thảo luận về Đỗ Lăng, chuyện hắn làm từ hai năm trước, bị Trấn Viễn tiêu cục phơi ra, hắn liền trực tiếp trở mặt với võ lâm, tùy ý mở rộng thế lực......"

Sau khi Phùng Trung cùng Đỗ Lăng trở mặt hoàn toàn, Trấn Viễn tiêu cục bị nhằm vào rất nhiều lần.

Trấn Viễn tiêu cục rốt cuộc cũng từng tham dự những chuyện đó, sau khi tuôn ra, Trấn Viễn tiêu cục hiện giờ cũng không bằng lúc trước.

Phùng Trung cùng Đỗ Lăng mấy năm nay càng là cũng đánh nhau không ít.

Giọng nói của trang chủ kéo suy nghĩ của mọi người về: "Hẳn là mọi người đều đã nghe qua chuyện Thanh Lam môn khoảng thời gian trước, thiên kim của chưởng môn Thanh Lam môn, may mắn tránh được một kiếp......"

Mọi người theo bản năng nhìn về phía Giang gia.

Ân Tương Tư hít sâu một hơi đứng lên: "Các vị thúc thúc bá bá, cha ta thì giang hồ võ lâm ai cũng biết, ông ấy lại bị chết thảm như vậy...... Đỗ Lăng giết cha mẹ ta, chiếm Thanh Lam môn cho riêng mình......"

Có lẽ là đã có người trao đổi qua với Ân Tương Tư.

Tuy lúc nàng nói chuyện này khóc lóc thảm thiết, nhưng cũng có thể khiến cho toàn thể mọi người phẫn nộ.

Cũng khiến cho mọi người hiểu, dã tâm của Đỗ Lăng, tuyệt đối sẽ không chỉ là một cái Thanh Lam Môn.

"Ngay cả Thanh Lam Môn cũng bị hạ độc thủ, còn có cái gì mà Đỗ Lăng không làm được!"

"Không diệt trừ Đỗ Lăng, sẽ có càng nhiều người bị hại."

"Cần phải diệt trừ Đỗ Lăng."

"Cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải là Đỗ Lăng đều đem toàn bộ võ lâm đều nạp dưới trướng sao."

......

......

Đại hội lần này, nói trắng ra, chính là một cái hội báo danh tham gia vào kế hoạch diệt trừ Đỗ Lăng.

Tri Lai sơn trang, hiển nhiên rất biết nắm bắt tâm tư của những người này, nói chuyện đều có kỹ xảo, cơ hồ mỗi người đều bị điều động cảm xúc.

Hiện trường không ít người đều tỏ vẻ hiểu, đều sẽ gia nhập.

Nhưng chuyện này không phải lập tức chắc chắn luôn, mọi người còn phải thảo luận trước, cuối cùng lấy ra một phương án hành động.

Hoa Vụ cảm thấy cái này rất giống với tấn công đỉnh Quang Minh*.

*Một trận chiến trongỶ Thiên Đồ Long Ký, sáu đại môn phái lớn Thiếu Lâm, Võ Đang, Nga Mi, Côn Lôn, Không Động, Hoa Sơn liên minh thảo phạt Minh giáo, địa điểm chính là ở đỉnh Quang Minh, núi Côn Lôn.

Hoa Vụ nhìn chằm chằm vào Trương thị.

Cho nên khi thân tín bên cạnh Trương thị rời đi, cô cũng lập tức đi theo ra ngoài.

Liên Hoài đương nhiên cũng đi theo cô, hai người bám đuôi...... đi theo đằng sau người nọ, thấy hắn tránh đi những người khác của sơn trang, đi đến phòng bếp ngập khói lửa.

Sắp đến giữa trưa, lúc này phòng bếp hẳn là đang bị cơm trưa.

Hoa Vụ cùng Liên Hoài trốn ở trên nóc nhà, nhìn người kia đổi một thân y phục của hạ nhân, nghênh ngang tiến vào bên trong.

Hoa Vụ chậc một tiếng, phàn nàn với Liên Hoài: "Không phải hắn muốn hạ thuốc chứ?" Ngay cả quá trình cũng bắt chước? Không có chút ý tưởng nào khác à?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play