Người của thế hệ trước, ít nhiều gì cũng hơi mê tín, tin tưởng mấy cái phong tục vớ vẩn đó.
Mẹ Diệp vừa nghe Hoa Vụ nói 'quậy cho nhà cửa không được bình yên' còn đánh nhau với Diệp Chí Dương, lập tức vọt vào trong phòng.
Hoa Vụ đứng ở cửa, nghe động tĩnh náo nhiệt bên trong, khóe môi hơi nhếch lên.
Ngày vui lớn như vậy, nên thật náo nhiệt.
Chỉ tiếc không đủ thời gian, nếu không để bọn họ đánh nhau hết, biểu diễn một tiết mục cho đám cưới càng tốt.
Lớp trang điểm trên mặt Hoa Vụ nhòe rồi, phối với nụ cười trên mặt cô lúc này, liền càng quái dị hơn.
Cũng may là lực chú ý của mọi người đều bị việc trong phòng thu hút, không ai thấy cô dâu đang cười như biến thái.
......
......
Trò hề một lúc lâu mới kết thúc, vợ Diệp Hào xách hắn ra khỏi cửa, lúc đi ngang qua Hoa Vụ còn hung hăng liếc cô một cái.
Cô ta đi quá nhanh, Hoa Vụ còn chưa kịp liếc lại.
Tính sai rồi!
Xảy ra chuyện lớn như vậy, mọi người cũng biết không nên ở lại nữa, lục tục tìm cớ ra về.
Bên ngoài còn có họ hàng khác giúp tiếp khách, vợ chồng Diệp gia và Diệp Chí Dương ngồi trong phòng, Hoa Vụ đi vào đánh đòn phủ đầu.
"Diệp Chí Dương, em nói cho anh biết, em chưa từng chịu uất ức như vậy bao giờ!"
Trên mặt Diệp Chí Dương chỗ xanh chỗ tím, "Tiểu Dư, em đừng giận. Bọn họ không có học, lúc nãy anh cũng dạy dỗ Diệp Hào cho em rồi."
Bây giờ Diệp Chí Dương cũng không dám trở mặt với cô.
Diệp Chí Dương ăn nói nhỏ nhẹ, mẹ Diệp lại hơi không vui.
Lúc nãy bà ta giúp đỡ, chỉ là bởi vì con trai mình bị đánh.
Bây giờ mọi người về hết, mẹ Diệp liền sầm mặt: "Hạ Dư, không phải mẹ nói con rồi sao, mấy chuyện kiểu này con có thể nói riêng, có cần quậy đến khó coi như thế không? Mọi người đều là họ hàng......"
Đám cưới trong thôn bọn họ sẽ làm phiền buồng tân hôn, cuối cùng lại ra về trong không vui.
Mai mốt truyền ra ngoài......
Hoa Vụ: "Ngày trọng đại như kết hôn mà bọn họ cũng dám không tôn trọng nhà của mẹ như thế, đây là tát vào mặt mẹ, cố ý làm cho mẹ không thể ngẩng đầu trước mặt toàn thể bạn bè người thân, lại còn họ hàng, họ hàng kiểu thế, con thấy vẫn là không cần thì hơn."
Có lẽ là mẹ Diệp bị câu 'cố ý làm cho mẹ không thể ngẩng đầu trước mặt toàn thể bạn bè người thân' chọc trúng chỗ đau, lời đến bên miệng lại thôi không nói nữa.
"Mẹ, mọi người ra ngoài trước đi."
Diệp Chí Dương kéo mẹ Diệp đến cửa.
Mẹ Diệp: "Con trai, mẹ vẫn cảm thấy việc hôm nay......"
"Mẹ......" Diệp Chí Dương đóng cửa lại, nói nhỏ: "Tiểu Dư được người nhà nuông chiều mà lớn lên, sao em ấy tiếp thu mấy phong tục chỗ chúng ta được. Việc hôm nay, vốn dĩ cũng là do Diệp Hào sai......"
Mẹ Diệp lo lắng cho mặt mũi của bọn họ hơn: "Hôm nay quậy thành như vậy, ngày mai nhà ta sẽ thành trò cười."
Diệp Chí Dương: "Người sai là Diệp Hào, chúng ta đâu có sai."
Diệp Chí Dương trấn an mẹ Diệp, để cha Diệp đưa bà ta đi trước.
......
......
Diệp Chí Dương quay lại phòng, Hoa Vụ ngồi ở mép giường chơi điện thoại.
"Tiểu Dư, em đừng giận."
"Anh đừng qua đây!"
"Được được được, anh không qua."
Diệp Chí Dương đứng ở chỗ cách xa một mét.
Hoa Vụ xị mặt: "Lúc trước anh nói muốn làm lễ cưới ở quê anh, em không nói nhiều đồng ý luôn, một mình đến chỗ này làm lễ cưới với anh. Anh biết rõ phong tục nháo hôn ở đây, chắc chắn sẽ có người nhân cơ hội ức hiếp em, anh còn không biết bảo vệ em.
Nếu không phải em cảnh giác, bây giờ em đã bị làm bẩn rồi! Diệp Chí Dương, anh thật đúng là tên đàn ông!"
"Xin lỗi nhé Tiểu Dư, hôm nay anh uống nhiều quá, lúc đó nhiều người ồn ào như thế, anh không để ý." Diệp Chí Dương lựa lời xin lỗi: "Em chịu ấm ức rồi, em muốn phạt anh thế nào cũng được, chỉ cần em đừng giận nữa."
Thái độ Diệp Chí Dương cực kỳ hèn mọn.
Đây là biểu hiện thường có ở giai đoạn đầu sau khi Diệp Chí Dương kết hôn với nữ chính.
Thể hiện là một người bạn trai, một người chồng hoàn hảo tới tột cùng, không ai không hâm mộ.
"Hôm nay em không muốn ngủ với anh, anh đừng phiền em."
"Tiểu Dư, hôm nay chúng ta kết hôn...... Như vậy không tốt lắm đâu?"
Nữ chính khá bảo thủ ở phương diện này, cho nên vẫn chưa phát sinh quan hệ trước khi kết hôn với Diệp Chí Dương, nói muốn giữ lại cho lễ cưới này, có một chút cảm giác nghi thức của hôn nhân.
Bây giờ lễ cưới cũng làm rồi, sao Diệp Chí Dương có thể đồng ý chia giường ngủ được.
Hoa Vụ lạnh lùng nhìn hắn.
Diệp Chí Dương nhận thua trước: "Được...... Vậy anh ngủ dưới đất được chứ?"
Diệp Chí Dương nghĩ đợi tắt đèn rồi hắn lén trèo lên, em ấy còn có thể đẩy mình xuống dưới hay sao?
Hoa Vụ cong môi cười như không cười, "Cũng được."
Diệp Chí Dương tính toán tốt chuyện buổi tối, mới vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe Hoa Vụ nói: "Em đói bụng, cả ngày hôm nay chưa ăn được cái gì đàng hoàng."
"Anh đi lấy ít đồ ăn vào cho em......"
"Em không ăn mấy cái đồ ăn thừa đó, anh đi nấu cho em." Hoa Vụ liên tiếp báo tên mấy món ăn.
"Cái này...... em ăn hết không?"
"Đám cưới còn chưa qua, anh đã không yêu em nữa rồi hả? Hôm nay em mệt cả ngày là vì ai chứ!" Hoa Vụ ôm ngực: "Em đi về thì hơn......"
Diệp Chí Dương: "Anh không có ý đó, em không ăn hết không phải là phí phạm sao?"
Hoa Vụ trừng đôi mắt hạnh xinh đẹp, nhẹ nhàng nói: "Buổi sáng mai mọi người còn ăn được mà."
"......" Diệp Chí Dương gật đầu: "Được rồi, anh đi làm cho em."
Nữ chính trong cốt truyện đương nhiên không ăn được gì vào buổi tối, nói với Diệp Chí Dương là cô ấy đói bụng, Diệp Chí Dương vẫn vội vàng làm chuyện đó.
Dẫn tới nửa đêm nữ chính đói tới mức đau dạ dày, tự dậy tìm đồ ăn.
Ngày hôm sau, vì Diệp Chí Dương nên cô dậy trễ, mẹ Diệp chỉ để lại cơm thừa cho cô, còn nói bóng nói gió bảo cô dậy trễ.
......
......
Mấy món Hoa Vụ nói cần tốn chút thời gian mới làm xong, khách khứa trong nhà đã về hết, mẹ Diệp đứng trong bếp phụ giúp, sắc mặt không tốt lắm.
"Nhiều đồ ăn như thế, sao nó lại không ăn được? Chỉ mình nó quý giá thôi."
"Mẹ, mẹ bớt tranh cãi lại. Tiểu Dư từ nhỏ chưa chịu uất ức bao giờ, em ấy cũng ăn không quen đồ ăn trong bữa tiệc......"
"Bây giờ chỉ biết thảo với vợ, đến mẹ cũng quên rồi sao?" Mẹ Diệp giận: "Mẹ không hiểu con thích nó ở điểm nào?"
"Ai nha mẹ, sao con quên mẹ được, mẹ là mẹ yêu nhất của con."
Diệp Chí Dương rất nhanh đã làm mẹ Diệp cười vang.
"Trước đây sao mẹ không phát hiện cô vợ kia của con tính tình khó chịu như vậy chứ?"
Lễ cưới là bọn họ chuẩn bị, Hạ Dư đó cũng là mấy hôm trước mới tới đây, còn là ở khách sạn trong trấn trên.
Nhưng bố mẹ cô ta không tới, mọi chuyện đều do bọn họ sắp xếp.
Tuy rằng mẹ Diệp không thích lắm, nhưng cũng biết tính tình cô khá tốt, còn cảm thấy thật đắn đo.
Sao mà vừa kết hôn đã thay đổi......
"Việc hôm nay, chắc là dọa tới em ấy rồi." Diệp Chí Dương đã tìm ra lý do Hoa Vụ phản ứng lớn như vậy: "Mẹ, mẹ cũng đâu muốn con dâu mình bị người ta xàm sỡ, còn bị người khác đồn đãi ngoài kia chứ?"
Mẹ Diệp: "......"
Mẹ Diệp bắt đầu mắng Diệp Hào.
Mẹ Diệp càng nghĩ càng giận, "Ngày mai mẹ phải tới nhà tìm bọn họ!"
Đám cưới tốt đẹp của con trai bà, bị bọn họ làm cho hỏng mất!
"Mẹ thấy bọn họ chính là cố ý, nhìn không được con cưới một cô vợ xinh đẹp như vậy. Nhà nó cái gì cũng thích so với nhà mình......"
Diệp Chí Dương nhân cơ hội nói: "Mẹ, mẹ cũng biết Tiểu Dư xinh đẹp rồi, con dâu xinh đẹp như vậy, đó còn không phải làm mẹ nở mày nở mặt sao, mẹ đối xử tốt với Tiểu Dư một chút nhé."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT