"Ngụy Phong cùng các thị vệ tới Trường Tôn thì thấy khung cảnh thảm khốc ở
nơi này.Rất nhiều xác chết nằm la liệt trên đường,nhà cửa tan hoang
không còn gì chỉ còn lại vài người may mắn thoát được trong cuộc chiến
nhưng cũng chết vì đói.
-Mau mang đồ ăn chia cho bọn họ.
-Vâng đại nhân.
Ngụy Phong đi thẳng tới doanh trại Triệu Vân Mộng đang đóng quân,rất nhiều
binh lính bị thương nghiêm trọng,quân lương cũng hao mòn dần.Triệu Vân
Mộng lúc này đang huấn luyện binh lính,vực dậy tinh thần cho họ.
-Vân Mộng !
-Ngụy Phong,chàng giài quyết vụ án xong rồi à ?
-Đúng vậy,trận chiến thế nào rồi ?
-Tuy quân của chúng ta đánh bại và giết rất nhiều hải tặc nhưng bọn chúng không hề sợ hãi mà vẫn cố lên bờ cướp bóc.
-Ta nghe nói có quan lại âm thầm giúp đỡ bọn chúng,nàng phải cẩn thận.
-Ta biết rồi.
Sau khi nói xong,Ngụy Phong cùng 2 thị vệ đi tới phủ của tri phủ Giang
Liên.Một phủ nha hoàn toàn giản dị không hề to lớn so với các tri phủ ở
nơi khác nhưng điều này lại làm cho Ngụy Phong có chút nghi ngờ.Trời
chưa tối mà cửa phủ đã đóng chặt không có người ra vào.Ngụy Phong tới
trước gõ cửa,sau 1 hồi thì mới có người ra mở.
-Ngươi là ai ?
-Ta là Ngụy Phong,phụng lần Chu Đế tới tiếp viện.
Người này nghe thấy vậy liền mở cửa đưa Ngụy Phong vào trong phủ.Trong
phủ,đều được trồng rất nhiều loại cây khác nhau,gia nhân cũng rất ít.
-Đại nhân chờ 1 lát,tiểu nhân sẽ đi bẩm báo với lão gia ngay.
-Được rồi.
Trong phủ nha này,Ngụy Phong cảm giác rất kì lạ trong phủ nha này,một lúc sau thì Tri phủ của Giang Liên đã tới.
-Bái kiến Ngụy đại nhân.
-Trần đại nhân.
-Ngài vạn dặm xa xôi tới nơi này đúng là vất vả quá.
-Ta nghe tin Giang Liên bị hải tặc quấy nhiễu liên tục thì lập tức dẫn quân tới đây.
-Ngụy đại nhân có lòng rồi.
-Ngoài việc dẫn quân tới đây dẹp loạn,ta còn cần xem sổ sách mấy năm nay của Giang Liên,đồng thời cả binh lính nữa.
Trần Hải nghe thấy vậy thì có chút hỗn loạn,hắn ta ta biết binh lực của Giang Liên như thế nào.
-Hôm nay cũng đã muộn rồi,để ngày mai ta sẽ mang tới cho ngài.
-Được thôi.
Hôm ấy ,Trần Hải tổ chức tiệc chiêu đãi Ngụy Phong,Triệu Vân Mộng cũng được mời tới.Vì kế hoạch của Ngụy Phong mà cô nén lại cơn giận đối với Trần
Hải.Nói là tiệc nhưng lại rất giản dị chỉ có vài món đạm bạc,các quan
viên ở Trường Tôn đều tới đầy đủ.
Nhìn bàn tiệc,có thể thấy được
sự giản dị của Trần Hải nhưng lại khiến cho Ngụy Phong nghi ngờ nhiều
hơn.Hắn đã cho người điều tra,trong phủ có rất nhiều loại cây quý có giá trên trời,một số loại cây thị vệ Đông Xưởng còn chưa điều tra được là
loại nào.
Các quan viên ở Trường Tôn cũng cực kì kín tiếng,trong
suốt bữa tiệc không ai nhắc tới chuyện liên quan tới hải tặc hay dân
chúng mà chỉ ngồi chăm chú ăn uống.Theo như điều tra của thị vệ Đông
Xưởng thì hầu hết quan viên ở đây đều ở những nơi cách xa biển,quân quan cũng đều ở trong đó nên việc bảo vệ dân chúng khi bị hải tặc tấn công
tức thời là chuyện không thể.
-Một đám nhát gan,đến người dân của mình còn không bảo vệ được thì có thể làm gì được ?
-Đại nhân,chúng ta có cần bẩm báo chuyện này cho Chu Đế biết không ?
Ngụy Phong nghe thấy vậy liền viết 1 lá thư gửi cho Chu Đế.Tình hình quan
lại ở Trường Tôn đã mục nát từ lâu không có khả năng bảo vệ dân chúng
càng không có khả năng cai trị Trường Tôn.Ngụy Phong cho người tiếp tục
điều tra về tri phủ cử Giang Liên nếu có chứng cứ phạm tội của hắn thì
có thể xử trảm ngay lập tức.
Sau khi kết thúc bữa tiệc,Ngụy Phong
đi về cùng Triệu Vân Mộng,trên đường về họ nói rất nhiều chuyện về
Trường Tôn.Triệu Vân Mộng ở đây đã lâu nên nắm bât được hầu hết mọi việc đồng thời hiểu được tâm ý của người dân Trường Tôn.
-Theo như ta
biết thì Trường Tôn từng là nơi rất giàu có,thương nhân các nơi tới đây
mua bán làm ăn rất nhiều nhưng sau khi Trần Hải nắm quyền thì hải tặc
bỗng từ đâu mà tới quấy phá rất nhiều khiến cho các thương nhân sợ hãi
không chỉ vậy mà chúng cướp bóc toàn bộ những thứ quý giá vì vậy mà
Trường Tôn trờ nên nghèo như vậy.
-Chẳng lẽ bọn hải tặc này có liên quan tới Trần Hải ?
-Ta đã cho người điều tra nhiều lần mà không có kết quả nên ta đành đợi chàng tới mà giao phó.
-Việc điều tra cứ để cho ta còn nàng cố gắng bảo vệ dân chúng là được.
Hai vợ chồng Ngụy Phong vừa đi vừa tâm sự với nhau,không nói về việc này mà họ chỉ nói về những điều tốt đẹp.Đã lâu rồi họ chưa có tâm sự với nhau
như vậy.Ngụy Phong đã cho thị vệ Đông Xưởng đi tới các phủ của quan lại
Trường Tôn để giám sát đồng thời phái 10 người giám sát phủ của Trần Hải tuy vậy nhưng vẫn chưa thu được điều gì."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT