Chương 462

Hứa Minh Tâm bĩu môi một cái: “Đứa trẻ kia ồn ào như vậy sao ngủ được. Trời ạ, cha mẹ trên đời thật đáng thương, sinh con thiệt không dễ dàng gì mà. May là lúc nhỏ em không khóc quấy, nếu không chắc bố em đã đánh chết em rồi.”

Cô đột nhiên cảm thấy mình bình an lớn lên như vậy thật không dễ dàng gì!

Cố Gia Huy để cô tựa lên đùi mình, dùng tay bịt kín lỗ tai cô lại: “Như vậy có đỡ hơn không?”

“Đỡ hơn nhiều rồi, em ngủ anh làm gì?”

“Nhìn em.”

Cố Gia Huy cười nói “Không đứng đắn.”

Hứa Minh Tâm khó chịu lườm anh một cái, nhưng khóe miệng lại gợi lên ý cười thỏa mãn.

Thật ra cô không ngủ được nhưng nhìn Cố Gia Huy tỏ ý chăm sóc như vậy, cô vẫn nhắm mắt lại mơ màng thiếp đi chốc lát.

Hai mươi phút sau, đến trạm dừng.

“Mọi người có thể xuống xe đi lại nghỉ ngơi, ăn một bữa cơm, hai mươi phút sau tập hợp trên xe.”

Sau khi tài xế nói, mọi người bắt đầu lục tục xuống xe. Hứa Minh Tâm nhoài người trên cửa sổ nhìn một cái, phát hiện bên ngoài có hai ba chiếc xe cảnh sát đang hú còi không ngừng, bầu không khí cũng trở nên khẩn trương hơn.

“Sao lại có nhiều cảnh sát như vậy?” “Em cũng không phạm pháp gì, đi thôi, xuống ăn chút gì đi.”

Anh dắt tay Hứa Minh Tâm, dẫn cô xuống xe.

Người trên xe đã xuống hết, cô phát hiện đôi vợ chồng kia vẫn không đi xuống.

Đứa trẻ khóc cả đoạn đường giọng cũng khàn đi, đang há miệng thở dốc, bộ dạng rất khó chịu.

“Hai người không xuống ăn gì sao? Ở dưới có nước nóng, cũng tiện pha sữa cho đứa trẻ, tôi thấy hình như bé cũng đói rồi.”

“À. ừ… ngay đây..”

Người mẹ lắp bắp, nhìn chồng mình một cái, không biết rốt cuộc hai người nhỏ giọng thì thầm cái gì, cuối cùng đành bất đắc dĩ xuống xe.

Hứa Minh Tâm đang chuẩn bị đi tìm đồ ăn, không nghĩ tới người mẹ kia lại từ đằng sau gọi cô một tiếng.

“Chuyện là… Cô giúp tôi ôm đứa trẻ một lát được không? Chồng tôi đi vệ sinh, tôi muốn tìm ít tiền nhưng ôm đứa nhỏ nên không tiện lắm.”

Hứa Minh Tâm liếc nhìn, đúng là người đàn ông kia hướng về phía nhà vệ sinh.

Cô vội vàng tiến lên, nhận lấy đứa trẻ từ tay người phụ nữ. Cô còn chưa kịp mở miệng khen đứa trẻ này nhìn thật đáng yêu thì người mẹ đã dùng sức đẩy cô một cái, sau đó nhấc chân chạy đi.

Cũng may Cố Gia Huy ở phía sau vững vàng đỡ cô một cái.

“Cố Gia Huy, cô ta…”

Cô còn chưa nói xong, Cố Gia Huy để cô đợi ở chỗ này còn anh nhanh chóng chạy về phía nhà vệ sinh.

Mà cùng lúc đó, cảnh sát cũng bắt đầu hành động, chia thành hai nhóm, một nhóm đuổi theo người phụ nữ một nhóm chạy theo Cố Gia Huy.

Bên trong nhà vệ sinh nam, người đàn ông vốn định từ cửa sổ trên mái nhà kho chạy trốn nhưng lại bị Cố Gia Huy bắt được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play