Chương 406

Nhưng mà giờ phút này cô lại là người câm ăn phải hoàng liên, cho dù có khổ cũng không nói được thành lời chứ đừng nói là giải thích rõ ràng.

“Nhưng mà lúc đó anh cũng không cần…” Lúc ấy Tô Khiết thật sự không ngờ là anh sẽ hôn cô, nếu như cô biết trước thì đánh chết cô, cô cũng sẽ không đi thông đồng với anh ở trước mặt của tất cả mọi người.

“Là do em đã quyến rũ tôi mà.” Chỉ là lời nói của cô vẫn còn chưa nói hết, Nguyễn Hạo Thần liên mở miệng nhấn mạnh lời nói lúc nãy một lần nữa.

“Em biết, em biết, ý của em là thật ra lúc đó anh có thể dùng cách khác…’ Tô Khiết kiên nhẫn muốn giải thích cho anh, chỉ là từ trước đến nay cô thông minh nhưng mà hình như bây giờ không ý thức được, thật ra thì bây giờ tranh luận với anh vấn đề này căn bản cũng không có bất kỳ tác dụng gì cả.

Mà Nguyễn Hạo Thần rõ ràng là cố ý! Có mục đích…

“Là do em đã quyến rũ tôi.” Lần này Nguyễn Hạo Thần vẫn không để cô nói hết lời, anh vẫn cố chấp như cũ mà nói lại câu nói kia, biểu cảm đó càng vô tội hơn, giọng nói dường như càng ấm ức hơn.

“Nguyễn Hạo Thần, anh cứ làm như con vẹt hả, anh có biết nói câu khác hay không. Cho dù là em chủ động đi nữa thì anh cũng không cần phải hôn em ở trước mặt của nhiêu người, tạo thành cục diện không thể cứu vớt được như hiện tại.” Tô Khiết cảm giác được mình rất bình tĩnh, nhưng mà giờ phút này lại không thể nào khống chế nổi mình, giọng nói của cô đột nhiên đề cao thêm mấy phần.

“Vợ của tôi quyến rũ tôi ở trước mặt của tất cả mọi người, nếu tôi không thể hiện nhiệt tình một chút, người khác sẽ nghĩ như thế nào đây chứ?” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô, nói một cách rất đương nhiên.

“…” Tô Khiết ngẩn người, lời nói này của anh hình như nghe rất có đạo lý.

Chỉ là một giây sau, Tô Khiết liên nhanh chóng hoàn hồn lại, mẹ nó chứ, thiếu chút nữa là cô đã bị anh đưa vào tròng rồi.

“Ai biết em là vợ của anh? Ai biết được hả?” Tô Khiết muốn để cho mình tỉnh táo lại, cố gắng thở ra rồi hít vào, nhưng mà cuối cùng cô cũng không thể để kìm nén được, gân như là rống lên.

Cô với anh vốn chính là kết hôn bí mật, từ xưa đến nay đều chưa công bố ra ngoài, ngoại trừ cô với anh thì ai biết chuyện này chứ? Căn bản cũng không có người nào biết, anh lo lắng cái quái gì?

“Yên tâm đi, tất cả mọi người đều sẽ biết rất nhanh thôi.” Nguyễn Hạo Thần không nhanh không chậm bổ sung thêm một câu.

“..” Tô Khiết ngơ ngác, hai mắt chớp chớp, dường như là đang lấy lại tinh thần, ý thức được lúc nãy bọn họ tranh cãi với nhau hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào, hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là giải quyết vấn đề.

“Chông ơi.” Tô Khiết nhìn về phía anh, đột nhiên nhẹ nhàng gọi một tiếng.

“Hửm?” Nguyễn Hạo Thần thấp giọng đáp lời, khóe môi lại cong lên một lần nữa, nhưng mà trên mặt cũng không lộ ra bất kỳ sự thay đổi nào, ngược lại rất muốn nghe xem tiếp theo có muốn nói gì.

“Anh có thể nghĩ cách để đè tin tức xuống không?” Tô Khiết biết cách duy nhất vào lúc này chính là để anh nghĩ ra cách để đè tất cả tin tức xuống.

Đầu lông mày của Nguyễn Hạo Thần nhíu lại, cô quả thật là ảo tưởng rồi, kêu anh đè tin tức xuống hả?

Có thể sao?

Nhưng mà bây giờ anh hận không thể làm cho người trên toàn thế giới đều biết được!

“Nếu không thì trước tiên em nói cho tôi biết đi, rốt cuộc là em đang sợ hãi cái gì?” Giờ phút này đôi mắt của Nguyễn Hạo Thần có chút âm trầm, cô sợ hãi tin tức truyền ra ngoài như vậy là đang sợ cái gì chứ? Hoặc là sợ bị ai nhìn thấy?

“Sợ bị ông nội nhìn thấy đó.” Khóe môi của Tô Khiết khẽ kéo ra, âm thầm thở dài một hơi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play