Vương Trường Sinh nhíu mày rồi nói: “Đại ca, các ngươi ngây người ở nơi này ba năm. Chẳng lẽ không có chút manh mối nào sao? Ngay cả người hiềm nghi cũng không thể nào xác định?”
Vương Trường Phong do dự một lát, giận dữ nói: “Cũng không thể nói là không có manh mối gì. Lúc đó Nhị muội đảm nhiệm chức vụ ở Bách linh lâu lại đột nhiên biến mất. Ngươi ở Bách linh lâu vừa hỏi đến đã không ngừng nói không biết. Thực cổ quái, Nhị muội làm người ngươi cũng rõ ràng, nàng không có khả năng sẽ đắc tội với thế lực lớn. Sau lưng Bách linh lâu là Bách Linh môn có hiềm nghi rất lớn. Nhưng đây chỉ là chúng ta đoán, không có chứng cớ chỉ về Bách Linh môn. Bách Linh môn là một trong năm tông môn tại Nguỵ Quốc. Thực lực cường đại, chúng ta không thể trêu vào.”
“Bách Linh môn? Bọn họ bắt Nhị tỷ về làm gì? Nhị tỷ không phải là làm việc cho Bách linh lâu sao? Nếu phạm sai lầm, nên phạt thì phạt, nên sa thải thì sa thải mới đúng.”
“Điều này chúng ta cũng không rõ ràng lắm. Nhưng một tháng trước có người đưa cho ta một phong thư, là Nhị muội tự tay viết.” Vương Trường Phong lấy ra một bức thư, đưa cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh đảo mắt qua, trên mặt lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Trên bức thư chỉ viết một hàng chữ nhỏ: “Nhị bá công, cha, Tam thúc, con tất cả đều tốt. Rời ra tứ tông Đại Tống.”
“Xem bút tích, đúng thật là do Nhị tỷ viết. Nàng bảo chúng ta không cần quá thân cận với tứ tông Đại Tống, nhưng lại không nói lý do. Thực sự là kỳ quái.”
“Mưa gió sắp đến, Nhị muội chắc là đang muốn cảnh báo cho chúng ta biết. Ta đã hỏi thăm qua, ngũ tông Nguỵ Quốc là lần đầu tiên tổ chức hội đấu giá có quy mô lớn như vậy.Trước kia hội đấu giá đều không có quy mô lớn như thế này. Hấp dẫn người tu tiên từ nhiều nước tới tham gia. Ngoài ra, ngũ tông Nguỵ Quốc mấy năm nay không ngừng thu đồ đệ. Sợ là ngày thái bình không còn mấy năm.”
Vương Trường Phong ý vị thâm trường nói.
“Hắc hắc, Nhị tỷ đã cảnh báo cho chúng ta, chúng ta có thể chuẩn bị sẵn sàng trước. Tranh thủ đem tổn thất giảm đến mức thấp nhất mới được.”
Vương Trường Sinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Nếu Vương Trường Tuyết còn sống, phong thư này lại là do nàng tự tay viết. Vương gia nên chuẩn bị sẵn sàng, đem tổn thất giảm thiểu đến mức thấp nhất.
Vương Trường Sinh đột nhiên nghĩ tới cái gì, nghi hoặc hỏi: “Đại ca, Tam ca, ta không rõ ràng là Bách Linh môn vì cái gì lại khống chế Nhị tỷ? Vương gia chúng ta chỉ là một tiểu gia tộc, có thể làm được chuyện gì chứ? Còn nữa, nếu Nhị tỷ đã bị khống chế, sao có thể truyền tin cho chúng ta? Chỉ sợ đây là Bách Linh môn bày mưu tính kế để Nhị tỷ viết, Bách Linh môn muốn cái gì? Sẽ không phải là ngươi phân tích sai rồi? Nhị tỷ không bị Bách Linh môn khống chế, mà là có người khác ra tay không?”
“Vấn đề này, ta cũng nghĩ không ra lý do. Có lẽ Nhị muội bị thế lực khác khống chế. Nhưng chữ viết này chắc chắn là của Nhị muội, cái này không sai được. Về phần bắt chước, hẳn là sẽ không có người bắt chước bút tích của Nhị muội, không đáng. Chúng ta cùng tứ tông Đại Tống cũng không thân cận. Trong tộc chúng ta cũng chỉ có ba tu sĩ Trúc cơ, có thể có đồ gì tốt đâu chứ.”
Tròng mắt Vương Trường Tinh vừa chuyển, suy đoán: “Đại ca, Cửu đệ, các ngươi nói Nhị tỷ có khi nào bị Lâm gia khống chế không? Cố ý ly gián quan hệ giữa chúng ta cùng tứ tông Đại Tống? Đến lúc đó đội cho chúng ta một cái mũ, mượn tay Tử Tiêu môn trừ bỏ chúng ta?”
“Không có khả năng.Cho dù Nhị tỷ bị Lâm gia khống chế, nàng cũng sẽ không viết loại thư tín này cho chúng ta. Hơn nữa, khoáng cách giữa Bạch Long cốc và Ninh Châu xa xôi, Lâm gia sao có thể biết được Nhị tỷ ở Bạch Long cốc? Người trong tộc biết Nhị tỷ ở Bạch Long cốc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, bọn họ sẽ không phản bội gia tộc. Tuy chúng ta làm việc đã cực kỳ bí ẩn, nhưng đối phương vẫn có thể sờ tới cửa. Lâm gia không có thực lực này, cũng không đáng để làm như vậy. Chúng ta và Lâm gia không có xung đột lợi ích trực tiếp, ta càng nghiêng về Bách Linh môn hơn.”
Vương Trường Phong lắc lắc đầu: “Quên đi, không nói chuyện này nữa. Là phúc không phải hoạ, đã là hoạ thì không tránh khỏi. Hiện tại chúng ta bắt đầu tích tụ lực lượng sẽ không sai. Cửu đệ, ngươi tới Bạch Long cốc vì tham gia hội đấu giá phải không? Hội đấu giá còn hơn nửa tháng nữa mới mở. Ta có kết giao với vài vị đạo hữu, qua vài ngày nữa bọn họ sẽ mở một cuộc hội họp để trao đổi quy mô nhỏ. Ngươi muốn tham gia hay không?”
Đại hình đấu giá hội sẽ hấp dẫn lượng lớn người tu tiên tham gia. Trước khi hội đấu giá diễn ra, một ít tu sĩ sẽ tổ chức một hội trao đổi nhỏ. Cũng thuận tiện mở rộng nhân mạch, đây là lệ thường.
Tài lữ pháp địa, lữ không phải chỉ là chỉ song tu đạo lữ, còn là chỉ thân bằng bạn hữu và trưởng bối sư môn.
Vương Trường Sinh sảng khoái đáp ứng, ba huynh đệ tiếp tục ăn cơm nói chuyện phiếm.
Vương Trường Tinh hỏi thăm một chút tình hình của Vương Thanh Trạch. Vương Trường Sinh đã sớm dự đoán được Vương Trường Tinh sẽ hỏi điều này. Đã sớm hỏi thăm rõ ràng tình hình của Vương Thanh Trạch, chi tiết trả lời.
Vương Thanh Trạch đã là Luyện khí tầng ba, cần cù tu luyện.
Hơn một canh giờ sau, Vương Trường Tinh đứng dậy cáo từ. Vương Trường Sinh ở lại chỗ ở của Vương Trường Phong.
Một gian mật thất, ba nam một nữ đang thương nghị điều gì đó. Từ linh khí cường đại phát ra trên người bốn người, hiển nhiên đều là Kim Đan tu sĩ.
“Lý đạo hữu, hội nghị quan trọng như vậy, sao Quảng đạo hữu lại có thể không tới?”
Một nho sinh thanh sam, mặt chữ quốc nhíu mày nói.
Một lão giả tướng kim bào tướng mạo hoà ái mỉm cười, giải thích: “Quảng đạo hữu phái người báo lại. Hắn đang tu luyện đến điểm mấu chốt, sắp đột phá, có thể sẽ không dễ dàng lộ diện. Cứ dựa theo phía trước chúng ta đã bần mà làm. Tình hình cụ thể chi tiết hắn sẽ không can thiệp.”
“Sắp đột phá? Quảng đạo hữu phúc khí thật tốt.” Một thiếu phụ thân hình đẫy đà có chút hâm mộ, nàng mỉm cười: “Quên đi, cho dù hắn tới hay không cũng vậy. Dù sao Ninh Châu và Vân Châu diện tích không lớn, du thuỷ cũng không nhiều, dân cư cũng vậy. Có thể lấy được Tống Quốc hay không, chắc hắn cũng chẳng để tâm đâu.”
Một người nam trung niên tướng mạo khôn khéo không cho là đúng, cười nói: “Bách Linh môn là tông môn kém cỏi nhất trong ngũ tông Nguỵ Quốc. Quảng bàn tử cũng tự mình hiểu được, Đại Tống có chín châu. Hắn tuy là chỉ muốn hai châu, nhưng Ninh Châu và Vân Châu du thuỷ ít hơn, dân cư cũng không nhiều. Nếu không chúng ta cũng sẽ không tặng cho hắn.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT