Diệp Tân, hắn là tâm phúc của Trần Thiên Đống, được Trần Thiên Đống cực kì tín nhiệm. Nhưng hắn vốn tham tài háo sắc, từng phạm đại sai lầm. Dựa theo tông quy phải phế đi pháp lực, nếu không phải Trần Thiên Đống hết mực bảo vệ, Diệp Tân đã sớm mất mạng. Hiện tại hắn đang nhậm chức ở Chấp sự đường, hắn đối với Trần Thiên Đống hết mực trung tâm.

Trần Thiên Đống nói một chút sự tình đã trải qua, sau đó dặn dò: “Kim Đan tu sĩ của Vương gia sợ là rất nhanh sẽ đánh đến cửa. Ngươi đi dẫn bọn Tôn sư huynh đến nơi này, phối hợp với ta giết chết bọn họ. Dùng lệnh bài trên tay bọn họ mở ra bảo khố tông môn, mang theo tài vật chạy lấy người.”

Hắn là chưởng môn không có nghĩa hắn có thể tự ý mở bảo khố tông môn. Chìa khoá mở ra bảo khố nắm giữ trong tay ba tu sĩ Trúc cơ. Ba chiếc chìa khoá hợp lại mới có thể mở ra bảo khố tông môn. Làm như vậy là để phòng ngừa có người lạm dụng chức quyền, tham ô tài vật tông môn.

“Vâng, chưởng môn sư huynh.”

Diệp Tân đáp ứng xuống dưới, xoay người rời khỏi.

Không qua bao lâu, từ bên ngoài truyền đến một tiếng nổ, Diệp Tân vẻ mặt kích động vọt vào: “Không tốt rồi, chưởng môn sư huynh, đại sự không tốt rồi. Bọn giết Tôn sư huynh đến đây.”

“Cái gì?”

Trần Thiên Đống sắc mặt đại biến, vội vàng cùng Diệp Tân lao ra. Trần Thiên Đống còn chưa ra khỏi mật thất, chỉ cảm thấy ngực có một trận lạnh lẽo, một cây lợi kiếm xuyên thủng ngực hắn.

“Diệp sư đệ, ngươi…”

Trần Thiên Đống vẻ mặt không thể tin.

“Chưởng môn sư huynh, thật có lỗi. Ta bị tu sĩ Vương gia hạ cấm chế, cũng ăn vào độc môn độc dược. Nếu đi theo ngươi, ta chết không thể nghi ngờ.”

Trần Thiên Đống thở dài nói, hắn là thám thử Vương gia phát triển. Mấy năm nay, hắn cung cấp cho Vương gia không ít tin tức, cũng chiếm được không ít tài vật. Còn cưới một vị nữ tu sĩ của Vương gia. Hắn đã sớm một lòng làm việc cho Vương gia.



Hắn tham tài háo sắc, Kim Đan tu sĩ tông môn cũng không thích hắn. Diệp Tân cũng không tìm Kim Đan tu sĩ tông môn hoá giải cấm chế và độc dược. Thứ hắn cần Vương gia có thể cho hắn, vì sao hắn lại không làm việc cho Vương gia?

Cổ tay hắn run lên, lợi kiếm trong tay cắt nát trái tim của Trần Thiên Đống. Trần Thiên Đống ngã gục xuống trên mặt đất.

“Tử bần đạo bất tử đạo hữu. Trần sư huynh, chớ có trách ta, ta cũng không có cách nào.”

Diệp Tân nhẹ thở dài một hơi, thu hồi phi kiếm. Lấy đi tài vật của Trần Thiên Đống, sau đó đi thẳng ra bên ngoài.

Hắn muốn tặng cho Vương gia một phần đại lễ, cũng là cấp cho bản thân một con đường lui.

Diệp Tân lấy danh nghĩa Trần Thiên Đống, gọi đến đệ tử trông giữ hồn đăng bản mạng, giết chết đối phương. Kể từ đây, Vân Hải tông như rắn mất đầu. Không có người biết Vương gia muốn giết đến cửa, bọn họ càng không biết tông môn đã xảy ra đại sự.

...

Nửa ngày sau, vợ chồng Vương Trường Sinh và Vương Thiên Kỳ đã đến Vân Hải tông, Diệp Tân tự mình đi ra mời bọn họ vào.

Vân Hải điện.

“Diệp Tân, ngươi làm tốt lắm. Ngươi nói đi, muốn được thưởng cái gì? Lão phu đều có thể thoả mãn ngươi.”

Vương Trường Sinh nhìn Diệp Tân, trầm giọng nói.

Hắn vạn vạn không nghĩ tới, không cần hắn động thủ đã có thể lấy được Vân Hải tông.



Ngay từ đầu, Vương Trường Sinh là muốn diệt Vân Hải tông. Nhưng hiện tại không đánh mà thắng được Vân Hải tông. Vương Trường Sinh thảy đổi chủ ý, hắn muốn thay mận đổi đào. Nâng đỡ một người của mình lên làm tông chủ Vân Hải tông. Mượn dùng lực lượng của Vân Hải tông để phát triển Vương gia.

Vân Hải tông có ba ngàn môn đồ, cỗ lực lượng này cũng không nhỏ. Kim Đan tu sĩ đầu lĩnh đã chết, Vương gia có thể nẫng tay trên, làm như vậy là ổn thoả nhất.

Nếu Vương Trường Sinh tiêu diệt Vân Hải tông, cá sấu sau lưng Vân Hải tông khẳng định sẽ áp dụng hành động trả thù. Đây cũng không phải là việc Vương Trường Sinh muốn nhìn thấy.

Vân Hải tông vừa mới tiến cống cách đây không lâu, lần tiến cồng tiếp theo là năm mươi năm sau. Trong quãng thời gian này, Vương gia có thể hoàn toàn nắm Vân Hải tông trong tay.

Thế lực tu tiên tại tu tiên giới Nam Hải thích che giấu thực lực. Đặc biệt là số lượng cao giai tu sĩ, người ngoài căn bản nắm không rõ ràng lắm. Vương Trường Sinh có thể lợi dụng điểm này, nâng đỡ một người trong nhà đến quản lý Vân Hải tông. Linh mạch ở Ngân Xà đảo chỉ là trung phẩm bậc ba, không thể duy trì cho nhiều Kim Đan tu sĩ tu luyện.

Linh mạch ở tổng đàn của Vân Hải tông tại Vân Hải đảo là tâm giai thượng phẩm linh mạch. Đã tồn tại ngàn năm, tương lai có tỷ lệ tấn thăng bậc bốn.

Linh mạch bậc hai tấn thăng linh mạch bậc ba, có đủ nguyên liệu bày trận và linh mạch là được. Mà linh mạch bậc ba muốn tấn thăng thành linh mạch bậc bốn, cần thoả mãn một điều kiện tiên quyết. Linh mạch bậc ba phải tồn tại được ngàn năm.

Linh mạch hơn ngàn năm sẽ sinh ra một tia linh vận, linh mạch sinh ra linh vận mới có khả năng tấn thăng bậc bốn.

Ngoại trừ hình huống này, Vân Hải tông đã lập phái nhiều năm, khẳng định nắm giữ không ít lực lượng bí ẩn và con đường vận chuyển hàng hoá. Tiêu diệt Vân Hải tông, mấy thứ này Vương gia sẽ không đoạt được.

“Vãn bối chỉ cầu bình an vượt qua nửa đời sau. Vãn bối cả gan đề nghị, tiền bối không thể tiêu diệt Vân Hải tông. Có thể nâng đỡ tu sĩ quý tộc làm tông chủ, vãn bối nguyện ý phối hợp với tiền bối.”

Diệp Tân cúi người hành lễ, thật cẩn thận nói.

Vương Trường Sinh có chút bất ngờ. Nói thật, cho dù Diệp Tân nói hắn muốn Kim Đan, Vương Trường Sinh cũng sẽ đáp ứng hắn. Chờ hắn hoàn toàn nắm Vân Hải tông trong tay, Diệp Tân cũng sẽ không còn giá trị để tồn tại. Hôm nay hắn có thể phản bội Vân Hải tông, tương lai cũng có thể phản bội Vương gia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play